Cuộc đời Kỳ Tuân rất hiếm khi có thời điểm lật xe.

Hôm nay bất ngờ không kịp đề phòng lật một phát như vậy, anh cũng có chút hoảng hốt.

Nhạc Hàm siêu cấp ngượng, cũng không biết vì sao soái ca này lại đột nhiên vén khăn trùm đầu của mình, cậu có chút khẩn trương, cũng có chút không biết làm sao.

Vì thế hai người cứ nhìn đối phương, nhất thời muốn nói lại thôi, thời gian đối mặt kéo dài đến một phút.

Cũng trong một phút này, ánh mắt hai người không ngừng biến ảo, Nhạc Hàm thì mới đầu ngượng ngùng, tò mò, khẩn trương, mong đợi rồi nghi ngờ, khó hiểu, kinh ngạc, hoảng hốt.

Cậu đọc được biểu cảm phức tạp trên mặt Kỳ Tuân, khẽ giật giật môi: “…anh… tìm nhầm người à?”

Kỳ Tuân yên lặng một giây, sau đó gật đầu, nói thật nhỏ: “Ừ.”

Nói xong ánh mắt anh yên lặng dời xuống món đạo cụ SM trong tay Nhạc Hàm.

Nhạc Hàm nhìn theo ánh mắt anh, nhất thời liền hiểu ra là chuyện gì, sắc mặt lúc trắng lúc đỏ.

Hai người: “…”

Xung quanh là một mảnh náo nhiệt, còn bên bọn họ thì bầu không khí có chút quỷ dị.

Giây tiếp theo, Nhạc Hàm đỏ mặt vứt đạo cụ SM xuống đất, xấu hổ ôm mặt hung hăng giẫm đạp nó!

Móa! Xấu hổ! Xấu hổ khủng khiếp!

Kỳ Tuân yên lặng nhìn nam sinh ôm mặt dùng sức đạp cái vòng cổ và sợi dây thừng cho hả giận, vốn là chuyện rất lúng túng nhưng không biết nó chọt trúng cọng dây thần kinh nào mà anh phụt một tiếng, bật cười.

Nam sinh khựng lại một chút.

Sau đó yên lặng hé hai ngón tay nhìn anh.

Khe hở ngón tay còn lộ ra một phần gò má, Kỳ Tuân nhìn thấy dưới khóe mắt bên phải của nam sinh có một nốt ruồi lệ.

Ánh mắt nam sinh có chút nhút nhát nhìn anh chăm chú.

Trái tim Kỳ Tuân tựa hồ bị gãi một cái, lần đầu tiên cảm thấy loại hình đồng tính này có chút mới lạ, cũng không biết nghĩ thế nào mà lại nói: “…em rất đáng yêu.”

Nhạc Hàm: “!”

Cậu yên lặng rụt cái chân vẫn còn đang giẫm trên món đạo cụ SM, buông tay đang che mặt, ngoan ngoãn chắp trước người, gò má một lần nữa đỏ ửng.

Cậu ngượng ngùng nhỏ giọng nói: “Anh, anh cũng rất soái.”

Kỳ Tuân: “…”

Nhạc Hàm: “…”

Ừ…

Kỳ Tuân nhất thời cảm thấy có chút khó xử, ánh mắt khẽ dao động, ho nhẹ một tiếng nói: “Cho nên hiện giờ chúng ta đã kết hôn rồi?”

“Ừm…” Nhạc Hàm suy nghĩ một chút, vẫn có chút thất vọng, đối phương tới khu hoạt động tìm người chứng minh đối phương đã có tình lữ rồi: “Hoạt động này nếu đã kết hôn thì điểm động tâm phải đạt tới một ngàn, bằng không không thể nào ly hôn được.”

Nhạc Hàm vốn chơi để tìm đối tượng, dĩ nhiên không sợ chuyện này. Thế nhưng nếu ‘chồng’ của cậu tới để tìm người thì chính là đã có đối tượng, vậy phải làm sao đây?

Kỳ Tuân cũng cảm thấy chuyện này thật sự hỏng bét, nhưng may mắn Chu Diêu chỉ là anh em của anh mà thôi, chẳng phải đối tượng yêu đương gì cả.

Anh hít sâu một hơi, nhàn nhạt nói: “Không sao, tôi chỉ tới tìm bạn thôi, tìm không thấy cũng được. Dù sao cũng kết hôn rồi, chúng ta cứ đăng ký trước đi đã.”

Vừa nói, anh vừa mở list bạn bè, mặt không biểu cảm gửi tin cho Chu Diêu: “Cậu chết ở đâu rồi vậy hả, cậu rốt cuộc đã làm gì?”

Chu Diêu vẫn như cũ không có chút động tĩnh.

Nhạc Hàm có chút xoắn xuýt, dè dặt hỏi: “Vậy… người bạn kia của anh đâu rồi?”

Kỳ Tuân liếc nhìn món đạo cụ SM dưới đất: “Cậu ta chắc chắn đã cầm món đạo cụ này, nếu nó nằm trong tay em thì chứng tỏ cậu ta đã rời khỏi hoạt động rồi.”

Sắc mặt Kỳ Tuân lúc này có chút vi diệu.

Nói cách khác, lúc này Chu Diêu đã bị người ta mang đi rồi?

Mặc dù khá đồng tình nhưng bị dẫn đi cũng không chịu báo tiếng nào, hại anh ù ù cạc cạc kết hôn, thằng nhóc này vẫn thực thiếu đánh.

Nhạc Hàm nghe vậy thì chỉ rầu rĩ oh một tiếng.

Mặc dù vị ‘chồng’ này tựa hồ không quá cuống cuồng cùng tức giận, cũng không có tranh chấp tình cảm như cậu tưởng tượng, thế nhưng cậu vốn muốn yêu đương một phen, nếu đối phương không có ý này thì chẳng phải cậu đã kết hôn vô ích rồi sao?



Hơn nữa lần này cậu dùng nick chính để kết hôn, nếu không đạt đủ điểm động tâm thì sau này không có cách nào kết hôn nữa. Mà nếu vị ‘chồng’ này không chịu chơi cùng cậu thì có khả năng phải bỏ nick…

Nhạc Hàm càng nghĩ càng mất mác.

Cậu từ bỏ toàn bộ liêm sỉ, liều mạng tới khu hoạt động này, nhưng sao lại đụng trúng chuyện thế này chứ, đúng là quá xui xẻo mà…

Chẳng lẽ cậu trời sinh thể chất chống yêu đương?

Hiện giờ trò chơi giả tưởng được thiết kế rất tỉ mỉ, tất cả tâm tư cảm xúc của người chơi đều được biểu hiện trên nhân vật hình tượng, vì thế Kỳ Tuân dĩ nhiên nhìn thấy biểu cảm buồn bã của Nhạc Hàm.

Trước giờ Kỳ Tuân rất lười xen vào chuyện của người khác, nhưng hiện giờ không phải ‘chuyện vớ vẩn’ hoàn toàn không liên quan tới anh. Mặc dù là bị Chu Diêu hố nhưng anh thật sự đã làm lỡ mất chuyện tốt của người chơi khác. Hơn nữa có thể vì người trước mắt trông cực kỳ đáng yêu nên trong lòng Kỳ Tuân có chút vi diệu, anh nghĩ một chút rồi nói: “Em yên tâm, tôi sẽ không bỏ nick trốn chạy, nhất định sẽ cùng em cày điểm động tâm.”

Nhạc Hàm nghe vậy thì nhìn Kỳ Tuân một cái, nghĩ tới bản thân mình cũng không có cách nào, chỉ đành ngoan ngoãn gật đầu: “Ừm, vậy cám ơn anh.”

Kỳ Tuân chú ý tới gò má phình phình của cậu nhỏ, trong đầu thầm nghĩ, thật sự rất đáng yêu.

Hai người kết hôn, chuyện đầu tiên là ghi danh kết hôn.

Trước mặt bọn họ xuất hiện một nút thông tin gọi là ‘Ghi Danh’.

Kỳ Tuân chủ động bấm trước, cảnh sắc trước mặt hai người thay đổi, bọn họ tới một căn phòng nhỏ, trước mặt là một bà lão, người này ăn mặc cực kỳ hỉ khánh, thấy hai người liền cười nói: “Cung hỉ cung hỉ, sớm sinh quý tử! Bây giờ mời hai người viết tên mình vào đây!”

Trước mặt bà lão có một cái bàn nhỏ, trên bàn đặt một quyển sổ đăng ký, chỉ cần dùng bút lông viết tên hai người vào sổ là nghi thức kết hôn coi như hoàn tất.

Còn tên thì dĩ nhiên là ID trên mạng của hai người.

Nhạc Hàm cầm bút, làm bộ làm tịch đưa bút tới ô cần ghi, bút lông liền tự chuyển động rồng bay phượng múa viết xuống ba từ ‘Oa Oa Oa’.

Kỳ Tuân liếc nhìn một cái, lại nhìn nam sinh ở bên cạnh.

Tóc nam sinh không phải quá dài, được buộc bằng một sợi dây màu xanh đậm, có cảm giác rất non nớt.

Lúc cúi đầu viết chữ, chỏm đuôi sam rũ xuống bên tai.

… tên cũng hệt như người, thực thanh tú đáng yêu.

Nháy mắt đó, Kỳ Tuân đột nhiên có cảm giác hình như mình nhặt được tiện nghi.

Ý nghĩ này chỉ chợt lóe một cái, anh vừa híp mắt là quên mất.

Nhạc Hàm viết xong, tới phiên Kỳ Tuân.

Kỳ Tuân cầm bút, Nhạc Hàm tròn mắt nhích tới gần. Mặc dù chuyện xảy ra không như cậu tưởng tượng nhưng nếu người này đã kết hôn với cậu thì cậu nhất định phải hiểu một chút về đối phương.

Mà Kỳ Tuân sau khi cầm bút thì thầm nghĩ, cái nick này rốt cuộc tên là gì?

Vừa nãy lúc mở nick lên, hình như chưa thiết lập gì đã onl rồi?

Mà sự thực giống như anh nghĩ, khi đầu bút chạm vào ô ghi danh liền tự chuyển động, nháy mắt viết xong cái tên… ‘Thiếu Niên Coi Trời Bằng Vung’.

Nhạc Hàm: “…”

Kỳ Tuân cũng nhìn thấy cái tên, anh quay lại giải thích với Nhạc Hàm: “Này là nick phụ thôi, đứa bạn nó nhờ giúp, tôi không muốn dùng nick chính kết hôn nên mở nick phụ.”

Nhạc Hàm cười khô khan: “Ha hả, đúng là cái tên rất phong cách…”

Nói thật, cho dù là gương mặt suất cỡ nào mà phối với cái tên như vậy cũng không suất nổi.

Kỳ Tuân chú ý tới nụ cười chợt hiện trên gương mặt Nhạc Hàm, anh cảm thấy có chút không đúng nhưng cũng không quá để ý. Chuyện dùng nick phụ này sớm hay muộn đối phương cũng sẽ phát hiện, không bằng anh tự giải thích từ sớm. Nhưng đối phương tựa hồ không hề tò mò chút nào về nick chính của anh… trước kia Kỳ Tuân từng chơi nick phụ, có lần nọ vô tình để lộ chuyện mình có nick chính, đối phương liền nhịn không được thử dò xét.

Kỳ Tuân vốn đã chuẩn bị tinh thần nghe Nhạc Hàm hỏi về nick chính, nhưng thấy đối phương không hỏi thì trong lòng lập tức tăng thêm độ hảo cảm.

Nhạc Hàm cười ha hả: “Tốt lắm, chúng ta tiếp tục bước tiếp theo đi.”

Sau khi kết hôn, bước tiếp theo cần hoàn thành chính là ‘Động Phòng’.

Dĩ nhiên không phải muốn người chơi làm hành động mười tám cộng gì cả, chỉ cần bố trí xong phòng cưới, ở bên trong ngây ngây ngô ngô là được.

Kỳ Tuân chủ động báo mình không có nhà, Nhạc Hàm cũng sớm đoán được nên quyết định bố trí phòng tân hôn trong nhà mình.

Trong trò chơi ‘Chiến Quốc’ tổng có mấy chục quốc gia, mỗi người chơi sẽ chọn lựa quốc tịch mà mình muốn khi đăng ký, với lại cho dù tạo thêm nick phụ thì vẫn có liên quan với nick chính, quốc tịch cũng phải giống nick chính.

Nick phụ có thể dựa theo quy định trò chơi lấy một khoảng kim tệ nhất định và đạo cụ bên nick chính.

Nhưng muốn lấy kim tệ thì phải nộp thuế khi chuyển đổi.

Chuyện nick chính của Kỳ Tuân là gì, quốc tịch nào, Nhạc Hàm tạm thời không có hứng thú. Dù sao thì trong game này ai không có nick chính nick phụ chứ? Huống chi hai người vẫn chưa thân thiết, hỏi nhiều chuyện như vậy sẽ làm đối phương mất hứng. Với nhu cầu của Nhạc Hàm thì hiện giờ cậu chỉ cần một người chồng là được, những chuyện khác cậu thật sự không quan tâm.

Cuối cùng hai người một đường đi tới căn nhà lá nằm cạnh mảnh ruộng ở Triệu quốc của Nhạc Hàm. Sau khi rời khỏi hoạt động Hỉ Kết Liên Lý, hỉ phục trên người hai người tự động chuyển thành đồ bình thường, ở trên đường hai người trò chuyện vài câu để hiểu đối phương hơn một chút, lúc về tới nhà lá thì thấy căn phòng nhỏ đã được hệ thống bố trí thành phòng tân hôn đầy sắc đỏ.



Bóng đêm tối đen, căn phòng đỏ rực được ánh nến chiếu sáng đặc biệt ấm áp.

Nhạc Hàm có nuôi một con ếch trong ruộng, nó cao tới gần eo cậu, lúc này trên lưng nó cũng bị buộc một đóa hoa đỏ thẫm.

Thấy hai người con ếch liền ộp một tiếng, ánh mắt lấp lánh có chút khó hiểu nhìn người đàn ông xa lạ đi theo chủ nhân của mình vào nhà.

Kỳ Tuân đánh giá căn nhà lá nho nhỏ này, anh cảm thấy đặc biệt mới lạ.

Chiến Quốc là một trò chơi giả tưởng phối hợp giữa thăng cấp và sinh hoạt. Người chơi sinh hoạt có thể chuyên về trồng trọt, du lịch, thể nghiệm cuộc sống của người xưa. Người chơi thăng cấp thì chuyên về đánh giặc công thành thành lập quốc gia, căn cứ theo thực lực và cấp bậc của người chơi, đến một trình độ nhất định nào đó mà trò chơi yêu cầu, người chơi có thể trở thành vua một nước, thừa tướng, tướng quân… thậm chí có thể thông qua ước định, tới ‘Thiên Mệnh Trì’ để tẩy trừ thân phận, trở thành con trai hoặc con gái của người khác, phần lớn người chơi làm vậy để trở thành hoàng tử hoặc công chúa.

Kỳ Tuân là người chơi thăng cấp, không quản thừa tướng của nước lớn trước kia hay thủ lĩnh quân phản loạn hiện giờ, anh vẫn luôn ở nơi sang trọng, đây là lần đầu tiên nhìn thấy chỗ ở bình dân.”

“Em là người chơi sinh hoạt à?” Kỳ Tuân dạo một vòng trong nhà rồi tùy ý hỏi.

“Ừm.” Nhạc Hàm đáp: “Em không có hứng thú với mấy trò đánh đấm.”

Sau khi hai người tiến vào phòng tân hôn, trước mặt mỗi người nhảy ra một tin tức hệ thống hỏi là: “Có báo tin vui cho thân bằng hảo hữu biết hay không?”

Nhạc Hàm suy nghĩ một chút rồi chọn Không, dù sao thì sau này cũng phải ly hôn…

Kỳ Tuân cũng chọn Không.

Trên chiếc bàn tròn trong phòng có hai ly rượu, ý là muốn bọn họ hoàn thành bước uống rượu giao bôi.

Hai người trố mắt nhìn nhau, Nhạc Hàm đỏ mặt nhẹ giọng nói: “Cái đó, uống rượu trước đi.”

“Ừm.” Kỳ Tuân đáp lời, bưng ly rượu lên.

Hai người tới gần, đưa tay vòng qua tay đối phương, nhìn nhau một cái rồi cùng rũ mi mắt, im lặng uống xong chén rượu giao bôi này.

Nến đỏ bập bùng, Nhạc Hàm vừa khẩn trương lại vừa xoắn xuýt.

Kỳ Tuân nhìn ra Nhạc Hàm khẩn trương: “Trước tiên xem xem làm sao cày điểm động tâm đi.”

“Ừm, được!”

Hai người ngồi xuống mép giường, mở diễn đàn.

Hiện giờ bài post về Hỉ Kết Liên Lý đã có rất nhiều.

Hoạt động Hỉ Kết Liên Lý mặc dù đã từng mở ra một lần, khi đó có không ít bài post trao đổi, phần lớn đều thảo luận độ xấu hổ của hoạt động, nhưng bởi vì Nhạc Hàm không tham gia nên cũng không chú ý.

Hiện giờ những người chơi có kinh nghiệm đang tiếp tục trao đổi kinh nghiệm.

Nhạc Hàm sờ cằm xem hồi lâu, cuối cùng tổng kết… cái gọi là điểm động tâm chính là trị số động tâm của người chơi.

Nón giả lập sớm đã phát triển hệ thống thông qua sóng điện não của người chơi phân tích thành số liệu mình cần, vì thế hiện giờ trong game có rất nhiều chỉ số về động tâm hoặc tức giận.

Mà điểm động tâm chính là trị số động tâm của cả hai vợ chồng, nói cách khác một người động tâm là không đủ, nhất định phải kéo người kia động tâm theo, như vậy trị số tổng hợp mới cao được.

Còn chuyện làm sao cày điểm động tâm thì chỉ có thể do hai người tự triển khai thần thông… tóm lại, chính là ‘thả thính’, phải làm hai bên đều cầm lòng không được thì điểm mới cao.

Đến khi nào tổng hợp điểm đạt tới một ngàn thì bọn họ mới được phép ly hôn.

Nói tới thì chuyện này cũng bị rất nhiều người chơi phỉ nhổ… điểm động tâm thấp tức là hai người chơi không còn cảm tình gì với nhau, nhưng trò chơi lại không cho phép ly hôn, đợi đến khi điểm động tâm đạt một ngàn thì lại cho, thiết lập của hoạt động Hỉ Kết Liên Lý này tổng kết lại thành một từ thì chính là ‘rảnh’!

Sau khi xem xong, Nhạc Hàm quay đầu qua, Kỳ Tuân cũng vừa lướt tin bên diễn đàn xong, cũng quay qua nhìn cậu.

Hai người nhìn nhau một chốc.

Nhạc Hàm ngượng ngùng cười ha hả: “Cảm, cảm giác có chút hơi khó, em không biết thả thính…”

Cậu còn chưa dứt lời, người đàn ông tuấn mỹ trước mặt đột nhiên vươn tay tới.

Nhạc Hàm lập tức im bặt.

Đối phương chăm chú nhìn cậu, tròng mắt đen nhánh có hình ảnh ngọn nến khẽ lay động, đầu ngón tay thon dài của anh lướt qua vành tai vòng ra sau ót, nhẹ nhàng kéo một cái, sợi dây buộc tóc màu xanh đen rớt xuống giường, mái tóc đen của Nhạc Hàm xõa tung.

Nhạc Hàm ngây dại.

Ánh mắt của đối phương dần dần hiện lên ý cười, ngón tay luồn vào trong tóc Nhạc Hàm, nhẹ nhàng vuốt xuống, một lần rồi lại một lần, chầm chậm ôn nhu vuốt tóc Nhạc Hàm, đầu ngón tay khe khẽ chạm vào da đầu, chỉ chút tiếp xúc vậy thôi đã làm da đầu Nhạc Hàm tê dại.

Trên đỉnh đầu Nhạc Hàm đột nhiên xuất hiện thanh tiến triển, lúc này nó ‘biu’ một tiếng chạy thẳng tới vạch 50!

Người đàn ông nhích tới gần, tròng mắt nhìn cậu, nhỏ giọng ôn nhu nói: “Sau này gọi em là ‘Oa Oa’ được không? Nghe rất đáng yêu.”

Móa ơi…. cậu đụng trúng trùm thả thính rồi! ! !

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play