Đáng mừng quá đi, cuối cùng ông chủ cũng đã thoát kíp FA rồi, đúng là bồ tát phù

Trong lúc lái xe, anh kết nối điện thoại với tay nghe Bluetooth trên tay gọi cho ai đó: " 📱 Giáo sư Trang, buổi chiều cho Lê Anh Thi nghĩ một buổi. "

Đầu dây bên kia nghe thấy giọng nói của anh mà giật cả mình lên tiếng: " 📲 Lý do là gì? Với lại giữa thầy và học trò Anh Thi lại có quan hệ gì vậy? "

Trương Gia Huy lạnh giọng cảnh cáo: " 📱 Tốt nhất đừng hỏi, với lại cô cũng nên biết chuyện mình biết càng ít càng tốt, nếu biết nhiều quá cẩn thận chết lúc nào không hay! "

Dứt lời anh cũng tắt máy rồi chuyên tâm lái xe nhưng đường không phải về dinh thự Lê gia mà là đường về biệt quyển của anh.

- ---------------

Miệng anh thì nói sẽ giúp các sinh viên khoa khác sinh cho họ nghỉ buổi chiều, chứ thực chất anh chỉ quan tâm mỗi một mình cô mà thôi.

Đã vậy khi vừa cúp máy anh liền hạ lệnh thông báo cho thầy cô giáo của các khoa bảo họ nhớ phải đi học đầy đủ, còn Lê Anh Thi thì cứ vậy mà ngủ không biết được tên ác ma nào đó đã lấy điện thoại của mình mà bật chế độ máy bay để tránh làm phiền.

Và rồi anh cứ tiếp tục lái xe trở về biệt quyển của anh phải mất khoảng nửa tiếng mới đến nơi.

Hai bên đường đều là cây xanh, hoa dại dại mọc đầy tạo lên bức tranh thiên nhiên rất đẹp mắt.

Không chỉ có vậy, ở đây cũng có rất nhiều biệt quyển lớn nhỏ cho các tỷ phú, hay đại gia mua để ở. Vì ở đây an ninh rất tốt, bảo an từng khu cũng rất đông và họ đều rất nghiêm khắc trong công việc của mình.

Khu biệt quyển số 30 của anh là khu dành cho giới thương nhân ở vì mỗi một căn đều có giá gần 60 tỷ USD, và anh một trong số ít có sở hữu những căn biệt quyển như thế này.

Khi xe của anh chạy đến trước cổng biệt quyển thì cánh cửa tự động sẽ mở ra, người làm và quản gia đều nhanh nhảo chạy ra ngoài để đón anh.

Vị quản gia lớn tuổi nhìn anh mà cung kín chào hỏi: " Ông Trương mới về. "

Trương Gia Huy chỉ gật đầu bảo họ im lặng, rồi anh mới vòng qua ghế phụ mà ôm lấy con mèo lười của mình mà đi vào trong, trước khi vào đến nhà anh để lại lời nhắn: " Lái xe vào gara. Còn nữa sau này cô ấy sẽ ở đây, nhìn thấy cô ấy như nhìn thấy tôi. Mọi người nhớ tôn trọng cô ấy, nếu để tôi biết được kể nào dám có ý đồ xấu thì đừng trách Trương Gia Huy tôi vô tình! "

Dứt lời anh bế lấy Lê Anh Thi lên cầu thang, hướng đến là phòng ngủ của anh mà đặc cô nằm xuống giường cẩn thận đấp chăn cho cô rồi mới rời khỏi phòng ngủ mà đi đến thư phòng để mà làm việc.

Người làm nhìn ông chủ của mình mà há hốc mồm, mắt O mồm A khi nhìn thấy ông chủ họ chính thức đưa phụ nữ về nhà. Đã vậy ông chủ còn hạ lệnh cảnh cáo, chắc đây là bà chủ tương lai của dinh thự này rồi.

[ Oaaaaa đây có phải là sự thật không vậy? Tôi vừa nhìn thấy ông chủ ôm lấy một tiểu cô nương kìa? ]

[ Đúng đó, cô nhìn không lầm đâu, ông chủ thật sự đã đưa phụ nữ về nhà rồi! Đã vậy ông Trương còn hạ lệnh như thế thì là thật rồi! ]

[ Đáng mừng quá đi, cuối cùng ông chủ cũng đã thoát kíp FA rồi, đúng là bồ tát phù hộ mà! ]

[ Như vậy là chúng biệt quyển của chúng ta sẽ rất đông vui cho mà xem, không biết sau này ông chủ và bà chủ muốn sinh bé trai hay bé gái đây? Tôi thật sự rất muốn chăm sóc con của ông bà chủ quá đi! ]

[ Đúng đó, nếu vậy thì biệt quyển sẽ rất đông vui cho mà xem! Nhưng khi nãy tôi không nhìn thấy rõ mặt của bà chủ tương lai rồi! Đáng tiếc quá đi! ]

[ Trời...lo gì, chẳng phải ông chủ đã nói sau này bà chủ sẽ ở đây sao! Như vậy chúng ta sẽ có cơ hội để tiếp xúc với bà chủ rồi còn gì? ]

[ Ừ... cũng phải đã vậy thì tôi sẽ vào bếp chuẩn bị vài món nhẹ cho bà chủ khi thức dậy còn có thể dùng được! ]

[ … ]

Và rồi sự xuất hiện của cô đã làm khoáy động cả biệt quyển của anh, những người làm cứ thi nhau nói về Lê Anh Thi, không biết cô đã làm cách nào thuần phục được ông chủ của họ?...

Và rất nhiều đề tài khác để cho họ bàn luận.

Thời gian mới đó đã đến buổi tối, ở dinh thự Lê gia lúc này đã nháo nhào về sự mất tích của tiểu thư nhà mình.

Lúc trưa, chú Chương có lái xe đến đón cô nhưng khi ông đến nơi thì cả trường thi đã đóng cửa, ông cũng có hỏi bảo vệ thì bảo vệ có nói là " Cuộc thi kết thúc từ hai tiếng trước, thầy cô cũng đã đưa các thí sinh về trường của mình rồi. " sau đó bảo ông đến trường để đón cô nhưng cũng không thấy, gọi điện thì cuộc gọi ngoài vùng phủ sóng.

Cho nên ông cứ mang tâm trạng thấp thỏm mà lái xe trở về Lê gia, và rồi cứ cách một khoảng thời gian ông lại chạy ra sân nhìn xem tiểu thư đã quay về chưa.

Đã hơn 6 tiếng trôi qua kể từ lúc cô mất tích, Lê Anh Quân cũng đã từ tập đoàn Lê Thị trở về nhà và anh đã cảm thấy không khí trong nhà không được bình thường nên nhìn xung quanh mà vẫn không thấy em gái của anh.

" Chú Chương tiểu thư đâu? " Lê Anh Quân lạnh giọng nhìn phía quản gia lên tiếng hỏi.

Chương quản gia run rẩy lên tiếng trả lời anh: " Thiếu gia, chúng tôi cũng không biết nữa, lúc trưa tôi có đến trường thi để đón tiểu thư nhưng lại không thấy, sau đó tôi lại đến trường … mọi chuyện là như vậy đó thiếu gia. "

" Tôi biết rồi, để tôi gọi cho Gia Huy bảo cậu ấy phụ tìm con bé! " Lê Anh Quân gật đầu bảo quản gia lui ra ngoài làm việc, còn anh cũng nhanh chóng lấy điện thoại trong túi áo ra nhấn nhấn vài cái rồi bấm nút gọi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play