Người đột phá không ai khác chính là Nam Việt.
Hiện tại tu vi hắn đã đạt đến Hóa Linh cảnh.
Nam Việt mở mắt, đồng tử của hắn trở nên thâm thúy, tinh quang hiện ra rõa rệt.
“Thời Không Động Quật mở” Nam Việt nói
[Ký chủ sẽ ngẫu nhiên truyền tống đến một khoảng thời không vô định.]
[3.2.1.
Ký chủ đã truyền tống đến Quang Thiên Vực]
[Quang Thiên Vực, nơi tồn tại lấy quanh minh chi lực làm tín ngưỡng tôn thờ.....
Vị trí hiện tại của kí chủ Thung Lũng Mộc Minh]
Nam Việt ngó lơ đi thông tin giới thiệu của hệ thống.
Chỉ quan tâm đến nơi mà mình đến, đây là một đầy rẫy thái dương chi hoa.
Thái dương hoa này tỏa ra quang minh chi lực thuần khiết đem không khí xung quanh có mùi thơm mát của mùa xuân.
Bên trong cơ thể hắn quang châu đang tỏa ra hào quang sáng chói.
Sau đó nó tự xoay mình thành vòng xoáy tạo ra hấp lực đem quang minh chi lực ở bên ngoài hấp thụ vào.
…..
“Xem ra đem đại lục cho loạn cũng không khiến người có áp lực nhỉ bá vương?” thiếu nữ áo trắng ngồi trong đại điện nhìn vào một chiếc gương tròn cười nói
“Tinh Thần Tạo Hoá thể cùng Đấu Chiến Bá Nguyên Quyết đến lúc để ngài ấy tu luyện chưa?” một người mặc áo choàng đen ở trong bóng tối nói
“ Vẫn là đợi đến lúc tu luyện đến Linh Nguyên cảnh đi, nếu như đến tầng thứ 3 của Bá Vương Tạo Hóa Kinh cũng được.” thiếu nữ đáp.
Nghe xong câu trả lời của thiếu nữ, áo choàng đen thân ảnh biến mất sau đó xuất hiện ở một vùng phế tích toàn những kim sắc đại trụ cùng phiến đá.
Tay hắn đưa ra xuất hiện một quang cầu, quang cầu hoá thành một đoá thái dương hoa.
Linh Chủng Thái Dương Tụ Quang Hoa.
Loại linh chủng này hấp thụ năng lượng xung quanh chuyển hoá thành quang minh chi lực cho bản thân.
Ngoài ra nếu nó hấp thụ quang minh chi lực để tích trữ cho những lúc cần thiết để sử dụng.
Thái Dương Tụ Quang Hoa xuất hiện tạo ra dị tượng rất lớn.
Phía bắc Thung Lũng Mộc Minh một toà tháp cao, đang tu dưỡng một lão giả mở mắt ra lập tức hoá thành lưu quang lao đến quang trụ.
Phía nam một xóm nhỏ một hắc bào lão giả cũng di chuyển về phía dị tượng
Trăm dặm bên trong ai ai cũng thấy quang trụ xuất hiện.
Nam Việt cũng không ngoại lệ, hắn nhanh chóng lao đến vị trí phát ra dị tượng đó.
Bùm! Bùm!
Keng! Keng!
Thanh âm chiến đấu do binh khí và thuật pháp chiến kĩ các loại và chạm với nhau tạo thành khung cảnh hết sức hỗn loạn.
Xung quanh Thái Dương Tụ Quang Hoa cũng dần dần xuất hiện những loại thảo dược quý hiếm.
Những thảo dược này lấy quang hệ làm chủ, thi thoảng còn sẽ có mộc hệ, thủy hệ.
Nam Việt mở ra Xích Phong Dực nhanh chóng lao đến phía trước.
Vù vù
Thanh âm xé gió mà đến tạo thành hai vệt lam ảnh xuất hiện trước mặt Nam Việt.
Chỉ thấy hai mũi tên màu lam vụt đến trước mặt Nam Việt mục tiêu chính là mắt hắn.
Chớp mắt hai mũi tên biến mất chỉ còn lại là sự vặn vẹo của không gian.
Thời Không Thần Đồng! Đệ nhất quyết Không Gian Dịch Chuyển.
“Hừ! Vậy mà có thể né bổn công tử một chiêu coi như ngươi có năng lực.” Một thanh âm ngông nghênh vàng lên
Chủ nhân của thanh âm đó là một thanh niên tuổi khá trẻ, đã thịt trắng nõn, tướng hình mập mạp tay cầm lam tiễn dự định tấn công Nam Việt.
Hắn đứng trên một kiện pháp khí phi hành phẩm chất ngũ giai.
Nó được chế tạo từ thân thể của một đầu ngạc long màu đỏ.
Mập mạp thanh niên nâng tay lên ngón trỏ chỉ về phía Nam Việt lập tức vô số lam tiễn được ngưng tụ nhanh chóng tựa như thiểm quang lao đến tấn công Nam Việt.
Tay phải Nam Việt nâng lên ngưng tụ thành một đầu lôi điện tử sắc trường long phóng về phía những làm tiễn.
Oanh! Khói bụi mịt mù chỉ thấy trong nháy mắt lôi điện trường long lao đến về phía mập mạp thanh niên.
Vút! Vút!
Một thân ảnh bất ngờ xuất hiện đem tử sắc lôi long cho ngăn trở.
Bất quá sức mạnh của lôi long nằm ngoài dự đoán khiến thân thể của hắn trông rất thảm.
Mà thanh niên mập mạp kia trên trán đã đầy mồ hôi lạnh.
Không những trên trán mà tay chân, lưng...!đều đã ướt nhẹp vì mồ hôi.
“ Diệt hắn đi Phúc bá!” thanh niên mập mạp la lên chỉ tay về phía Nam Việt
Gọi Phúc bá là một người trung niên độ tuổi ngũ tuần, thân mặc trường bào màu tím.
Thân thể có chút có giật, nhìn về phía Nam Việt sau đó nhảy lên pháp khí điều khiển chạy một mạch về phía dị tượng.
Hắn sợ!
Hắn cảm thấy nếu mình không phải có pháp khí phòng ngự hẳn là đã chết.
Màu tím trường bào bên trong có mặc một chiếc giáp lưới phẩm chất tứ giai.
Giờ đây giáp lưới hoá thành vô số toái phiến đâm vào cơ thể.
Thiếu niên hắn vừa đối mặt thực lực so với hắn cao thâm hơn nhiều.
“ Thiếu gia! Tại sao ngài lại công kích hắn?” trung niên nhân thở hồng hộc nói
“Hắn trên người có linh chủng nếu như giết được chẳng phải có lợi lớn sao?
Ba hôm nữa là ngày thành thân của đại ca với Thi Hạ nữ nhân kia nếu như ta có một cái linh chủng làm quà mừng cưới có thể sẽ được an toàn hơn tránh bị diệt tuyệt.
Dù sao nữ nhân kia chắc chắc được đại ca tặng cho Thảo Mộc Giai Binh rồi nếu thêm cái loại linh chủng giúp gia tăng tốc độ phi hành hẳn là tốt hơn.
Làm vậy nếu đại ca có ý định tiêu diệt kẻ có thể gây ảnh hưởng đến hắn tuyệt đối sẽ không thanh trừ mạch của ta.
Ngươi cũng biết đại ca tính cách thuận hắn sống nghịch hắn chết, nếu biết điều ta vẫn có thể an ổn sống.”
Thiếu niên mập mạp nói xong thở dài
Lời nói của hắn không may bị Mặc Long đang ẩn nấp nghe thấy, Nam Việt có được thông tin cũng tăng tốc nhưng tránh xa hắn ra một khoảng nhất định.
“Thảo Mộc Giai Binh là linh chủng tạo ra binh lính từ mộc linh lực, ngoài ra cũng có thể đem thực vật xung quanh hóa thành binh lính.
Lam sắc quang tiễn lúc nãy công kích ngươi gọi là Vô Định Lam Quang, loại linh chủng này hóa thành bất kì hình dạng gì để phụ trợ chiến đấu, ngoài ra còn có nhất định hiệu quả trị liệu.” Lục Vũ nói
…
“Hai loại linh chủng, một cái nguyên chủng trong lần này hi vọng ngươi tận dụng nó cho thật tốt.
Sẽ một khoảng thời gian dài ngươi phải tự lo cho bản thân rồi.” thiếu nữ áo trắng nói
Sau đó nàng đứng dậy, xung quanh loại loại năng lượng bao quanh thân thể nàng tạo thành một lớp chiến khải màu bạc.
Không gian phía trước tạo ra khoảng trống.
Đây là một quảng trường rộng lớn, phía dưới là vô số binh sĩ, kị sĩ khoác lên mình ngân sắc chiến bào.
Mà đối diện với họ là vô số quái vật khí tức khủng bố, hình dạng ghê tởm mở miệng to như ao máu hướng về họ mà đến.
.....
Nam Việt di chuyển càng gần vị trí xuất hiện dị tượng càng phát hiện ra nhiều người.
“Hồng Thủy”
“ Liệt Diễm”
“Oanh Lôi”
Các loại chiến kĩ đánh ra tạo thành một khu vực khí tức hỗn loạn.
Vô số thanh âm la hét của sự tử vong và thi thể đầy khắp.
Cảnh tượng lúc này tựa như tu la địa ngục nơi máu chảy thành sông thây xương chắc đống.
Nam Việt nhanh chóng tìm một chỗ ở trú thân sau đó mở ra phần quà thăng cấp và bảo khố.