Tiêu Thượng Kỳ điều chỉnh ghế trong xe thấp lại, mở cửa trần xe, đáng tiếc bầu trời trong thành phố này bị ánh đèn chiếu lên từ tứ phía, trừ ánh trăng trên trời thì chẳng thấy gì nữa.
Anh không hiểu vì sao mình không muốn về khách sạn, có thể vì nơi đó quá yên tĩnh, nơi này mới là cuộc sống, anh vốn không phải người thích đối diện với sự yên tĩnh. Thật ra công việc ở đây đã xong, sáng sớm nay vừa mới tiễn Hà Tiếu Nhiên, đại ca đã gọi tới hỏi khi nào trở về.
“Tương lai thị trường bất động sản bên này cũng không tệ, nghe nói Tần lão nhị có ý mua hai miếng đất ở đây, anh, em thấy được đó, chúng ta có thể mở thêm vài tòa nhà”, lúc anh nói thế trong điện thoại, Mộ Thiếu Thiên có trầm mặc một chút, cuối cùng nói, “Cũng được, anh tin tưởng con mắt của đệ, kế hoạch này em làm đi.”
Không biết đại ca và những người khác bàn thế nào, xế chiều, Lục Quân Hoành gọi tới, hắn ta có thói quen chuyên đi đâm vết sẹo của người khác, điện thoại nối được, hắn không nói gì đã cười hì hì.
“Có gì nói đi, nói nhanh lên, ta không có thời gian cùng ngươi nói chuyện tào lao.” Tiêu Thượng Kỳ hừ một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT