Hoàng kim thiên kiếp cứ như vậy mà đánh xuống, một cột lôi điện thô to nối liền bầu trời với mặt đất sáng đến chói mắt, lôi điện đánh xuống đỉnh núi tạo thành một lỗ lớn trên mặt đất lôi điện dư âm không ngừng lan ra.
Sau khi thiên kiếp tản đi để lại một mùi cháy khét lẹt trong không khí cùng một cái hố cháy đen, Trần Quốc Hưng ngó xuống cái hố lông mày nhăn lại, Hoàng Sâm cả người cháy đen yêu huyết màu xanh còn không ngừng chảy ra khắp cơ thể, khí tức suy yếu, nếu phải chịu thêm một đạo lôi kiếp nữa đảm bảo sẽ đi chứ không cần nói đến diệt kiếp, quả nhiên tu vi càng cường đại thiên kiếp cũng càng mạnh, Trần Quốc Hưng biết đến lúc bản thân ra tay rồi.
Cặp cánh Điệp Ma phía sau lưng xuất hiện phất nhẹ một cái Trần Quốc Hưng đã bay lên bầu trời cùng lúc đó thiên kiếp nổ vang một đạo lôi kiếp to hơn đạo lúc trước không ít đánh xuống hướng về phía Hoàng Sâm đang thoi thóp nằm trong hố, trên đường đi lôi kiếp cảm nhận được có kẻ khác liền không do dự bổ thẳng về kẻ dám khiêu chiến thiên uy, nếu trong phạm vi của kẻ đang độ kiếp xuất hiện khí tức sinh mệnh khác thiên kiếp sẽ tăng lên cùng đánh tới kẻ dám xuất hiện bên trong phạm vi độ kiếp.
Trần Quốc Hưng vận chuyển Tam Sinh Thể lên mức cao nhất cùng vận chuyển Lôi Quyết, hắn cũng không dám xem thường đạo thiên kiếp thứ mười bốn này, công kích có thể khiến cả cường giả Yêu Vương Đỉnh Phong như Hoàng Sâm bị đánh cho không còn sức thì sức mạnh của thiên kiếp không thể coi thường, hắn tu luyện Tam Sinh Thể cùng Lôi Quyết cộng thêm lần trước đỡ thiên kiếp cho Cơ Như Uyên cũng nắm chắc một phần có thể chịu đựng, bất quá bị thương nặng là điều không thể tránh khỏi bất quá thân thể sau đó cũng sẽ đạt được nhiều chỗ tốt.
“ Đoành...”
Trần Quốc Hưng không có công kích gì về phía thiên kiếp vì cơ bản công kích của hắn chỉ là muỗi không cả nửa điểm đánh tan nổi thiên kiếp, vì thế chỉ còn cách tự thân ngăn cản mà thôi.
Đạo thiên kiếp bao trùm lấy Trần Quốc Hưng hắn cảm giác được lôi điện điên cuồng bá đạo đang không ngừng tàn phá thân thể mình nhịn không được thét dài.
“ Aaaaa...”
Cảm giác ăn không tiêu tràn ngập trong lòng Trần Quốc Hưng, cơ thể trong chớp mắt bắt đầu cháy đen da thịt, ngay cả lông tóc quần áo trên người Trần Quốc Hưng đều bị lôi kiếp đốt sạch, bên trong cơ thể máu huyết nội tạng đều bị lôi điện thiêu cháy, Tam Sinh Thể tốc độ tu bổ không nhanh bằng tốc độ tàn phá của lôi kiếp, Trần Quốc Hưng cảm giác cả người như bị xé rách liền trong lòng rét lạnh, lần trước chống đỡ thiên kiếp cho Cơ Như Uyên hắn không có cảm giác như vậy, quả nhiên lôi kiếp hoàng kim của Hoàng Sâm này vượt xa Cơ Như Uyên, dù sao căn cơ của Hoàng Sâm cũng hơn Cơ Như Uyên một bậc, thời gian dài tích lũy liền bộc phát mới dẫn tới thiên kiếp khủng bố như vậy.
Những hoa văn hoàng kim trên da thịt máu huyết, cốt tủy của Trần Quốc Hưng lúc này bắt đầu sáng lập lòe hấp thu lôi điện, dần dần cảm giác như bị xé nát giảm đi Trần Quốc Hưng cảm giác một trận thoải mái tràn ra, loại cảm giác vừa đau vừa sướng này rất khó diễn tả.
Ở bên dưới Cơ Như Uyên đầy lo lắng nhìn tới chỗ Trần Quốc Hưng, còn Chu Tiến Công với khí linh Mộc Trượng Thiên lúc này đang há hốc cả mồm nhìn một màn phát sinh.
“ Thời đại thay đổi nhanh vậy sao, tên tiểu tử kia nhìn thế nào cũng không phải một tên trâu bò, đến ngay cả bay cũng phải dùng tới cánh của một con Tiểu Điệp Ma, tu vi nhất định không có phải là cao, quái lạ sao lại có thể chống đỡ thiên kiếp bậc này, tên nhóc này thật quỷ dị.
“ Tiêu Ca tu vi chỉ là Kim Đan Hậu Kỳ.”
Chu Tiến Công mở miệng lắp bắp nói chuyện, sự việc phát sinh hôm nay làm Chu Tiến Công sợ hãi không thôi, Tiêu ca quả nhiên rất trâu bò.
“ Thế giới thay đổi thật rồi.”
Khí linh Mộc Trượng Thiên đầy nhân tính hóa thở dài một tiếng lẩm bẩm, trên bầu trời Trần Quốc Hưng vẫn bay ở giữa thiên không, Trần Quốc Hưng lúc này cũng ngạc nhiên vì cái cánh Điệp Ma sau lưng không chút thương tổn ở dưới lôi kiếp cường đại, hắn cũng hơi chút nghi hoặc trong lòng nhưng tạm thời gác qua một bên, lôi kiếp từ từ tiêu tán bầu trời nổ vang sấm chớp dường như lão thiên già đang bị chọc tức vậy, ầm ầm nổ vang như đang tích tụ lực lượng để diệt con kiến dám ngang nhiên tham gia vào việc độ kiếp.
Trần Quốc Hưng thở ra một ngụm khói đen sì khóe miệng nhếch lên, vậy mà hắn lại đột phá thân thể, từ Chân Thể Sơ đột phá lên Chân Thể Trung Kỳ, cảm giác được sức lực tăng lớn hắn khẽ nắm tay lại, cảm giác nắm đấm của mình hiện tại có thể tung ra một cú đấm tới mấy trăm tấn vậy, tuy nhiên đây chỉ là ảo tưởng của thân thể mà thôi, nếu hiện tại hắn đánh ra mười thành sức mạnh hắn tin tưởng ngay cả Bán Anh cũng bị hắn một quyền đánh cho ngáp ngoải.
Còn đang ảo tưởng sức mạnh thiên kiếp đã đánh xuống, làm Trần Quốc Hưng ngơ ngác đạo thiên kiếp đánh xuống chỉ nhỏ như que củi mà thôi, nhìn không ra chút khí thể nào cả.
“ Đẹt...”
Một thanh âm nho nhỏ vang lên Trần Quốc Hưng trợn mắt nhìn lên bầu trời nghi hoặc, CMN đây là đang đùa nhau à? Đạo lôi kiếp này là dành cho đám Trúc Cơ chứ nào phải đạo thiên kiếp dành cho Yêu Hoàng cánh cửa, nhìn chẳng có chút sức lực nào, không đúng!
Còn đang nghi hoặc vì thiên kiếp thì chớp mắt thiên kiếp đã đánh lên người Trần Quốc Hưng.
“ Kiếp Tâm.”
Trần Quốc Hưng trấn động trong lòng hắn vừa lóe lên suy nghĩ trong đầu thì trước mắt bản thân đã biến đổi, hắn ngơ ngác nhìn xung quanh, vậy mà hắn lại xuất hiện ở quê nhà đang đứng trước cửa ngôi nhà thân thuộc của mình ở quê, nhìn cái ao trong xanh bên dưới là những con cá lượn tung tăng, Trần Quốc Hưng cau mày cắn lưỡi một cái, trong đầu mơ hồ không rõ bản thân tại sao lại xuất hiện ở nhà, một trận mơ hồ kí ức truyền đến sau đó là một trận hỗn loạn.
“ Con về rồi.”
Mẹ hắn xuất hiện ở cửa ngôi nhà cười hiền từ nhìn hắn, nụ cười mà bao lâu nay hắn không được nhìn thấy, trong lòng Trần Quốc Hưng giấy lên một trận xúc động hai mắt hắn đỏ lên.
“ Mẹ.”
Lúc này đi thêm ra ba thân ảnh, là Hằng Naccy và con bé Thiên Anh thấy Trần Quốc Hưng ba người liền mỉm cười hô lên.
“ Baba.”
“ Anh.”
“ Anh trở về rồi.”
Trần Quốc Hưng mỉm cười thật tươi đi tới chỗ mọi người, ánh mắt lộ rõ vẻ nhớ mong, khi đi đến chỗ bốn người nhìn bọn họ thật lâu không nói gì.
“ Ơ anh bị sao thế, mau vào nhà thôi.”
“ Con trai vào nhà với mẹ.”
“ Baba bế Thiên Anh vào nhà chúng ta cùng ăn cơm.”
Trần Quốc Hưng thở dài trong tay xuất hiện một cây kiếm vung lên, cả bốn người bị chém thành một đống máu thịt.
“ Trò vặt.”
Trần Quốc Hưng cười nhạt, mấy cái ảo ảnh do tâm ma tạo thành này cũng quá là sơ sài đi, nét mặt của mấy người cùng lời nói cứng nhắc à! Chẳng có chút diễn xuất gì làm sao có thể lừa được hắn cơ chứ, bất quá lúc cầm kiếm chém vào những người thân giả này tâm trạng hắn cũng có chút không tốt.
Không gian xung quanh như tấm gương bị nứt vỡ hỗn loạn một lúc liền trở về thế giới thật, Trần Quốc Hưng khẽ thở dài, tuy là tâm trí của hắn được Luyên Tâm Thạch mài dũa những gặp phải kiếp ma của Yêu Hoàng vẫn là bị ảnh hưởng, hắn tự nhận trên phương diện tinh thần hắn cường đại hơn người khác rất nhiều nên mới dễ dàng thoát ra khỏi ảo cảnh của kiếp tâm, nhìn về phía Hoàng Sâm lúc này không biết bị kiếp tâm dẫn phát cái gì mà nằm ở dưới hố cười khùng khục như thằng ngáo đá vậy, Trần Quốc Hưng cũng chỉ biết thở dài chuyện này hắn không có giúp được, Kiếp Tâm này phải tự mình vượt qua, hắn cũng không ngờ đến đạo lôi kiếp thứ mười lăm của Hoàng Sâm vậy mà lại xuất hiện Kiếp Tâm, bình thường loại thiên kiếp này chỉ xuất hiện ở Hợp Thể Kỳ mà thôi, không ngờ hôm nay hắn đụng trúng.
“ Quên xem lịch may mà bổn thiếu gia trâu bò không thì ăn cứt cả đám.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT