Lê Anh Thi nghe thấy vậy liền gật đầu sau đó lại nhìn thời gian thấy cũng đã trễ nên hỏi phòng làm việc của mẹ ở đâu rồi sẽ lên trên đó ngồi chờ vậy.
" Vậy cho em hỏi phòng của viện trưởng Phương nằm ở tầng mấy ạ! Có gì em sẽ lên đó chờ mẹ em vậy! "
" À phòng làm việc của bác sĩ Phương là ở tầng 12 ạ! Tiểu thư có cần tôi điện báo cho bác sĩ Phương không ạ? " Y tá nghe thấy vậy liền hỏi ngay.
" Không cần đâu, mẹ em dù sao cũng rất bận nên không cần làm phiền đâu! "
Dứt lời thì cô cũng đi đến thang máy, bấm số tầng và trong lúc chờ thang máy đi lên, thì cô cũng lấy điện thoại ra bấm bấm bấm chọt chọt cái gì đó rồi nhanh chóng tắt điện thoại đi.
...----------------...
Rất nhanh sau đó thang máy cũng đã đến tầng mà cô bấm trước đó, khi cô thấy của thang máy vừa mở ra thì rất nhanh cô đã duy chuyển đến phòng làm việc của mẹ mình và ngồi đợi bà.
Ở phòng bệnh.
Lúc này bà đang bận xem sét và theo dõi tình hình của bệnh nhân, cho dù bà có là viện trưởng hay bác sĩ đi chăng nữa thì bà vẫn luôn dành ra một thời gian để thăm bệnh nhân và xem thử liều lượng thuốc của họ để đều chỉnh lại.
Đúng lúc đó điện thoại trong túi blue trắng của bà run lên báo có tin nhắn mới, sau đó bà liền đưa hồ sơ bệnh án cho y tá rồi mới cầm điện thoại mà xem tin nhắn.
Nội dung tin nhắn quá ngắn gọn được gửi từ con gái của bà, làm cho bà mỉm cười hạnh phúc [ Mẹ ơi con đã đến bệnh viện rồi, đang ở trên phòng làm việc của mẹ chờ ạ! ]
Đến khi bà Phương Huệ Lan đọc xong tin nhắn liền mỉm cười, sau đó nhìn các bác sĩ và y tá bên cạnh lên tiếng: " Được rồi, các phòng bệnh còn lại mọi người cũng đi kiểm tra xem tình hình ở đó đi! Sau đó thì làm một bản báo cáo từng người bệnh rồi gửi lên phòng làm việc cho tôi! "
" Chúng tôi biết rồi bác sĩ Phương! " toàn bộ bác sĩ theo sao bà lên tiếng ngay.
Dứt lời bà đi về phía thang máy để trở về phòng làm việc của mình, chưa đầy mười phút là thang máy dừng ngay tầng 26.
Sau vài bước bà cũng đã đứng ngay cửa phòng làm việc, đến khi bà đẩy cửa đi vào thì đã thấy cô con gái bảo bối của bà đang ngồi ngay bàn làm việc của mình mà mỉm cười lên tiếng: " Bảo bối sao hôm nay con lại chủ động ra ngoài vậy? Mẹ nhớ không nhầm thì bây giờ con đang đọc sách mà! "
Lê Anh Thi nghe thấy giọng nói của mẹ mình mới ngẩn đầu lên nhìn mà lên tiếng: " À hôm nay con cùng với bạn đi dạo,sau đó thấy thời gian cũng đã đến buổi trưa rồi nên con mới định rủ mẹ đi ăn đó! Với lại trong lúc chờ mẹ về phòng thì con đã giúp mẹ sắp xếp hồ sơ bệnh án của mọi người vào đĩa CD rồi, hơn nữa con còn thiết kế mạng lưới bảo vệ cao cho máy tính của mẹ rồi đó! Nên bây giờ mẹ không còn phải sợ mất nửa! "
Phương Huệ Lan nghe con gái mình nói mà không khỏi cảm động không thôi, bởi vì việc này một mình bà làm không hết, nhưng mà qua tay bảo bối nhà bà thì chưa đầy nữa tiếng kể từ lúc mà cô đến đến lúc chờ bà trở về phòng.
Đúng là quá kinh khủng rồi!
Bà không ngờ tốc độ đánh máy tính của con bà lại hơn người như vậy?
Sao bà lại không biết?
Nếu chuyện này bà đem nói với chồng mình chắc ông ấy cũng không tin đâu, bởi vì họ đã sinh ra cặp long phụng thiên tài này?
Hơn thế con trai lớn của bà hiện tại chưa có ý định về nước, mà nó lại tiếp tục ở nước ngoài để phát triển các công ty con rồi mới chịu trở về để tiếp quản gia nghiệp của Lê gia.
Còn bệnh viện này bà lại muốn giao lại cho con gái, nhưng bà vẫn chưa biết mở lời thế nào nên vẫn im lặng cho đến bây giờ. Nhưng cuối cùng, sớm muộn gì bà cũng sẽ nói cho cho con mình biết thôi.
" Cảm ơn bảo bối nha, vậy giờ mẹ phải mời con đi ăn xem như là lời cảm ơn vì con đã giúp mẹ nha! " Phương Huệ Lan vừa nói vừa cởi áo blue trắng kia máng lên xào.
Lê Anh Thi mỉm cười khi nghe mẹ mình nói, sau đó cả hai người cùng nhau rời khỏi phòng làm việc rồi mới đi vào thang máy.
Mười lăm phút sau cả hai đã đi xuống đến sảnh bệnh viện, tiếp theo đó tài xế đưa cô đến đây cũng đã đổ trước mặt hai người.
Khi hai mẹ con lên xe thì bà bảo chạy đến nhà hàng 5 sao để ăn, mất thêm khoảng thời gian xe đã dừng trước cửa nhà hàng mà bà đã nói.
Khi hai người vào bên trong nhà hàng thì phục vụ đã đưa hai người vào phòng bao VIP, vì họ nhận ra thân phận của bà là ai, kể cả vị tiểu thư đi bên cạnh bà đến khí chất cũng rất giống ông chủ của tập đoàn Lê Thị kia nên họ mới phải làm vậy.
" Phu nhân, tiểu thư xin hỏi hai vị muốn dùng gì ạ? " nhân viên phục vụ lễ phép đưa menu cho hai người và lên tiếng hỏi.
Phương Huệ Lan nhìn con gái mình lên tiếng hỏi: " Anh Nhi con muốn dùng gì? "
" À...dạ? Con sao cũng được! Mẹ cứ chọn món đi! "
Lê Anh Thi mãi chăm chú nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm thành phố vào buổi trưa cũng khá an tĩnh nên mới không để ý đến xung quanh.
Phương Huệ Lan nghe con gái nói vậy liền gật đầu, sau đó bà nhìn trong menu mà lên tiếng: " Cho hai phần mì ý, thêm một phần tôm hùm đất, gà thái sợi và hai ly sữa tươi! "
" Vâng, xin phu nhân và tiểu thư đợi một chút ạ! " Nhân viên lễ phép lên tiếng, sau đó mới rời khỏi phòng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT