Trương Thiên Hồng nhìn chằm chằm Trương Thiên Dương.

“Thiên Dương, mặc dù cậu bị mù, nhưng cậu vẫn may mắn có một cô gái ngốc hy sinh bản thân để bảo vệ cậu, toàn bộ kế hoạch của chúng tôi đã bị phá vỡ.

Để tôi nói cho cậu biết, chừng nào Chung Nghệ Hân còn ở lại, cậu sẽ không được bình yên trong ngôi nhà của mình.

Cô vợ ngốc của cậu thậm chí sẽ không còn nguyên vẹn mạng sống của cô ấy.

Chung Nghệ Hân này trông vô hại, nhưng cô ta cũng ác như phù thủy vậy.”
“Thiên Hồng.

Con đang nói ra những điều vô nghĩa đấy.” Vũ Vân Dung hét to.

Bà lao lên và bắt đầu cãi nhau với Trương Thiên Hồng.
Ứng Hiểu Vi rất vui khi xem màn kịch đang diễn ra ngay trước mắt.

Cô thích thú lắng nghe những chỉ tiết hấp dẫn khi ánh mắt di chuyển qua lại giữa các bên.
Ban đầu, cô muốn điều tra sự thật, nhưng dường như cô không cần phải làm điều đó nữa.

Không chỉ có sự thật, còn có nhiều chỉ tiết nội bộ hơn.

Cô liếc nhìn Trương Thiên Dương.

Anh chàng này đang ngồi trên ghế sa lông, vẻ mặt điềm tĩnh.

Anh là người tạo nên màn kịch và giờ anh lại ngồi bên lề xem một cách chăm chú.
Những người hầu của nhà họ Trương đều rất ngoan ngoãn, không hề động lòng trước những trò tai quái của Trương Thiên Hồng.
“Bác Văn.” Trương Thiên Dương gọi.
Bác Văn bước tới gần anh hơn.
Trương Thiên Dương xua tay.

“Hãy yêu cầu những người này rời đi.

Tôi không bao giờ muốn gặp lại họ.”
“Vâng.’ Bác Văn gật.
Không đợi bác Văn đi tới, Trương Thiên Hồng liền vội vàng chạy tới.

“Thiên Dương, cậu phải giúp tôi.”
Cô nắm lấy quần áo của Trương Thiên Dương.
Trương Thiên Dương cau mày nhưng vẫn im lặng.
Trương Thiên Hồng lo lắng nói: “Thiên Dương, tôi đã sai.

Tôi sẽ không bao giờ nghe lời Nghệ Hân và bắt nạt vợ của cậu nữa.

Tôi cầu xin cậu, làm ơn, hãy giúp tôi.

Tôi không thể có những người phụ nữ khác trong nhà của mình.”
Trương Thiên Dương hất tay của Trương Thiên Hồng.

“Chị Cả, cho dù thế nào thì chị vẫn là người nhà họ Trương.

Vì chị đã nhận ra sai lầm của mình thì không có lý do gì để tôi không giúp chị cả.

Chị muốn ly hôn hay chị muốn tiếp tục? Suy nghĩ cẩn thận.

Tôi sẽ sắp xếp một luật sư giúp chị.

Chị có thể quyết định con đường mình muốn đi.”
Nói rồi Trương Thiên Dương đứng dậy đẩy xe lăn của Ứng Hiểu Vi đi về phía sân sau.
Trương Thiên Hồng ngồi gục trên sàn.
Cô bây giờ nhu mì như một con cừu non.
Và cuối cùng cũng đã thấy Trương Thiên Dương có thể tàn nhẫn đến mức nào khi dám đụng vào Ứng Hiểu Vi của anh.
Trương Thiên Dương nói rằng anh sẽ nhờ luật sư giúp đỡ cô.
Nhưng trên thực tế, cho dù cô có lựa chọn nào đi nữa, cô cũng sẽ không có một ngôi nhà để trở về.
Đây là quả báo của cô ấy.
Hậu quả cho việc cấu kết Chung Nghệ Hân đã dạy cho cô một bài học nhớ đời.
Trương Thiên Hồng cảm thấy tìm mình như ngâm trong nước lạnh.
Cuối cùng cô cũng hiểu được Trương Thiên Dương đáng sợ như thế nào.
Đây là ý nghĩa của việc giết người không thương tiếc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play