Chương 228
“Thế này đi, cháu cứ về nhà chờ tin, bác sẽ mang hợp đồng này cho ông cháu xem, đợi xác định thật giả và giải quyết vấn đề của tập đoàn xong, đương nhiên cháu cũng sẽ có công trong vụ này”.
“Đến lúc đó, cháu cũng sẽ được chứng minh sự trong sạch, được không?”
Nghe thấy thế, Lạc Tuyết hơi ngẩn ra.
Cô ngẫm nghĩ một lát rồi gật đầu.
Chung quy thì vẫn phải chờ ông nội cô xem bản hợp đồng này.
Mà để bác cả đưa cho ông cũng được.
“Vâng, thế cháu về nghỉ đây, bác đừng để cháu chờ lâu quá đấy!”
Lạc Viễn Hà cười nói: “Yên tâm, chỉ cần bản hợp đồng này không có vấn đề gì thì trong hôm nay sẽ được giải quyết ngay”.
Thấy thế, Lạc Tuyết cũng không nghĩ ngợi nhiều mà đồng ý luôn.
“Sở Bắc, chúng ta về thôi!”
Nói rồi, Lạc Tuyết quay người, đi ra khỏi tập đoàn trước.
Cô thật sự rất mệt, không phải thể xác mà là tinh thần.
Bây giờ, cô chỉ muốn tìm một nơi yên tĩnh nào đó để ngủ ngon một giấc thôi.
Thấy thế, Sở Bắc khẽ thở dài.
Tiểu Tuyết ngây thơ quá!
Anh ngẩng đầu lên, ánh mắt trống rỗng liếc nhìn hai bố con nhà kia.
Sau đó, anh quay người đi theo Lạc Tuyết.
Thấy Lạc Tuyết và Sở Bắc đi rồi, mọi người đều thở phào một hơi.
Đến Lạc Viễn Hà và Lạc Mai cũng như trút được gánh nặng.
“Bố, sao ban nãy bố tha cho hai đứa nó dễ dàng thế? Nếu để nó lập công lớn thì sau mình phải làm sao?”
Lạc Mai vẫn trông theo bóng Sở Bắc và Lạc Tuyết rời đi.
Lạc Mai mím môi, hậm hực nói. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Hừ! Con vội cái gì? Lạc Tuyết mà đòi lập công à? Chờ kiếp sau đi!”
“Nhưng bản hợp đồng này là thật, hơn nữa bên trên còn ký tên của nó…”
Lạc Mai nhíu mày, thầm thấy rất nghi hoặc.
“Ký tên của nó thì sao? Giờ hợp đồng đang nằm trong tay chúng ta cơ mà!”
Lạc Viễn Hà nhếch miệng cười với vẻ đắc ý và nham hiểm.
“Ý của bố là…”
Lạc Tuyết ngẩn ra như được khai sáng, ánh mắt lấp lánh.
Lạc Viễn Hà cười lớn với vẻ đầy đắc ý.
“Hừ! Không cần biết Lạc Tuyết dùng cách gì để ký được hợp đồng này, nhưng nó chỉ làm lời cho bố con mình thôi”.
“Nghe nói Vũ Tâm đổi nhà trẻ rồi?”