Chương 424
Nghe thấy thế, Lạc Tuyết vô thức ngẩn ra, cô nhìn anh với vẻ phức tạp.
Cô định nói gì đó, nhưng lại thôi.
…
Khi hai người quay về biệt thự thì không có ai ở nhà cả.
“Mẹ về nhà bà ngoại rồi, chắc mấy hôm nữa mới về, tôi ở nhà nấu cơm, anh đi đón Vũ Tâm đi!”
Lạc Tuyết vừa quấn tạp dề vừa dặn dò Sở Bắc.
“Ừ!”
Sở Bắc không nói nhiều mà đồng ý ngay.
Khi anh vừa đi ra ngoài thì Thanh Vũ đã lái xe tới chờ sẵn.
“Cậu chủ, Vương Khôn đã khai hết rồi ạ, đúng là ông ta chỉ biết có thế thôi!”
“Còn ông ba nhà họ Dương và tổng giám đốc Triệu mà ông ta nhắc đến thì vẫn chưa tra ra được ạ”.
“Đúng như dự đoán, họ đã làm giả thân phận!”
Chiếc xe chầm chậm lăn bánh, Thanh Vũ thông báo.
Sở Bắc gật đầu, không hề ngạc nhiên chút nào.
“Không sao, giờ cứ giao cho Thanh Phong xử lý thôi”.
Nói rồi, Sở Bắc im lặng với vẻ lạnh lùng.
“Có một xí nghiệp nước ngoài xin mở bến cảng, thú vị rồi đây!”
Hay cái là quyền sử dụng bến cảng đang nằm trong tay anh.
Hai bên chưa đọ sức, nhưng Sở Bắc đã nắm quyền chủ động.
Chiếc xe dừng trước cổng trường mẫu giáo.
Nhưng đã tan học cả mười phút, các bạn nhỏ khác đã đi ra ngoài hết rồi mà vẫn không thấy bóng dáng Tiểu Vũ Tâm đâu.
“Cậu chủ…”
Thanh Vũ nhíu chặt hàng lông mày lại.
Nếu Tiểu Vũ Tâm mà có chuyện gì, Thanh Vũ không biết Sở Bắc sẽ phẫn nộ đến mức nào.
“Ha ha, được, được lắm”
Song, bất ngờ là Sở Bắc rất bình tĩnh. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Nhưng vẻ sát ý trong giọng nói của anh cực rõ ràng.
“Không ngờ Dương Xuyên ngu đến mức dám động vào con gái tôi!”
Sở Bắc lẩm bẩm, không cần đoán, anh cũng biết nhất định là trò của Dương Xuyên.
Nhà họ Dương chán sống thật rồi!
“Thanh Vũ, tìm Dương Xuyên trong vòng năm phút, được chứ?”
Thanh Vũ gật đầu rồi mở cửa xuống xe: “Cậu chủ yên tâm, tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”
Sở Bắc không đáp lời, mà chỉ lấy điện thoại ra rồi gọi vào một dãy số.
“Thanh Phong, nhà họ Dương không tin vào thực lực của cậu đâu, thể hiện cho họ thấy đi”.
Thanh Phong ở đầu dây bên kia ngẩn ra một lúc rồi nổi hứng ngay.
“Vâng thưa cậu chủ, tôi sẽ diệt nhà họ trong năm phút!”
Ai ngờ, Sở Bắc lại lắc đầu.