Lê Anh Thi khó hiểu lên tiếng: " Nhưng đây là phòng ngủ của anh mà, đã vậy sao anh lại nhường phòng cho em. "
Trương Gia Huy nhìn cô đáp: " Không sao dù sao thì em cũng là lần đầu ở đây cũng sẽ không quen nên anh mới nhường phòng cho em đó! Hơn nữa phòng anh cũng ngay bên cạnh em, nếu có gì khó chịu thì cứ qua phòng tìm anh là được! "
Dứt lời thì anh cũng nhanh chóng rời khỏi phòng mà đi sang căn phòng đối diện.
Lê Anh Thi cũng chỉ mỉm cười lên tiếng: " Anh Gia Huy, ngủ ngon! " rồi cô mới trở vào phòng tắt đèn đi ngủ.
- ---------------
Sáng hôm sau, một ngày mới lại bắt đầu Lê Anh Thi vẫn theo thói quen sinh hoạt thường ngày mà đánh răng rửa mặt xong xuôi thì chạy sang căn phòng đối diện gõ cửa.
" Anh Gia Huy, anh thức chưa ạ? "
Giọng nói nhẹ nhàng và ấm áp của cô liền vang lên sau tiếng gõ cửa kia vậy.
Người ngủ bên trong phòng có lẽ vẫn chưa thức dậy nên cô đành quay lưng rời đi mà tìm người làm hỏi xem họ có chuẩn bị y phục cho cô hay không vậy.
Cô còn chưa kịp bước đi thì cánh cửa phòng đã mở ra ' lạch cạch ' phát ra làm cho cô ngoái đầu lại nhìn thì đã thấy anh với bộ đồ thể thao khác thoải mái, bên cạnh đó hình như anh mới vừa từ phòng tắm bước ra thì phải vì những giọt nước thi nhau rơi xuống trên vai anh nhìn anh lúc này rất yêu nghiệt nha.
" Sao thế bảo bối? Giờ vẫn còn khá sớm mà sao em lại không ngủ thêm một lúc vậy? " Trương Gia Huy cưng chiều nghiên người dựa vào cánh cửa phòng ngủ mà hỏi cô.
Lê Anh Thi hoàn hồn mà đáp lại anh: " Ách... em chỉ muốn hỏi anh có chuẩn bị đồ cho em chạy bộ buổi sáng không á! Hơn nữa em cũng đã quen với việc thực sớm nên bây giờ em muốn chạy bộ cho đổ mồ hôi rồi mới đến trường ạ! "
Trương Gia Huy nghe cô nói chỉ gật đầu, rồi nắm bàn tay nhỏ nhắn mang theo chút lạnh kia lên tiếng: " Đi theo anh! Đúng rồi sau này nếu em muốn chạy bộ cũng nên giữ ấm cho bản thân mình có biết không? Thời tiết bây giờ đã bước vào mùa đông rồi nên buổi sáng sẽ rất lạnh đó! "
Lê Anh Thi bị anh bất ngờ nắm tay mà hai bên gò má đã ửng hồng trong rất đáng yêu: " Em biết rồi ạ! "
Sau đó cô đi theo sau anh đến căn phòng ở bí mật kia rồi mở khóa, làm cho cô rất tò mò nha: " Anh Gia Huy, đây là căn phòng gì vậy? Sao anh còn phải khóa cẩn thận vậy? Em vào đây có được không ạ? ". T𝗋uyện hay? Tìm ngay 𝘁𝗋ang chính || T𝗋𝑈m T𝗋uyện.𝖵N ||
Trương Gia Huy nhìn bảo bối nhà mình mà bật cười, xoa nhẹ đầu cô mà trả lời: " Ngốc quá, đây là nhà của anh cũng giống như nhà của em vậy. Em muốn đi đâu cũng được, muốn ở đâu cũng không ai dám quản đâu. Hơn nữa căn phòng này anh đã để dành cho em đã được 5 năm rồi đó, giờ thì chủ của chúng đã quay lại nên anh phải trả lại cho chủ của chúng chứ! "
Lê Anh Thi nghe anh nói mà càng mơ hồ hơn đó: Cái gì mà chủ của căn phòng to lớn này chứ? Hơn nữa sao anh lại nói cô là chủ của chúng? Hôm nay mới là ngày đầu tiên cô ở đây thôi đó? Hừ cái tên khó ở này càng lúc càng khó hiểu à nha.
Sau khi anh mở cửa phòng ra bên trong lập tức sáng đèn lên, mọi thứ trong phòng rất lập lánh nha, ở đây đa phần là những mẫu thiết kế mới nhất qua 4 mùa xuân, hạ, thu đông và mẫu thiết kế tháng.
Tuy phong cách rất mới, cũng rất cổ điển nhưng đã được anh mua các mẫu và dành hẳn một căn phòng để treo chúng lên, không chỉ quần áo, trang sức và các phụ kiện đi kèm đều rất đồng bộ với các mẫu thiết kế xa hoa kia.
Mỗi tủ quần áo anh đều đã phân chia ra từng phần nhỏ như là quần áo đi chơi, dạ hội, đồ bận ở nhà, các buổi tiệc dành cho tiểu thư khuê các, … đều được anh sắp xếp đâu vào đấy. Chỉ cần nhìn vào sẽ biết đồ cần tìm là nằm ở đâu, không chỉ có thế thôi đâu anh còn tỉ mỉ chọn giày thể thao, cao gót, boss cổ cao, boss cổ thấp … đều là size chân của cô nên cô mang vào sẽ rất thoải mái nha.
" Được rồi đồ thể thao ở đây, em chọn một bộ đi rồi chúng ta cùng nhau đi chạy bộ. " Trương Gia Huy nhìn cô mà buồn cười lên tiếng kêu, nếu anh mà còn để cô ngắm thêm thì khỏi nghỉ đến việc chạy bộ luôn rồi.
Lê Anh Thi nghe thấy tiếng của anh mà gật đầu rồi đi đến chỗ tủ quần áo phía trước chọn đại một bộ đồ rồi nhanh chóng chạy vào phòng thay đồ.
Sau khi thay xong anh vào cô đều đi xuống dưới nhà rồi đi thẳng ra ngoài cổng để chuẩn bị cho việc chạy bộ của cả hai.
Lúc này máy tóc dài bồng bềnh xoăn nhẹ phần đuôi đều đã được cô túm gọn mà búi thành quả táo ngay trên đầu mình.
Cả hai người đều thi đấu với nhau ai sẽ chạy về vạch đích: " Anh Gia Huy chúng ta chạy bắt đầu từ bây giờ, quan trọng nhất là cả em và anh đều phải cố gắng thi đấu hết sức có được không? "
Trương Gia Huy nghe cô nói liền gật đầu: " Được thôi anh sẽ chắp em chạy trước 1 phần ba sân rồi anh sẽ đuổi theo cô được không? "
Lê Anh Thi nghe anh nói cảm thấy bản thân bị anh khinh thường mà đáp ngay: " Anh đang khinh thường em phải không? Sao phải chấp em chạy được một phần ba rồi mới đuổi theo. "
Trương Gia Huy bất lực nhìn cô, anh thật sự: không biết bên trong cái bộ não nhỏ síu kia của cô đang mắng chửi anh không biết sao cho đã đấy: " Không phải là anh khinh thường em, mà là em thân là con gái nên anh sẽ nhường như vậy. Có biết chưa? "
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT