Bố A Thác rọi đèn vào: “Không phải ong độc.”
Triệu Tô Dạng thở phào nhẹ nhõm, thả lỏng vai. Bố A Thác kéo quần áo của cô xuống một chút rồi nói: “Tôi nặn máu ra giúp cô, cô đừng hét lên đấy.” Nói xong, ông ngậm chuôi đèn pin vào miệng, nặn bọc nhỏ hơi đỏ và sưng lên, dùng lực nặn mạnh.
Trời đất ơi! Đau quá đi mất! Triệu Tô Dạng cảm thấy mình nghẹn đến nỗi tim gan muốn nổ tung, tay phải nắm chặt tay trái, Bố A Thác nặn một lần, loại đau đớn này như bị mũi khoan khoan qua, chỉ nghe một tiếng ‘phốc’, một giọt nọc độc màu trắng từ chỗ sưng phun ra, máu cũng nhanh chóng tuôn ra. Bố A Thác nặn thêm vài lần nữa, máu chỗ vết thương cũng không còn nhiều nữa mới dừng tay.
“Không sao rồi, bôi chút nước tiểu lên rồi nghỉ ngơi một chút là được, chúng ta đi tiếp thôi.” Bố A Thác nói xong, tìm một gốc cây có rễ nhô ra rồi ngồi xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT