Để không gây thêm phiền phức cho chị gái, Tần Hải Đường chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Tần Thanh Hòa âu yếm sờ lên mái tóc của Hải Đường, ánh mắt dịu dàng và kiên định.
"Đường Đường, ngày chị trở về chính là ngày báo thù của chị em chúng ta, trước lúc đó em nhất định không được hành động hấp tấp.
Nhà họ Tần phức tạp hơn nhiều so với em nghĩ.
"Tần Hải Đường biết Tần Thanh Hòa không phải vì vết thương trên mặt mình, chỉ là cô ấy muốn thay cô trả lại những gì cô đã chịu đựng trong những năm vừa qua.
"Được, em đáp ứng với chị, em nhất định sẽ cố gắng nghiên cứu huyền thuật, chúng ta sẽ gặp nhau khi cả hai trở thành lão đại.
"Tạ Huyền thấy giao ước của hai chị em, xúc động nước mắt lưng tròng, nếu như Vân Linh - mẹ của bọn chúng nhìn thấy cảnh này, chắc sẽ rất vui vẻ yên lòng.
Tạ gia là thế gia huyền tộc lâu đời, khi đó tiểu sư muội Tạ Vân Linh là cô gái tài sắc vẹn toàn được mọi người khen ngợi, đáng tiếc lại chết trẻ, cô con gái lớn không có năng khiếu về huyền thuật, nhưng lại vô cùng thuần thục việc cầm dao.
May mắn thay, cô con gái út Tần Hải Đường có thiên phú cực kì cao, thực là hậu sinh khả úy.
"Đường Đường, để đảm bảo sự an toàn của con, sau khi ông đi rồi con hãy đến nhà họ Lệ ở Thành Nam ở một thời gian.
Ông cụ Lệ gia Lệ Vạn Hải là người bạn lâu năm của ông, ông ấy sẽ chăm sóc cho con, hơn nữa ông ấy có đủ khả năng để bảo vệ con an toàn.
"Tần Hải Đường vừa định mở miệng từ chối, Tạ Huyền lại nói:"Còn có Bách Thế sắp trở về rồi, con giúp ông ngoại coi chừng nó, chỉ có con mới có thể trị được thằng nhóc thối này!"Tần Hải Đường nghĩ đến người em họ sắp trở về liền đau đầu, cô lập tức đáp ứng ông ngoại, suy cho cùng, ở nhà người khác vẫn tốt hơn, có lẽ sẽ yên tĩnh hơn một chút.
Sáng sớm hôm sau, Tần Hải Đường tiễn ông nội và chị gái đi xong liền mang theo balo nhỏ tới Lệ gia.
Mới tới cổng, cô đã cảm giác được một cỗ âm khí vô cùng nặng nề bao trùm cả trang viên.
.