Thái thượng thiên không thật thần kỳ
Ngàn người tu luyện thuở hàn vi
Nơi này lắm kẻ cơ duyên hiện
Chốn kia kiếm sĩ chớ sợ chi.
...
Sau nhiều chu kì chế tạo và hấp thu các phân thân.
Lạc Tinh cảm giác các phân thân không có sự phát triển đột phá, toàn những tri thức cũ mình đã biết.
Còn linh thức chỉ tăng rất ít.
"Có lẽ đã đạt trạng thái bão hòa." - Lạc Tinh vẫn cảm giác mình không đủ sức chống lại thiên kiếp như cũ.
"Ta nên đổi lại suy nghĩ."- Nếu như để mặc cho phân thân tu luyện sẽ chậm.
Lạc Tinh bắt đầu chế tạo vài vật phẩm nghịch thiên.
Rồi như vô tình, vô ý quăng cho các phân thân.
Bản thân là thế giới chi chủ.
Nên thứ gì mà Lạc Tinh có thể không tạo được chứ.
Lạc Tinh số 500 vô tình có Thuận Thiên Kiếm không gì không chém đứt.
Lạc Tinh số 501, lúc nhỏ thì vô tình nhặt Thất Thải Thiên Hỏa, khiến cho thiên tài nào gặp phải cũng không kháng cự nổi.
Lạc Tinh số 505, trong lúc trốn thú rừng truy đuổi, gặp phải động phủ có công pháp âm dương quyết...!từ đó thay đổi nhân sinh.
Bước lên tiên lộ...
Cứ thế, các phân thân từ lúc tạo ra đều ngẫu nhiên có một món bảo bối nghịch thiên nào đó, khiến họ trở nên mạnh mẽ từ bé.
Tiếp theo là một đường quật khởi.
Hai vạn năm sau.
Các phân thân Lạc Tinh thành công tu luyện, hùng bá một phương, lên được tầng Thiên giới thứ hai.
Tuy nhiên, vẫn là chưa đủ giúp bản thân hắn có thể tăng nhanh thực lực.
"Nhưng chuyện này không thể gấp." - Lạc Tinh bắt đầu tạo ra thêm hành tinh thứ 8.
Gọi là Hồn Giới.
Với mô phỏng hoàn cảnh của tinh cầu giống như Yêu Linh Sơn năm xưa, lại xen một chút đặt thù của hồn giới trong Minh Hà bí cảnh.
Sau đó cho vài phân thân vào đó để rèn luyện linh hồn, nâng cao linh thức.
Mục đích phát huy Tử Thần Chi Nhãn thêm một bật.
Xưa nay bí pháp này luôn là thứ giúp y có thể xuất kỳ bất ý tấn công kẻ địch trong vô hình.
Cho dù kẻ trên cảnh giới mình một chút vẫn có tác dụng cực lớn.
Thêm hai vạn năm nữa.
Lạc Tinh chế tạo ra hành tinh thứ chín, đó là Phong Giới.
Nơi này tràn ngập phong bạo, có tồn tại sinh vật giống như cơn lốc xoáy nhỏ.
Sống nhờ vào các dòng không khí nóng cháy.
Lạc Tinh lại cho vài phân thân của mình vào đó tu luyện Phong Thần Quyết.
Thời gian hơn ngàn năm trôi qua, trong Hùng Thiên Giới là 11 vạn năm.
Lạc Tinh ước đoán thực lực mình ở Chân Tiên Trung Kỳ.
"Xem như phải tốn thêm 10 vạn năm nữa mới tiến bộ."
Một thời gian quá dài, hắn quyết định cho 300 phân thân vốn trú ngụ trong các bức tượng của Hùng Thiên Giới bắt đầu thay mình quản lý thiên giới và 9 Tinh cầu, với tên là Tinh Sứ.
Dù sau 300 tinh sứ này qua 11 vạn năm hấp thụ tín ngưỡng chi lực, số lượng dân cư hiện tại lại vô cùng đông đúc, cảnh giới các tín đồ cũng cao nên chất lượng tín ngưỡng chi lực cũng cao theo.
Thực lực các Tinh Sứ đều đã đạt tới Đại Thừa Kỳ sơ kỳ rồi.
Chân thân Lạc Tinh thì bắt đầu tạo một phân thân thứ 1000 để tiến vào tiên giới, dù sao Lạc Tinh cũng nóng lòng, Mình rời khỏi hơn ngàn năm, không liên hệ được với Lạc Dương, không biết tình hình tiên giới thế nào.
Lạc Thần Khiên cũng rời đi, khiến Dẫn Mộng Quyết vô cùng khó dùng.
Trừ khi khoảng cách hai người chung một tinh cầu, hoặc gần nhau một triệu dặm thì may ra có thể thiết lập cầu nối câu thông linh hồn.
Cơ thể mới của Lạc Tinh đó chính là Trần Đồng Tử.
Đây là cơ thể do tinh hoa của Thiên Lôi Tử trúc tạo ra, sự dẻo dai có thừa, chỉ là không có một tia linh lực nào.
Đương nhiên để tránh thiên kiếp.
Lạc Tinh phải phong ấn toàn bộ tiên lực của mình.
Kết quả là vừa đến tiên giới, y đã bị Tiên Dung bắt gặp, rồi xem như tù binh.
Sau một đêm tâm sự.
Hạ Tử Yến nhìn Lạc Tinh nói:
"Thế hiện tại Huynh là kẻ trói gà không chặt đúng không."
"Chính xác là vậy.
Nếu giải phong sức mạnh, thiên kiếp sẽ đến."- Lạc Tinh cười đáp.
"Ha ha.
Vậy tốt rồi."
"Sao lại tốt?"
"Đương nhiên tốt.
Hạ Tử Yến ta xưa nay chưa từng có ngày đè đầu cởi cổ được huynh.
Nay thì khác."
"Là sao?" - Lạc Tinh hơi chột dạ.
"Thì ta muốn thử cảm giác bắt một Chân Tiên cảnh cường giả làm người hầu nó như thế nào.
"Đừng giỡn chứ.
Không vui đâu."- Lạc Tinh cảm giác hơi nguy hiểm.
"Hừ...! Ta nói thật."- Hạ Tử Yến nhoẻn miệng cười tươi như hoa.
Đây xem như nụ cười đầu tiên gần vạn năm nay của nàng.
Bình thường nàng vốn lạnh lùng, nhưng không phải nàng không xinh đẹp.
Nhất là phong vận, tuyệt đối là giai nhân tuyệt sắc.
Lạc Tinh thấy vậy, vội nhắm mắt lại.
"Không ngờ Phong Thần Quyết cũng chứa đựng một phần mị lực với người tu luyện." Lạc Tinh không có linh lực hộ thể nên cảm giác linh hồn như bị mê hoặc.
"Mở mắt ra."- Hạ Tử Yến nói.Theo lực điều khiển phong hệ.
Như áp xuất tác dụng hai mí mắt Lạc Tinh bị kéo ra.
"Nói, Ta đẹp không."
"Đẹp...!Đó giờ Yến Nhi luôn đẹp"- Lạc Tinh không thể không nói thật lòng mình.
"Hừ.
vậy mà có kẻ gần vạn năm không chịu đoái hoài đến ta."
"Làm gì có ai."- Lạc Tinh đành chống chế.
Đúng lúc này, Một bóng người xuất hiện.
"Ha ha.
không ngờ phò mã chúng ta lại trốn công chúa, mèo mã gà đồng với kẻ khác."
"Ngươi là ai?"- Hạ Tử Yến có chút không vui.
"Hừ, Trịnh Hoàng ta mà cũng có kẻ không biết ư.
Tiểu mỹ nhân không tệ.
Để ta giải quyết tên phò mã kia, rồi sẽ đến phiên mỹ nhân nàng.
Đảm bảo dục tiên dục tử a."
Hắn vừa dứt lời.
Vô số tia phong nhận kéo đến.
Thân thể hắn nhanh chóng chia ra ngàn mảnh.
Chỉ còn nguyên thần y trong hoảng hốt.
Muốn trốn thì đã bị một bóng trắng bay đến nắm vào lòng bàn tay.
"Huynh xem tên này làm gương a.
Nếu làm ta không vui thì..."
Nói xong Hạ Tự Yến hoành tay bóp chặt.
Một Trịnh Hoàng làm mưa làm gió Thập Bộ mấy trăm năm, bị giết vô cùng đơn giản.
"Ta có làm gì mà nàng không vui cơ chứ."- Lạc Tinh cười nói.
Cảm giác giống như tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa vậy.
Vừa thoát khỏi kiếp đầu bếp, giờ thì chuẩn bị làm osin cho người.