Chương 403
Chẳng mấy chốc, giá đã được đẩy lên thành một trăm năm mươi triệu.
“Một trăm năm mươi triệu, còn ai trả cao hơn nữa không?”
Bí thư Vương mỉm cười rồi liếc mắt nhìn một vòng.
Người vừa ra giá là gia chủ của một gia tộc hạng hai, lúc này, ông ta đang có vẻ căng thẳng.
“Nếu không thì…”
“Hai trăm triệu!”
Thấy không còn ai tranh giành nữa, bí thư Vương định chốt dự án.
Nhưng ngay sau đó, đã có một giọng nói lạnh nhạt vang lên.
Gia chủ vừa trả giá biến sắc mặt, tỏ rõ vẻ chán nản.
Một phần vì giá tiền, một phần vì người vừa giành với ông ấy lại là Dương Xuyên.
Mẹ kiếp! Một tập đoàn lớn như nhà họ Dương mà lại đi tranh cái dự án bé tẹo này à?
Vị gia chủ kia tiếc lắm, nhưng cũng đành ngậm ngùi ngồi xuống.
Có cho thêm mười lá gan thì ông ấy cũng không dám tranh với Dương Xuyên.
Bầu không khí lại rơi vào căng thẳng.
Tất cả mọi người đều có vẻ mặt quái lạ.
“Bí thư Vương, nếu không còn ai trả giá nữa thì ông chốt thôi chứ?”
Dương Xuyên dựa người vào ghế rồi đắc ý nói.
Hừ, nếu đám người này đã không nể mặt hắn ta thì hôm nay hắn ta sẽ không để lại một dự án nào cho ai cả.
Bí thư Vương ngẩn ra rồi vô thức liếc nhìn Chu Minh Hạo.
Chu Minh Hạo chỉ cau mày, chứ không có động thái gì.
Sở Bắc ngồi bên cạnh thì hất tóc.
“Hai trăm mười triệu!”
Thấy thế, Lý Hải Đông lập tức giơ tấm bảng trong tay lên.
Hả?
Dương Xuyên cau mày: “Hai trăm năm mươi triệu!”
Hắn ta đang tức sôi máu nên không còn màng tới tiền nong gì nữa.
Vì vậy, Lý Hải Đông đành cười nói: “Ba trăm triệu!”
Cái gì?
Ông ta vừa nói dứt câu, tất cả mọi người đã ồ lên.
Dù khu nhà cũ này có diện tích khá lớn, nhưng nếu quy hoạch lại thì cũng có thể kiếm được một, hai trăm triệu.
Song, giá được trả bây giờ đã gấp ba lần giá ban đầu rồi.
Dù Lý Hải Đông có giành được dự án thì cũng còn lời lãi gì đâu?
“Lý Hải Đông, ông điên rồi à?”
Dương Xuyên trợn mắt với vẻ khó tin.
“Đương nhiên là không, đấu thầu cũng giống đấu giá thôi, ai trả cao thì được! Nếu cậu Dương có thể trả cao hơn thì tôi nhường”.