“hay là cho em ở với chị nốt hôm nay thôi được không rồi sau khi đăng ký kết hôn em sẽ chuyển về đó sống, hôm nay chị mới về nước mà, em gái của chị rất nhớ chị đó chị không biết sao?”
“được không ba mẹ?” Hân Nghiên mở to mắt xin xỏ
“được rồi được rồi nghe con hết” ông Lục cười nói
“Cảm ơn ba mẹ!” cô cười thật tươi nói
Sau khi tắm rửa xong, anh cũng nhanh chóng chuẩn bị đến tập đoàn vì khoảng 1 tiếng nữa sẽ có cuộc họp quan trọng. Thấy anh từ cầu thang bước xuống, bà Lục vui vẻ chạy lại
“tiểu Hạo à, dù gì cũng tiện đường hay là con đưa Hân Nghiên về nhé!” nói rồi bà quay qua nháy mắt với Hân Nguyệt, Hân Nguyệt liền hiểu ý
“được, để con đưa cô ấy về” anh quay qua nói với ông bà Lục.
Một lúc sau cô cùng anh ra về, cô vừa ngồi xuống ghế thì anh vòng tay qua người cài dây an toàn cho cô, khoảng cách gần đến nỗi khiến mặt cô đỏ như trái cà chua.
“cảm ơn”
“không có gì”
“bây giờ anh tới tập đoàn sao?”
“ừ”
“vẫn còn sớm, bà chủ tập đoàn đây có muốn tới tham quan không?” nghe anh nói vậy cô cười tươi có chút ngại ngùng đáp
“Đến đó tôi còn có cuộc họp, em cố gắng đợi chút, chốc sẽ có người dẫn em đi, xong việc tôi sẽ đưa về”
“được”
Cô nói mà mắt vẫn nhìn ra phía cửa kính, những ánh đèn đường, đèn led từ những bảng hiệu hắt vào trong xe khiến khuôn mặt cô hiện lên những mảng sáng tối đậm nhạt ẩn hiện. Mái tóc cô hơi rối, người toát ra một hương thơm nhẹ nhàng của sữa tắm hoa hồng. Khuôn mặt cô đã trôi đi lớp trang điểm do trận mưa ngoài vườn và vừa tắm xong, đôi mắt hơi sưng đỏ, đôi môi chỉ đánh nhẹ một chút son nhưng cô vẫn xinh đẹp đến lạ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT