Chương 101
Một thông tin không thể tin nổi như thế gần như làm đảo lộn nhận thức của ông ta.
Thảo nào!
Thảo nào hôm nay Chu Minh Hạo và Lý Hải Đông lại hạ mình đến tham gia hôn lễ.
Thảo nào Chu Minh Hạo chẳng nể mặt nể mũi gì cậu Dương cả.
Thảo nào Sở Bắc vẫn có thể sống đến giờ này.
Hóa ra điểm mấu chốt của tất cả mọi chuyện đều nằm ở đây.
Nghĩ thông suốt điểm mấu chốt, Chu Minh Hạo sầm mặt, bây giờ ông ta có cả ý nghĩ muốn chết nữa kia.
Con trai mình lại dám giành phụ nữ với Thần Tướng Trấn Quốc?
Còn ông ta lại có ý đồ bắt cóc con gái của Thần Tướng Chiến Quốc để uy hiếp Thần Tướng Chiến Quốc?
Tí tách…
Mồ hôi chảy xuống rơi trên mặt đất vang lên tiếng tí tách.
Chu Minh Hạo cảm thấy khá may mắn.
Ông ta có thể sống đến bây giờ, nhà họ La vẫn có thể tiếp tục tồn tại.
Quả là may mắn trong may mắn.
Nhưng bây giờ thần tướng chiến quốc đã đích thân tìm đến cửa.
Chỉ sợ nhà họ La sắp gặp đại nạn rồi.
“Gia… gia chủ, bây giờ phải làm sao?”
Tổng giám đốc tập đoàn La Thị – La Vĩ đang mặc vest đứng ở bên cạnh không khỏi lau mồ hôi trên trán.
Nếu không phải La Vạn Sơn đang ở bên cạnh thì ông ta đã co giò chạy trốn, mua vé máy bay chạy sang nước ngoài rồi.
Ông ta không dám có ý nghĩ cho rằng mình sẽ gặp may khi đối mặt với chiến thần trong truyền thuyết này.
“Phải làm sao? Làm sao tôi biết được phải làm sao?”
La Vạn Sơn tức giận mắng.
Sau đó lấy điện thoại ra gọi cho Dương Xuyên.
Lúc này chỉ có Dương Xuyên mới có thể giúp ông ta vượt qua cửa ải này.
“Số máy quý khách vừa gọi đã tắt máy, xin vui lòng gọi lại sau…”
Âm thanh máy móc lạnh lùng vang lên khiến La Vạn Sơn ngây người.
Rõ ràng ông ta đã thỏa thuận với Dương Xuyên, vào thời điểm quan trọng thế này mà Dương Xuyên lại tắt máy?
La Vạn Sơn cắn răng không chịu yên, gọi thêm lần nữa.
Nhưng lần nào cũng thế.
Dương Xuyên tắt máy, số điện thoại không liên lạc được.
“Chết tiệt!”
La Vạn Sơn còn gì mà không hiểu nữa?
Dương Xuyên đã biết được Sở Bắc không đơn giản, lấy ông ta làm đá thử vàng.
Không liên lạc được với Dương Xuyên, La Vạn Sơn nghiến răng nghiến lợi.
Nhưng nhiều hơn vẫn cảm thấy bất lực, không biết làm sao.
Ông ta không đắc tội nổi với Thần Tướng Trấn Quốc.
Thế lẽ nào lại đắc tội Dương Xuyên?