Nam Tư Uyển điệu bộ vẫn lạnh, trên gương mặt không chút biến hóa, Tôn Bằng lúc liền nấp ở trong Bạch Hổ cung tiễn trong tay liền bắn ra liên lục những đạo hư ảnh mũi tên do linh khí thiên địa tạo thành, còn linh khí mũi tên Tôn Bằng không dám bắn thêm sợ đối phương dùng thủ đoạn quỷ dị cắt đứt liên hệ bản thân liền bị phản phệ không nhẹ.

Nam Tư Uyển nhẹ nhàng tránh né những mũi tên bắn trúng, roi trong tay thỉnh thoảng lại khua loạn đánh nát những mũi tên bắn tới, Tôn Bằng vẻ mặt khó coi, nếu cứ như vậy chẳng mấu Hồn Yêu Phù liền tiêu hao hết Tôn Bằng chỉ có đường thua, Tôn Bằng thu cung tiễn liền cắn máu đầu lưỡi phun ra thi triển pháp thuật.

“ Bạch Hổ Sát.”

Cả thân hình Bạch Hổ từ máu trắng sau khi hấp thu tinh huyết của Tôn Bằng liền biến thành một màu đỏ nhạt, đôi mắt lại như hóa thành vật sống, con ngươi màu đỏ nhìn tới Nam Tư Uyển tràn ngập sát khí rồi gâm lên một tiếng lao tới phía Nam Tư Uyển.

“ Gầmmmmm...”

Nam Tư Uyển mục thị ngưng trọng, rơi ra trong tay hóa từ từ hóa thành một con giao long màu đen, đầu có sừng nhưng còn chưa có dài, râu cũng ngắn một đoạn lông bờm hay vảy đều không rõ, chân có bốn chân ba vuốt, đích thị giao long được ghi trong điển tịch.

“ CMN, chẳng lẽ cũng lĩnh ngộ roi ý đến Hóa Linh rồi.”

Trần Quốc Hưng nhìn con vật giống rồng mà cũng không phải rồng, là một con Giao Long Hóa Linh, thì chính thức ngậm miệng, mấy cái người này quả nhiên không để cho hắn sống gì cả, đến ngay cả đao ý hắn còn chưa mò được tí vẹo gì người ta đã lĩnh ngộ đến cảnh giới Hóa Linh hết rồi, Trần Quốc Hưng lảo đảo day day chán, hắn cứ như vậy liền tụt huyết áp.

“ Muội muội đỡ ca ca, ta sắp bị đả kích ngất mất.”

Tống Như Ngọc cũng dài cả miệng nhìn lên đài cao, bên dưới đám dã thú nam nhân liền hú hét ầm ý.

“ Nam Tư Uyển đệ chết mất, tỷ quá xinh đẹp.”

“ Nam Tử Uyển, muội chính thức trở thành người tình trong mộng của ta.”

“ Lại lĩnh ngộ roi ý đến Hóa Linh, ai đó giết chết ta đi, ta sống không còn ý nghĩa gì nữa rồi.”

Đám nữ tử thì cũng la hét, Nam Tử Uyển trở thành hình mẫu của không ít thiếu nữ hướng tới, vừa xinh đẹp vừa giỏi giang hình mẫu một người nữ tử hoàn hoản là đây.

Trên đài cao đám trưởng giáo trưởng lão cũng ngoác miệng cười không ngậm nổi.

“ Tốt tốt, lứa đệ tử này nhất định sẽ đưa Cửu Đầu Giáo lên một tầm cao mới.”

“ Nam nha đầu này vậy mà cũng chẳng nói với ta một lời...”

Một Giao Long một Bạch Hổ va chạm, cắn xé lẫn nhau y như giã thú, kiếm khí yêu lực tỏa ra khắp lôi đài khiến lôi đài rung lắc kịch liệt.

“ Ta nói Đặng trưởng lão ngươi thật sự không có ăn bớt vật tư trận pháp đó chứ?”

Đặng trưởng lão trong lòng đã hỏi thăm mười tám đời tổ tông người vừa lên tiếng.

“ Cái tên tiểu oa nhi nhà ngươi, có tin ta gỡ sạch trận pháp ở Đan Phong của nhà ngươi đi không!”

Đan phong trưởng lão bộ dạng râu tóc bạc trắng liền trợn mắt nói.

“ Ta thách ngươi đó, vậy đan dược trận phong các ngươi nửa viên cũng đừng mong ngửi được.”

Tống Thành Sơn kho lên một tiếng khuyên giải.

“ Đều là người nhà với nhau có gì từ từ bình tĩnh nói chuyện, đừng làm quá hậu bối trông thấy lại nói chúng ta không ra gì.”

Trên đài cao còn đang cái vã thì ở dưới lôi đài trận chiến đã đến hồi kịch liệt, Giao Long vậy mà lại há mồm phun ra hỏa diễm màu xám thiêu đốt thân thể Bạch Hổ.

“ Ngaoooooo...”

Bạch Hổ tuy đã chỉ còn Hồn Yêu nhưng vẫn còn có ý thức bản năng, bị đòn đau liền há miệng kêu lên, Tôn Bằng mặt mũi lúc này cũng đã như tro tàn, thân hình Bạch Hổ đang từ từ nhạt đi.

“ Ầm.”

Đuôi Giao Long một nhát quật tới Bạch Hổ liền bị đánh tan hóa thành những đốm nhỏ tiêu tán, Tôn Bằng bị đuôi Giao Long đánh trúng liền văng ra khỏi lôi đài, trên không trung phun ra một bụng máu tươi, trước ngực là một vết roi kéo dài từ ngực xuống đến bụng, máu tươi không ngừng chảy ra, hiển nhiên vết thương rất nghiêm trọng.

Nam Tư Uyển thu lại cây roi da màu đen của mình không cả nhìn Tôn Bằng lấy một cái liền lạnh nhạt rời khỏi lôi đài, bên dưới lập tức nổ tung, một màn vừa rồi tất cả đều tận mắt trông thấy, quả nhiên là mở mang tầm mắt. Trần Quốc Hưng cũng hít một hơi khí lạnh, cái roi kia mà quất trúng mông thì có mà ối rồi ôi, hắn lại liên tưởng đến mấy cái roi tre mẹ hắn cắm đầy vách khi hắn còn nhỏ mà rùng mình, nữ nhân này nếu làm mẹ e là con của nàng sẽ rất thê thảm khi nghịch ngợm.

Tôn Bằng được một thiếu nữ lo lắng chạy lại xem xét thương thế, đôi mắt còn không ngừng oán hận liếc nhìn theo bóng lưng của Nam Tư Uyển, trên đài cao các trưởng lão lại được dịp đả kích Hà trưởng lão một phen.

Sau đó tiếp tục là những trận đấu tiếp theo, hai nữ tử còn lại đều bị loại, còn Tống Như Ngọc không cần chiến đối thủ liền đầu hàng, ai đụng phải Tống Như Ngọc chỉ biết thở dài coi như xui xẻo, mười người tiến vào vòng trong gồm ba nữ tử Tống Như Ngọc, Mị Linh Nhi, Nam Tư Uyển, còn lại là bảy người nam tử trong đó có cả Trần Quốc Hưng, mười người ngày mai liền tiếp tục thi đấu trọn ra năm người chiến thắng rồi đi tới vòng tứ bảng quyết đấu, hai mươi người tham gia tứ bảng quyết đấu liền có một suất đi tới Hoang Sơn Cổ Miếu, tứ bảng quyết đấu chỉ là phân chia thứ hạng trong cuộc khảo hạch đệ tử nội môn mà thôi, ba người đứng đầu sẽ được dẫn tới bảo khố tông môn chọn lựa thứ mà bản thân vừa mắt, tuy nhiên cũng chỉ có thể lấy số lượng mà tông môn quy định, đệ nhất liền chọn ba kiện, đệ nhị hai kiện, còn đệ tam thì chỉ được chọn một kiện.

Trần Quốc Hưng nghe trưởng lão chấp sự nói qua mới biết còn có chuyện như vậy, lúc đầu hắn cũng không có biết tới chuyện còn được tới bảo khố tông môn chọn đồ, bảo khố à nha, hắn đau khổ lăn lộn ở đây chính là vì bảo khố của Cửu Đầu Giáo, lần này nếu dành được vị trí trong ba thứ hạng đầu hắn liền có cơ hội đến bảo khố một lần, chuyện này rất dễ cho sau này tiện hành động, thám thính trước rồi tìm cơ hội ra tay sau, trộm xong liền bỏ chạy ai tìm được hắn cơ chứ.

Một đêm khôi phục nhanh chóng trôi qua, sáng hôm sau mặt trời ló dạng tất cả đệ tử liền ồn ào bàn tán suy đoán xem ai mới là người tiến vào vòng trong, thậm chí còn rất nhiều chỗ mở cả bàn cược, Trần Quốc Hưng cũng nhìn qua vậy mà tỉ lệ của hắn thắng là một ăn mười hai lần, còn những người khác cao lắm chỉ là tám lần, cái này cũng là không coi trọng hắn đi, cái đám người này thật là không biết nhìn hàng, Trần Quốc Hưng liền lấy ra một mười vạn linh thạch hạ phẩm cược cho chính mình, nếu hắn tiến vào được tứ bảng tranh tài liền có một trăm hai vạn linh thạch, Cửu Đầu Giáo đệ tử cũng là giàu có phết đấy chứ.

Vẫn giống như trước đây trưởng lão liền bốc thăm chọn số, chúng hai người nào thì hai người lên đối chiến.

“ Số 3.”

“ Số 10.”

Kẻ bị chọn trúng gặp phải Tống Như Ngọc liền mặt mũi đen sì sì lại, đứng đực mặt trên lôi đài cũng không có hành động gì.

“ Tống Như Ngọc, thỉnh giáo.”

“ Hàn Trọng, thỉnh giáo.”

Hàn Trọng nhìn thiếu nữ trước mắt tâm lý tranh đấu mãnh liệt, chỉ cần một chiêu liền hạ được đối phương, từ đó có suất tham gia vào Hoang Sơn Cổ Miếu, nhưng nếu đánh chuyện sảy ra sau đó liền rất khó nói, còn sợ chưa đi được đã bị người khác đè chết rồi.

“ Ta nhận thua.”

Hàn Trọng khó coi nói ra, Trần Quốc Hưng cũng chỉ biết xoa xoa cằm đặt mình vào tình huống của đối phương, sự lựa chọn từ bỏ có vẻ như là biện pháp tốt nhất, quả nhiên không phải cứ muốn chống là chống được, còn phụ thuộc vào thực lực bản thân.

“ Số 8.”

“ Số 12.”

Nam Tử Uyển cùng một nam tử cao gây lên lôi đài, Trần Quốc Hưng nhìn nam tử cao gầy liền lộ ra ánh mắt chán ghét, tên này tu luyện pháp thuật liên quan đến quỷ, có một cái Vạn Hồn Phiên rất lợi hại, phải giết bao nhiêu người mới có thể luyện thành Vạn Hồn Phiên, chỉ sợ tên này đã đồ sát cả vài tòa thành trì phàm nhân, đây mới thực sự xem như là một tên ma tu điển hình.

“ Ngụy Vô Tà, thỉnh giáo.”

“ Nam Tư Uyển, thỉnh giáo.”

Ngụy Vô Tà cái tên quả nhiên đủ tà, Trần Quốc Hưng nhăn mặt, tên này cũng được Trần Quốc Hưng đánh giá thuộc dạng ngưu bức, tu vi cũng đã là Kim Đan Kỳ Đỉnh Phong, tuổi cũng còn chưa đến ba mươi, một thân tu vi như vậy cũng rất ngưu rồi, lần này hắn mới mở Thiên Nhãn lên nhìn kĩ Ngụy Vô Tà này một lần.

“ Lôi Linh Căn.”

Trần Quốc Hưng gãi gãi đầu, lôi tu bình thường chính là khắc chế quỷ tu hiệu quả nhất, vậy mà tên này có Lôi Linh Căn làm thế quái nào lại luyện được công pháp quỷ tu, mà không ảnh hưởng xung đột, thuộc tính linh căn hầu như chỉ giới hạn trong bát đại linh căn, kim mộc thủy hỏa thổ băng phong lôi, còn pháp thuật linh kĩ thì đa dạng, từ kiếm tu, đao tu, quỷ tu, phật tu... đủ các thể loại nhưng mà cái tên Ngụy Vô Tà bản thân mang theo lôi thuộc tính vậy mà có thể tu theo lối quỷ tu, chuyện này làm Trần Quốc Hưng cũng không nghĩ ra là làm sao mà đối phương tu luyện không hề bị xung đột, chuyện lạ năm nay có vẻ hơi nhiều thì phải.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play