Tần Tử Liên đang điều khiển phía sau, khi đám rối phát nổ thì cô ta cũng phun ra một ngụm máu lớn.

Thấy đám người Trang Nhị đang tới gần, cô ta lập tức cải trang lẩn trốn ra ngoài.

"Cô Tần, ở trong rừng cây phía xa chỉ có một sợi chỉ đã cháy và một vũng máu, chắc hẳn người đã chạy thoát rồi.

"Trang Nhị khép nép báo cáo.

"Lần này không thành thì nhất định còn có lần khác, không sao đâu! Đi nhanh đi, tôi đói chết mất!"Tất cả mọi người nhất thời không nói nên lời, cô Tần này thật là khác người mà.

Tại nhà cũ của Lệ gia.

"Tay chân không phải vẫn còn lành lặn hay sao, tìm tôi làm gì, tôi rất bận!"Trang Nhất lập tức cười hì hì, anh ta tiến lên cầm lấy chiếc hộp sơ cứu trên tay Kinh Châu.

"Không được bác sĩ Kinh kiểm tra, chúng tôi không yên tâm!"Tần Hải Đường ngồi trên sô pha, nhìn chằm chằm người đang đi vào cửa.

Anh ta mặc một chiếc áo khoác trắng tinh, trên gương mặt đẹp trai có đeo một cặp kính vàng, trông giống như loại văn nhã bại hoại vậy.

Cô không nhịn được cảm khái nói: "Đúng thật là, bạn của soái ca đều là soái ca mà!"Kinh Châu lúc này mới chú ý tới Tần Hải Đường đang đứng bên cạnh Lệ Thù, anh ta âm thầm quan sát cô, hóa ra Lệ Thù lại thích kiểu con gái dễ thương mới lớn như thế này!"Vị mỹ nữ này thật là tinh mắt! Tôi tên là Kinh Châu! Rất vui được làm quen với cô!"Kinh Châu vừa nói vừa đưa bàn tay thon dài trắng nõn về phía Tần Hải Đường.

Sắc mặt Lệ Thù trong nháy mắt trầm xuống, anh hất bàn tay đang đưa ra của Kinh Châu, lạnh lùng nói: "Cô ấy tên Tần Hải Đường!"Kinh Châu nhìn anh bằng một vẻ mặt đầy cưng chiều: "Chao ôi, cậu ba nhỏ nhen quá đấy!"Lệ Thù lén liếc anh ta một cái, Kinh Châu cười thầm trong lòng.

Tần Hải Đường hiền lành nhìn hai người, bộ dáng đầy thích thú.

Kinh Châu nhẹ nhàng xắn tay áo Lệ Thù lên và xem xét vết thương một cách cẩn thận.

Trang Nhất đứng bên cạnh Tần Hải Đường đắc ý nói với cô: "Cô Hải Đường, thấy hai người họ có quan hệ tốt như vậy chắc cô ghen tị lắm nhỉ?""Bọn họ sao lại có mối quan hệ tốt đến vậy? Đến anh em ruột thịt chắc cũng không thân thiết được như thế đâu.

"Tần Hải Đường tò mò hỏi.

"Bác sĩ Kinh và cậu ba nhà chúng tôi có mối giao tình định mệnh.

Khi còn nhỏ, hai người bọn họ được đưa đến một nơi huấn luyện rất khắc nghiệt, bác sĩ Kinh vì quá hiền nên luôn bị bắt nạt, cậu ba vẫn luôn chăm sóc anh ấy.

Sau khi lớn lên, bọn họ một người theo văn còn một người theo võ.

""Cô thấy thế nào, có phải là xứng đôi vừa lứa đúng không?"Xứng đôi vừa lứa? Tần Hải Đường ngầm đánh giá, quả thực rất đẹp đôi.

Tần Hải Đường che miệng, biểu cảm tựa như tỉnh ngộ, trong lòng thầm nói: "Thì ra Lệ Thù là gay!".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play