Lần này lập được đại công
Toàn đội thăng chức trong lòng sướng ghê.
Nhưng mà lắm kẻ cười chê
Phải càng cố gắng bốn bề mới yên.
...
Đúng lúc này, ba mũi tên bắn nhanh về phía tên Nguyên Anh kỳ.
Hắn ta bất ngờ, vì tự nhiên có người bắn lén.
"Nguy! Thổ Thuẩn."
Vừa triệu hồi ra chiếc thuẫn, đỡ ba mũi Xuyên Tâm Tiễn.
Phía sau, bảy phương trận pháp khác đã tấn công tới...
"Tiểu Vy."
Nghe Lạc Tinh hô lên, Tiểu Vy hiểu ý.
Lập tức cho hơn ba mươi thanh Thủy Băng đâm về hắn ta.
Bất ngờ quá, Tên Gian tế nghĩ Kết đan sơ kỳ có thông qua trận pháp 10 lần sức mạnh cũng chỉ đạt tới Kết Đan kì đỉnh phong, chưa phá nổi phòng thủ của mình.
Nên bỏ mặt đòn công kích Triệu Tiểu Vy đang bắn tới.
Mà tập trung chống đỡ đòn công kích từ bảy phương khác.
Nào ngờ, đây chính là bi kịch của hắn.
Băng Trụ đâm tới khắp người, đúng là không phá phòng thủ hắn ta được.
Nhưng theo sau đó là hàng trăm tia lôi điện thông qua băng trụ truyền tới.
"A A." - Tên gian tế kia nhất thời bị tê liệt, đủ thời gian cho bảy phương còn lại phát động thêm một luồn công kích khác.
"Ầm ầm!" - Thổ thuẩn vỡ nát.
Hắn ta bị văng ra xa.
"Đừng giết chết.
Bắt sống hắn ta."
"Rõ..." - Hơn chục dây leo lao tới quấn chặt tay và chân tên gian tế.
Sau đó, từng luồng nước bao vây.
"Băng hóa." - Một trụ băng điêu hình thành.
Tên gian tế kia toàn thân tê liệt.
Linh lực bị ngừng trệ.
"Tốt.
Mọi người giỏi quá."
Lạc Tinh tranh thủ đi lên, phong ấn Nguyên Anh hắn ta, không cho đối phương cơ hội tự sát.
"Chuyện này quan trọng, mọi người về tổng bộ Vạn Yên trấn, tránh bị kẻ gian tập kích." - Tiếp theo, tất cả lên Phi Hành khí trung phẩm bay đi.
"Chúng tôi muốn cầu kiến Bạch Hạc Thủy công chúa."
Lạc Tinh hô lớn, sau đó đưa lệnh bài ra, rồi bay luôn phi hành khí vào.
Động tĩnh quá lớn, Bạch Hạc nghe thấy nên lập tức đi ra.
Lúc này Lạc Tinh cũng nhảy xuống.
"Lạc Tinh, ngươi dám bay vào quân doanh ư." - Bạch Hạc nghiêm nghị nói, vẻ mặt không quá tốt.
Nàng vốn đang tắm.
Nghe động tĩnh vội khoát hờ cái áo khoát lao ra.
Trên người mềm mại, phô bài vẻ đẹp thanh xuân rực lửa.
"Thưa, có chuyện quan trọng cần bẩm báo cho một mình Bạch Thống Lĩnh.
Nếu có gì không đúng xin xử phạt thuộc hạ theo quân lệnh." - Lạc Tinh lúc này nào dám nhìn thẳng nàng.
"Đội Cận Vệ đâu, đuổi tất cả người không liên quan ra.
Ai dám vào xử theo quân pháp." - Bạch Thống Lĩnh ra lệnh.
Trong một phút, khu vực một dặm chỗ phòng chỉ huy nội bất xuất ngoại bất nhập.
Chỉ còn mấy mươi nữ cận vệ và Bạch Hạc, với phi hành khí của Lạc Tinh.
"Nói đi!" - Bạch Hạc khoát tay.
Lúc này, Lạc Tinh kể ra tình hình đồng thời giao ra hai tên bị bắt.
Sau khi vào lều thay đổi một bộ quân phục.
Bạch Hạc lấy ra một Linh khí thượng phẩm loại truyền tin, hình dáng là một mặt gương nhỏ.
"Xoẹt."
"Bạch Hạc à.
Có chuyện gì." - Một âm thanh vang lên, là của Dương Thi Sách, quân đoàn trưởng Mê Linh Bộ.
"Thưa quân đoàn trưởng, Bắt được hai gian tế, cầu mời người khai mở nhẫn trữ vật đối phương."
"Được! Ta cho người tới.
Ngươi và người của ngươi cứ đợi ở doanh trại.
Cấm tự ý di chuyển cho tới khi có lệnh mới." - Dương Thi Sách nói.
Thông thường, nhẫn trữ vật của người khác là không khai mở được.
Nhưng nếu có không gian đại sư thì là chuyện khác.
"Chuyện này ngươi ra ngoài đợi.
Cấm không được tiết lộ."
"Rõ thưa Thống Lĩnh."
Hai canh giờ sau, hơn 5 người bay trên phi hành khí tới.
Tốc độ quá nhanh, Thuộc Linh khí Phi hành cực phẩm rồi.
Giá trị không thể nói, hầu như chỉ quân đội mới có.
Sau nữa canh giờ, thì nhẫn trữ vật được khai mở, trong đó có vài vật phẩm linh tinh.
Một địa đồ, Một bản danh sách.
Dương Thi Sách xem xong.
Mặt đăm chiêu xen lẫn ý vui mừng.
Sau đó quay lại.
"Ha ha! Lần này cháu lập công lớn rồi."
"Là thuộc hạ của cháu, không phải cháu." Bạch Hạc nhoẻn miệng cười nói.
"Thuộc hạ của mình lập công, tức là mình lập công.
Có khác gì đâu.
Ta khen thưởng cháu rồi cháu thưởng thuộc hạ cháu." - Dương Thi Sách nghiêm nghị nói:
"Bạch Hạc Thống Lĩnh nghe lệnh."
"Rõ!"
"Sắc phong làm Thống Lĩnh Khu vực Năm, gồm năm trấn Vạn Yên, Quang Minh, Tiền Phong, Thạch Đà và Văn Khê."
"Dạ! đa tạ Quân Đoàn Trưởng." - Sau đó nàng hỏi nhỏ Thi Sách - "Thúc, con nhớ Thống Lĩnh khu vực 5 này Vương Niên mà."
"Rất nhanh, sẽ không còn tên Vương Niên."
"Hắn cũng là nội gián?" - Bạch Hạc ôm miệng.
"Thôi ta đi đây, chuyện hôm nay không nhắc lại.
Ta cho cháu ba ngày đi nhậm chức." Dương Thi Sách dặn dò rồi lên đường.
"Dạ." Khi Dương Thi Sách rời đi.
Bạch Hạc ở lại suy nghĩ rồi ra lệnh.
"Cho người triệu hồi Lạc Tinh."
Lạc Tinh được điều vào.
"Bạch Thống lĩnh cho gọi!"
"Lần này ngươi làm rất tốt, cả hai đều là gian tế, lại có cả Nguyên Anh sơ kỳ."
"Để tưởng thưởng ngươi.
Nay ta
sắc phong ngươi làm Thống Lĩnh Trấn Vạn Yên."
"Hả, Sao được." Lạc Tinh giựt mình.
"Lắm lời, có nhận không."
"Thế Bạch Thống lĩnh ngài làm gì?"
"Ta lên chức, sẵn ghế nơi này bỏ trống, nên cho ngươi."
"Đa tạ Bạch Thống lĩnh, nhưng mà lần này là công của toàn đội, không phải một mình ta."
"Yên tâm, ngươi rút cả đội về đây làm cận vệ.
Ta sẽ điều một trung đội khác tới Tiên Đài Thôn thay ngươi.
"Vậy đa tạ Bạch Thống Lĩnh."
"Về chuẩn bị đi, sáng ngày thứ ba ngươi tới tiếp nhận nơi này.
Ta cũng bận lắm." Bạch Hạc khoát tay tiễn.
"Dạ" - Bị đuổi khách, Lạc Tinh lập tức đi về.
Khi thông báo cho trung đội, ai cũng vui mừng.
Về Vạn Yên Trấn tức là tất cả thăng một cấp lớn rồi.
Vạn Yên trấn có 100 Thôn.
Tổng quân tại các thôn là gần 5000.
thêm 5000 ở Tổng bộ nữa là cũng gần một vạn người rồi.
Nếu mọi người về Quân Doanh tại trấn, đãi ngộ tăng lên gấp đôi.
Như Triệu Tiểu Vy hiện Quân Lương 60 linh thạch hạ phẩm, thì giờ sẽ tăng lên 120 linh thạch Hạ Phẩm.
Sau một ngày từ biệt thôn dân.
Chiều hôm thứ hai có một trung đội được điều đến thay.
Sau đó một buổi liên hoan chào thành viên mới.
Lạc Tinh dẫn cả đội về Vạn Yên Trấn.
Lại tốn cả ngày trời tiếp nhận kho quân lương.
Binh Phù.
Cũng như sổ sách của gần vạn quân nhân.
Rồi số nhân khẩu 100 thôn.
Cuối cùng, Lạc Tinh chính thức thành Thống lĩnh của Vạn Yên Trấn.
Tiếp theo, không tránh được vài người đến chúc mừng.
"Chúc mừng Trần Thống lĩnh thăng chức."
"Một năm từ Trung đội trưởng lên tới Thống Lĩnh đúng là hiếm có a."
"Trần Thống Lĩnh đúng là tuổi trẻ nhưng tài lại cao.
Tiền đồ vô lượng."
Cứ mỗi khi có người đến Lạc Tinh lại như cái máy:
"Do cấp trên đề bạt thôi."
"Ta nào có tài cán gì."
"Mong mọi người giúp đỡ.
Có gì sai xót xin mọi người hướng dẫn tiểu đệ."
Sau vài lời khách sáo, thì mọi người cũng về hết.
"Chà! Lạc Tinh, ngài giỏi thật, có thể đối phó dám người này." - Ngô Quyền cười nói.
"Mọi người chú ý nhé.
Chúng ta là tân quân, có thể mặt ngoài họ sợ danh tiếng Bạch Hạc Thủy công chúa.
Nên không nói gì, nhưng trong lòng rất là không phục.
Nên chúng ta phải cố gắng luyện tập, nâng cao thực lực.
Xưa nay chỉ có thực lực bản thân mới quan trọng.
Còn lại chỉ là phụ.
Rõ chưa?" - Lạc Tinh thấy cả đám ngập chìm trong vinh vang thì nghiêm trang nói.
"Rõ.
Thưa Trần Thống lĩnh."
"Tốt! giờ ta đi nhận Quân phục và vũ khí mới."
"Hoan hô." Đây là giây phút mọi người mong đợi nhất.
Cả nhóm người đi tới kho Quân Nhu.
Mỗi người được nhận một bộ giáp màu trắng, thuộc Linh Khí Trung phẩm.
Một cây thương mới cũng Trung phẩm Linh khí.
Riêng Lạc Tinh thì được một bộ giáp vàng có một xọc xanh, là thượng phẩm Linh Khí phòng ngự và một cây thương Thượng phẩm nữa.
Đúng như Lạc Tinh nghĩ.
Ở Đây ai cũng không thích dưới quyền đám lính mới.
Vốn thực lực yếu hơn mình.
Nhưng không ai dám mặt ngoài có ý kiến.
Dù sao nói xấu cấp trên, hoặc không phục tùng cấp trên là trọng tội.
Nhất là một người trẻ tuổi, đột nhiên thăng chức.
Mọi người còn nghĩ do Lạc Tinh có một chân với Bạch Hạc.
Dù sao đâu ai biết chuyện Lạc Tinh bắt được nội gián.
Nên cũng không dám đụng chạm Lạc Tinh.
Sợ bị Bạch Hạc Thủy công chúa khiển trách.
Tuy nhiên với nhóm Ngô Quyền, Lê Hoàn thì khác.
Bọn họ bị kẻ khác bóng gió chê bai thực lực.
Lạc Tinh biết nhưng giả vờ làm ngơ.
Xem như cho mọi người biết khó mà cố gắng.
Một tháng sau, mọi việc cũng vào guồng.
Có động lực kích thích, nên ai cũng cố gắng tu luyện gấp đôi bình thường.
Dù sao chức vụ cao mà yếu hơn thuộc hạ thì sẽ khó chịu lắm.
Muốn ra lệnh cũng khó.
Cả 44 người nhóm Lạc Tinh đều lần lượt thăng cấp.
Trong đó có 6 người là Kết đan hậu kỳ.
Triệu Tiểu Vy tuy là Kết đan Trung kỳ, nhưng có lẽ ba tháng nữa, nàng sẽ đạt hậu kỳ..