Vẫn là hoài niệm《 toàn quốc tri thức thi đua》 cái chủng loại kia tổng hợp lại hình thức kiểm tra, không cần đơn độc vì ngữ văn đề đầu ngốc.
Lưu Ảnh chấn kinh đến tròng mắt đều nhanh rơi ra tới, “ Đại tỷ, cậu đừng nói cho mình biết, là cậu thật sự bị lệch khoa!! ”
Lê Anh Thi liếc nàng liếc mắt, “ Là một bình thường học sinh bao nhiêu đều sẽ có lệch khoa a!? ”
“ Lời như vậy, nhưng trọng điểm ngươi là bình thường học sinh sao? ” Lưu Ảnh phát sinh một tiếng linh hồn chất vấn.
...----------------...
Liên tục hai lần thi đua đều lấy được đệ nhất thành tích, điều này có thể gọi bình thường học sinh?!!
Lê Anh Thi lười biếng từ bàn học trong móc ra ngữ văn sách giáo khoa, “ Mình biết cậu ở đây đố kị mình ưu tú."
Lưu Ảnh khóe môi vừa kéo, tròng mắt chuyển động, bỗng nhiên trên mặt lộ ra một cái thô bỉ cười, thanh âm cũng mang theo điểm tiện hề hề: “ Có khi nào thành tích môn Ngữ Văn của cậu sẽ thấp lắm không, có khi kéo luôn thành tích từ đứng toàn trường mà xuống thẳng hạng 2 không...... Ah ha hả!”
Lê Anh Thi lông mi khơi mào, “ Lưu Ảnh, cậu đừng ở đó mà cười ngốc nữa. Mình nói trước nếu mà điểm ngữ văn mình không quá 140 điểm thì mình sẽ không làm bạn với cậu nữa! Hơn nữa tuy mình nói là mình không thích Ngữ Văn nhưng mà mình vẫn có nhờ anh hai ôn tập giúp nên không sợ nhá! "
" Được rồi, được rồi! Chờ đến khi tan học cùng mình đi dạo phố nha! " Lưu Ảnh sờ sờ chớp mũi lên tiếng.
Lê Anh Thi nghe thấy vậy liền gật đầu, dù sao đây cũng là người bạn thân đầu tiên sau nữa năm học cùng lớp, cũng như cùng bàn với nhau và Lê Anh Thi cũng hiểu được hoàn cảnh của Lưu Ảnh.
Lưu Ảnh là một tiểu thư của một gia đình khá giả của Lưu Thị đứng top 20, tính cách của Lưu Ảnh khá hoạt bát; năng động… cực kỳ ghét phò; trà xanh… chơi rất tốt với Lê Anh Thi và không bao giờ lợi dụng. Nhưng Lưu Ảnh vẫn không hề biết bạn cùng bàn với mình là người giàu nhất thế thế giới sau Trương Thị, cho dù vậy thì Lưu Ảnh luôn rất tin tưởng vào cô bạn thân của mình, một cô nàng mọt sách.
Sau khi tiết học kết thúc thì cả hai người cùng nhau rời khỏi lớp học và bắt đầu đi dạo phố, cả hai người vừa dạo phố vừa đi mua sắm cũng như cùng nhau ăn tối trước khi về nhà.
Ở nhà hàng Lux.
" Xin hỏi tiểu thư cô đi mấy người ạ? " Nhân viên nhà hàng lễ phép lên tiếng.
" À tôi đi cùng với bạn! Có thể sắp xếp cho chúng tôi ngồi gần cửa sổ được chứ? " Lưu Ảnh hỏi lại.
" Được ạ! Tiểu thư cô đợi một lát ạ! " Nhân viên lễ phép trả lời.
Cùng với lúc đó Lê Anh Thi đang ở trong phòng vệ sinh mà gọi điện cho ba mình: " Ba ơi con vừa tan học và cùng bạn ra ngoài đi dạo phố ạ! Chú Liêu và vệ sĩ có đi cùng ba đừng lo ạ! "
Phía đầu dây bên kia sau khi nhận được điện thoại của bảo bối mà không khỏi thở phào nhẹ nhõm mà trả lời ngay: " Được rồi bảo bối, con nhớ cẩn thận đó. Bên tập đoàn còn có vài văn kiện cần ba xử lý nên có thể ba sẽ về muộn đó!"
" Con biết rồi ba ba! " Lê Anh Thi cúp máy sau đó mới trở lại chỗ ngồi của bạn mình.
Trong lúc chờ đợi nhân viên phục vụ thì cả hai đều cùng nhau nhìn ngắm thành phố khi về đêm, trong nó thật sự rất đẹp và xinh lung linh.
" Này đại tỷ, mình rất tò mò về thân phận của cậu đó? Sau mà mỗi tuần cậu đều được ba mẹ chuyển khoản 2 vạn tệ để tiêu vặt vậy? Hơn nữa họ của cậu cũng rất đặc biệt đó! Rất giống họ của tập đoàn đứng thứ hai trên thế giới đó? " Lưu Ảnh ánh mắt tò mò nhìn về phía đối diện với mình mà lên tiếng hỏi.
Lê Anh Thi bị bạn thân hỏi mà không biết nên cười hay nên khóc đây, dù sao thì cô bạn này của cô đoán cũng gần đúng rồi, nên giờ cô cũng chỉ thành thật trả lời thôi: " Nếu mình có thừa nhận cậu cũng không được nghỉ chơi với mình đó! "
Lưu Ảnh nghe Lê Anh Thi nói vậy liền gật gật đầu xem như đồng ý, và rồi cô lại lên tiếng:. Đúng vậy ba mình là tổng tài của Lê Thị, sau hai năm nữa anh mình sẽ tiếp quản chúng! Còn mẹ mình là một bác sĩ hay nói đúng hơn là một viện trưởng có tâm với nghề và luôn xung phong đến vùng sâu vùng xa để khám bệnh cho các người nghèo và người neo đơn! Còn mình là Tiểu thư của Lê Thị không được báo chí nhắc đến vì ba mẹ lo sợ độ nổi tiếng của họ sẽ làm cho mình nguy hiểm đó. "
" Hóa ra là vậy, không ngờ mình lại làm bạn với một tiểu thư lạnh lẽo của gia tộc lớn nha! " Lưu Ảnh hai mắt sáng rực mà vui vẻ reo lên.
Lê Anh Thi cũng phải bắt lúc với hàng tá câu hỏi của Lưu Ảnh, sau đó thì cả hai đều trở về nhà nấy sau khi dùng xong bữa tối.
Thời gian lại thấm thoát thôi đưa, mới đó mà cô đã lên cấp ba chỉ trong vòng vỏn vẹn có hai năm với thành tích xuất sắc.
Và đây là sẽ là nơi bắt đầu câu chuyện tình cảm thầy trò của hai Lê Anh Thi và Trương Gia Huy.
Sẽ ra sao khi người thầy năm đó sẽ là chồng của mình đây?
Mọi bất ngờ, niềm vui hay nổi buồn cho các bạn học sinh, sinh viên?
Ở đây tuổi học trò luôn gắn liền với bao nhiêu kỷ niệm đẹp cũng như là nước mắt?
Chúng ta sẽ chờ xem anh sẽ làm gì để cưa đỗ được chị nhà đây?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT