- Dính đến nữ nhân chắc chắn không có việc tốt.
Hoàng Phủ Thiên sau khi chạy đi một đoạn xa mới dám ngoái đầu nhìn lại, không thấy người đó đuổi theo mới an tâm.
Trong lòng không khỏi lẩm bẩm mấy câu.
Lại nhìn tới mảnh da dê trong tay nghĩ:
- Không biết những gì viết trong này có phải thật không.
Ừm, Kiếm Trảm tông lớn như vậy chắc sẽ có mấy cái điển tịch đọc qua là biết.
Tính ra cũng là hai ngày rời đi rồi, nếu không về báo nhiệm vụ không nghĩ bị đánh nhiệm vụ thất bại, còn bị trừ điểm cống hiến nữa.
- Hiện tại tính ra cần tốn nửa ngày đường mưới về tới Kiếm Trảm tông được, như vậy thì muộn mất rồi.
Chi bằng đem Tật Phong bộ luyện tới đại thành như thế thì có cơ hội hơn.
Hoàng Phủ Thiên lấy ra mười viên Dưỡng Tâm đan nín hơi ngưng thần, trong đầu dần dần hiện lên lộ tuyến đường kinh mạch trùng kích Tật Phong Bộ đại thành.
Đạt tới đại thành liền dưới Dưỡng Tâ, đan chỉ đơn thuần là dùng nguyên khí trùng kích các đường kinh mạch của bộ pháp là được.
Ở đại thành cần đả thông mười đường kinh mạch.
Uống vào một viên Dường Tâm đan, không bao lâu sau dược lực phát tác, Hoàng Phủ Thiên tiến vào vô nhân vô ngã, xung quanh đều yên tĩnh, trong đầu không hề có tạp niệm! Tâm ý thôi động một tia nguyên khí, bắt đầu trùng kích đường kinh mạch thứ nhất!
Liên tục trùng kích năm lần mới đả thông được.
Trong nháy mắt, kinh mạch thứ nhất được khai thông mà không hề gặp phải trở ngại nhưng dược lực rất nhanh đã cạn kiệt!
Hoàng Phủ Thiên nuốt viên Dường Tâm đan thứ hai.
Tiếp tục trùng kích lần thứ hai.
Và sau hơn mười lần công kích, kinh mạch thứ hai đã được khai thông!
Khi công kích đường kinh mạch thứ ba, Hoàng Phủ Thiên lại nuốt tiếp viên Dưỡng Tâm đan thứ ba.
Phá!
Đồng thời không ngừng cố gắng, khai phá sợi kinh mạch thứ tư, kinh mạch thứ năm.
Cảm giác toàn thân nhẹ nhàng thoải mái dưới dược lực của Dưỡng Tâm đan, liên tiếp bị khai thông!
Đường kinh mạch thứ sáu.
sau khi trải qua mười lăm lần trùng kích, đã được khai thông.
Công kích đường kinh mạch thứ bảy! Dưới sự thúc giục của dược lực cường đại, kinh mạch thứ bảy cũng lung lay sắp đổ.
Hoàng Phủ Thiên nuốt nốt ba viên Dường Tâm đan cuối cùng! Dược lực trong cơ thể hình thành một vòng xoáy mành liệt, gió cuốn mây tan, đả thông được đường kinh mạch thứ chín!
Còn lại một đường kinh mạch cuối cùng, Tật Phong Bộ sẽ đạt cảnh giới đại thành!
Cùng với mành lực của mười viên Dưỡng Tâm đan, Phoàng Phủ Thiên dốc toàn lực, điên cuồng công kích kinh mạch cuối cùng! Sau hai mươi lần lần thất bại, trời không phụ người có lòng, kinh mạch cuối cùng rõt cuộc cũng bị Hoàng Phủ Thiên đả thông!
Hôm nay, trong cơ thể hắn có hai mươi đường kinh mạch chứa đựng nguyên khí chạy dọc theo thân thể thông xuống hai chân.
- Cuối cùng cũng luyện Tật Phong Bộ đến cảnh giới đại thành! May mà có đủ dược liệu cùng với thiên phụ của mình không tệ.
Hoàng Phủ Thiên thì thào lẩm bẩm.
— QUẢNG CÁO —
- Thử xem nào.
Tật Phong Bộ đại thành khiến cho tốc độ của hắn đột ngột tăng cao! Hoàng Phủ Thiên trong nháy mắt chạy qua hơn mười thước.
Lúc di chuyển, cảm thấy rất nhẹ nhàng thoải mái, không thể miêu tả được.
Như vậy thì về Kiếm Trảm tông cùng lắm chỉ tốn hai canh giờ đồng hồ là đủ.
….
Cống Hiến đường, lão chưởng quầy tay cầm ấm trà, vểnh chẩn bắt chéo ngồi sau quầy nhàn nhã thưởng thức trà thơm.
Miệng còn hừ hừ sờ tới sờ lui cái vòi ấm.
Bỗng nhiên có bóng người xuất hiện ở cửa, lão chưởng quầy không vui ngẩng mặt lên nhìn, đang định mắng người nào đui mù sang sớm đã tới quấy rầy lão phu thanh tình đã thấy Hoàng Phủ Thiên bộ dáng bẩn thỉu đi tới, đầu tóc còn có chút rối loạn bao lớn bao nhỏ đi tới.
- Quái, tiểu tử này vừa đi đại chiến với ma thú hay sao mà cả người bẩn thỉu thế kia.
Hoàng Phủ Thiên cũng không nói nhảm nữa mà mở túi, chỉ vào một hảo dược trong túi và đưa ra bảng nhiệm vụ nói:
- Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, lão kiểm tra cho tôi, tránh tôi bị trừ điểm oan.
Lão chưởng quầy cầm cái túi và bảng nhiệm vụ lên xem, đọc xong khuôn mặt trở nên cổ quái.
Cái nhiệm vụ này căn bản là dễ nhất trong cái nhiệm vụ mà, sao tiểu tử này lại tốn mất hai ngày thời gian để làm nó, còn trở thành bộ dáng như này nữa.
- Được rồi, vừa vặn trong thời gian cho phép, đổi được ba điểm cống hiến.
Lão chưởng quầy đếm một lượt, tổng cộng được mười gốc thảo dược, đổi được ba điểm cống hiến, lập tức mở sổ ghi cho hắn.
Trong lúc ghi lão buộc miệng hỏi:
- Ngươi tìm các loại thảo dược này mà tốn tới hai ngày?
- Đâu có lâu như vậy nhưng xui xẻo gặp phải Thổ Mao Viên, bọn chúng đuổi không dứt khiến thời gian có chút chậm trễ.
Hoàng Phủ Thiên đã nghĩ sẵn lý do nói với lão chưởng quầy.
- Thổ Mao Viên! Thế ngươi quả thật là xui xẻo.
Lão chưởng gật gù đồng cảm, Thổ Mao Viên tuy yếu nhưng khó thoát dây dưa, thường đi theo đàn, ưa thích quần ẩu.
Một khi bị nó dính tới thì rất khó thoát.
Thả nào tốn mất hai ngày, thả nào chông chật vật thế kia.
- À, tôi còn nhặt được một ít vũ khí như kiếm, đoảng đao từ đám Thổ Mao Viên đó, không biết có đổi được không?
Hoàng Phủ Thiên đem cái túi vũ khí từ trên người đám Tuyết Mị đặt lên trên bàn.
— QUẢNG CÁO —
Lão chưởng quầy nhìn cái túi vũ khí có kiếm, có đoảng đao kia dường như tất cả đều là phàm khí, Kiếm Trảm tông rất nhiều, ở chỗ lão cũng không có chỗ mà để.
Đang muốn từ chối nhưng nhìn bộ mặt hi vọng của Hoàng Phủ Thiên liền nuốt vào, coi như làm việc tốt đi.
Ông cầm lên xem xét, bốn món này mặc dù là phàm khí nhưng mức độ sắc bén hay độ bền đều là thượng phẩm trong phàm khí.
Mấy loại này thì đáng giá hơn đám vũ khí bình thường kia hơn.
- Mấy món đồ này còn rất tốt, mỗi loại một điểm cống hiến, tổng bốn điểm có đồng ý không.
- Đồng ý.
Hoàng Phủ Thiên cũng không cò kè giá cả, có thêm điểm là hài lòng rồi.
Sau khi đổi điểm xong Hoàng Phủ Thiên quay về Đông Tam Viện, hai ngày lặn lộn bên ngoài khiến cả người hắn không thoải mái, bụi bẩn đầy người, vì vậy việc của hắn chỉ muốn đi tắm sạch lẽ.
Ở trước Đông Tam viện có cái hồ rất lớn, đem nước về chuẩn bị tắm rửa cho sạch sẽ.
Hắn không biết rằng bên ngoài có kẻ đang âm thằm quan sát nhất cử nhất động của mình.
Người đó khỏi cần nói cũng biết là Mộc Thiên Tuyết rồi.
Hoàng Phủ Thiên đột phá Hoàng Nguyên hậu kì cùng Tật Phong bộ đại thành tốc độ đại tăng chỉ cần hai canh giờ, cùng với nửa canh giờ trước đó hấp thụ Dưỡng Tâm đan.
Cũng trong khoảng thời gian đó Mộc Thiên Tuyết hấp thụ toàn bộ Huyền Vân Chi đột phá vào Huyền Nguyên cảnh sơ kì, tốc độ cao hơn Hoàng Phủ Thiên nhiều, dư sức về Kiếm Trảm tông trước hắn.
Hiện nay nàng đang quan sát xem Hoàng Phủ Thiên có nói gì về việc của mình không, Trần thúc từng nói hắn ta rất đáng tin nhưng nàng cần tìm ra bí mật của hắn để lấy nó làm bảo toàn cho bí mật của mình.
Không ngờ bắt gặp đúng cảnh Hoàng Phủ Thiên đangđ ang cởi sạch đồ trên người, trần như nhộng không một mảnh vải.
Khuôn mặt lạnh lùng của nàng ta cũng bị ửng đỏ.
Tuy rằng nàng thực lực rất cao nhưng dù sao vẫn là thiếu nữ chưa từng trải, đừng nói đến cả người lõa thể mà ngay cả nam nhân cởi trần nàng cũng chưa từng nhìn thấy, hiện tại lại nhìn thấy cảnh tượng này thì sao sao có thể chịu đựng.
Mộc Thiên Tuyết nào nghĩ đến việc rình mò bí mật của Hoàng Phủ Thiên nữa, phi thân rời đi, trong nháy mắt thân hình đã biến mất.
Đáng thương Hoàng Phủ Thiên, tấm thân trong trắng ngọc ngà không biết từ bao giờ đã bị một nữ nhân nhìn thấy hết.
Điều cốt yếu hắn cũng không hề biết mình đã bị nhìn trộm và ai đã hình trộm hắn.
Trong thùng gỗ Hoàng Phủ Thiên ngồi khoanh chân xếp bằng hắn chợt nhớ ra, ghi giảng giải tu luyện mấy vị tiền bối ở đó đã nói năng lượng thuộc tính khi đạt tới Hoàng Nguyên hậu kì sẽ có thể kích phát ra.
Hầu hết những người không ở trong tông môn sẽ không được chỉ dạy điều đó, chỉ khi đột phá tới Huyền Nguyên cảnh mới có thể chủ động vận dụng năng lượng thuộc tính.
Đó là lý do đệ tử trong tông môn luôn mạnh mẽ hơn một bậc so với những người tu luyện bên ngoài.
Nhớ theo lời của người giảng đạy, Hoàng Phủ Thiên dẫn động nguyên khí để đánh thức ra thuộc tính chi lực của bản thân.
Khí Hải, bộ xương người xếp bằng trên biển nguyên khí bỗng hơi động, trong hốc mắt vốn vô thần chợt lấp lóe lên ánh nhiệt quang, màu cam giống đoàn lửa nhỏ lấp lóe lắc lư tùy thời bốc cháy.
- Đây là nguyên khí thuộc tính Hỏa! Sự bùng phát này so với nguyên khí thông thường mạnh hơn nhiều… Nhưng quá tốn nguyên khí đi.
— QUẢNG CÁO —
Theo lời của người dạy thì nguyên khí là năng lượng đặc thù hàm chứa đặc tính chiến đấu.
Kim nguyên lực là sự sắc bén.
Thủy nguyên lực sự cương nhu.
Hỏa nguyên lực là sự bạo phát.
Thổ nguyên lực sự trầm ổn.
Mộc nguyên lực sự linh mẫn.
Ngũ hành thuộc tính kinh qua vô số tiền bối nghiên cứu, đã phát triển đến đỉnh cao, để phát huy đặc tính của các loại thuộc cũng đạt đến cực điểm, những kỹ xảo chiến đấu diễn sinh từ đó được gọi là vũ kĩ.
Vũ kĩ là kỹ năng chiến đấu, hiệu quả nhằm lợi dụng đặc điểm của ngũ hành thuộc tính để tiến hành chiến đấu.
Vũ kĩ không phải lúc nào cũng phân chia ngũ hành, còn có những vũ kĩ không có thuộc tính.
Nhưng một người không thể tu luyện vũ kĩ thuộc tính khác với bản thân, ví dụ một người hỏa thuộc tính đồng tu hai loại vũ kĩ băng hỏa.
Trước khi đánh thức năng lượng thuộc tính thì không sáo, nhưng sau khi đánh thức vẫn cố gượng sử dụng thì sẽ dẫn tới hai thuộc tính xung khắc làm nội thương chính mình.
Có điều vẫn có một số phương pháp để một người đồng thời có thể sử dụng hai loại thuộc tính giống như ăn thiên tài địa bảo gì đó, hoặc bản thân họ có thể khống chế được sự xung khắc này.
Vạn sự trên đời cũng không có sự tuyệt đối.
Hoàng Phủ Thiên đem hỏa diễm nguyên khí dẫn động đi theo lộ tuyến Minh Ngục Thần quyết, hỏa diễm chi lực không ngừng mà trùng kích huyệt khiếu đem luyện hóa tạp chất do ăn đan dược tích tụ bên trong.
Thời gian trôi nhanh như chim bay.
Chớp mắt đã qua một ngày, trời đã sáng.
Trên người Hoàng Phủ Thiên chớp lóe ánh sáng đỏ nóng hổi như đang trong lồng hấp, nhiệt độ không khí trong phòng dần nóng cháy.
Tia nắng ban mai từ cửa sổ chiếu vào rơi trên người hắn.
Cơ thể Hoàng Phủ Thiên run lên, mở hai mắt lộ ra vui sướng.
- Rốt cuộc thành công!
Lòng Hoàng Phủ Thiên máy động.
Vù vù.
Một ngọn lửa nhỏ xuất hiện trong lòng bàn tay phải của Hoàng Phủ Thiên như đang nhảy múa giống một tinh linh màu cam.
Nhìn mặt ngoài thì ngọn lửa không có sức sát thương gì nhưng bên trong nóng không tầm thường.
Tuy không chợp mắt một đêm nhưng Hoàng Phủ Thiên thấy sảng khoái tinh thần, chẳng những không mệt mỏi buồn ngủ mà cảm giác toàn thân thoải mái, phấn chấn tinh thần, tràn ngập lực lượng.
Dù đây mới chỉ là bước qua cửa của võ đạo rộng lớn nhưng đủ khiến người ta hứng phấn vô cùng.
- Hát xì.
Hoàng Phủ Thiên trong tâm trạng vui mừng hát xì một cái, hóa ra hắn ngâm mình cả đêm trong nước, nước nóng cũng hóa nước lạnh rồi.
May mà nhiệt lực hắn ra ra không nhỏ, bằng không chắc cũng cảm lạnh rồi.
Giờ mới bắt đầu cảm nhận được cái lạnh.
Hắn vội tắm qua rồi rời mặc quần áo vào, mới ngộ ra thuộc tính năng lượng lại bị cảm lạnh thì đúng là chết cười mất thôi..