Chương 372
Mười phút để chuẩn bị năm trăm nghìn.
Dù anh có ngần ấy tiền thật thì khéo cũng không đi rút kịp.
Muốn rút nhiều tiền như vậy thì thường phải hẹn trước.
Nhưng người phụ nữ này là em dâu của chủ tịch tập đoàn Lý Thị.
Nếu đắc tội với cô ta thì kiểu gì cũng bị ăn hành.
Ai cũng có vẻ lo lắng, riêng Sở Bắc vẫn bình tĩnh như thường.
Anh bế Tiểu Vũ Tâm, thậm chí còn chẳng cau mày.
Từ sau khi có con gái, anh đã có cách giải quyết vấn đề khác xưa.
Dùng bạo lực là chuyện xưa rồi.
Thời gian cứ thế trôi đi.
Có người vui, có kẻ buồn.
Từ Lệ giơ tay chống nạnh, đang chờ xem trò cười của Sở Bắc.
Còn Chu Cầm thì đứng ngồi không yên.
Ở không được mà đi cũng không xong, mồ hôi cứ thế vã ra.
Mới có mấy phút đồng hồ mà không biết bà ta đã chửi thầm Sở Bắc bao nhiêu câu.
“Này mù dở, sắp hết giờ rồi đấy, mày còn đứng ngây ra đó làm gì? Đừng bảo là chơi xỏ tao đấy nhá!”
Từ Lệ nhìn đồng hồ rồi cất giọng châm chọc.
Cô ta biết chắc Sở Bắc không có nhiều tiền như vậy, nhưng vẫn đòi anh tiền là muốn dồn anh vào chỗ chết.
Quả nhiên, Từ Lệ vừa nói dứt câu thì Chu Cầm đã sợ đến mức suýt ngã.
Còn Sở Bắc chỉ hừ một tiếng dưới ánh nhìn thương hại của mọi người.
“Cô vội gì chứ? Đã hết mười phút đâu!”
“Mày… hừ, không có tiền thì đừng ra vẻ, không sẽ bị sét đánh đấy!”
Từ Lệ tức đến mức nghiến răng, rõ ràng đã mất hết kiên nhẫn.
“Tao cho mày một phút cuối cùng, nếu không có tiền thì mày…”
Song, Từ Lệ còn chưa nói hết câu thì…
Két!
Một tiếng phanh xe chói tai vang lên.
Một chiếc MayBach xuất hiện.
Chiếc xe đỗ ngay trước mặt Sở Bắc.
Cửa xe mở ra, một cô gái chậm rãi bước xuống.
Với vóc dáng này thì người phụ nữ nào nhìn thấy cũng ghen tỵ.
Còn gương mặt xinh đẹp lại là thứ mà không một người đàn ông nào có thể từ chối.
Đã thế, cô còn có khí thế phiêu dật như tiên nữ giáng trần.
“Cậu chủ, tiền đây ạ!”
Thanh Vũ bước tới gần Sở Bắc.
Cô đặt chiếc va li trong tay xuống, từng hành động đều thu hút ánh nhìn của cánh đàn ông.
“Tốt, cô vất vả rồi!”
Sở Bắc mỉm cười gật đầu, dứt lời thì nhìn sang Từ Lệ.