Ăn uống no nê thì dĩ nhiên là đi ngủ, lần này hắn quyết định nhảy lên cây ngủ cho nó an toàn, nhớ đâu có biến còn kịp chạy, một đêm yên bình trôi qua, sáng sớm hôm sau Trần Quốc Hưng bắt đầu mò mẫm đi tìm kiếm yêu thú, lần này là hai loại yêu đan, một là Hỗn Thế Hầu, hai là của Xà Hoa Tinh hai loại yêu thú này chỉ tồn tại ở sâu bên trong Ma Sơn.

Cẩn thận mò mẫn nửa ngày đường Trần Quốc Hưng cũng gặp được hai con Xà Hoa Tinh đang giao lưu với nhau, hai con rắn dài đến hai mươi mét thân thể thì to chỉ bằng bắp đùi của nhân loại trưởng thành, điểm đặc biệt là ở đầu loài rắn này nó xòe rộng như một bông hoa vậy, cộng thêm những sọc trắng đỏ đen trên lớp da nhìn chúng rất bắt mắt.

U Minh Song Đao lập tức bay ra nhanh như chớp đã bổ xuống đầu hai con Xà Hoa Tinh, hai con Yêu Tướng Sơ Kỳ chỉ ăn một nhát đao liền đầu lìa khỏi cổ chết một cách sung sướng, Trần Quốc Hưng thu lại hai thanh đao rồi lấy ra một thanh phi kiếm thành thục bổ đầu rắn lấy yêu đan, xẻ lớp da rắn cùng một số bộ phận hữu dụng cất đi, còn đám thịt vụn thì để lại đây phần mấy con yêu thú ăn thịt.

“ Còn ba viên nữa.”

Yêu đan lần này thu thập chỉ mỗi loại năm viên mà thôi, còn linh thảo cũng chỉ là ba gốc, càng tiến vào bên trong tầng số gặp tu sĩ khác cũng tăng lên không ít, nơi này có cả tu sĩ của Thái Hư Môn lượn lờ, bất quá Trần Quốc Hưng cũng không tính dây dưa với đối phương cho thêm mệt nên chỉ im lặng ẩn nấp, ẩn nấp ở một bên Trần Quốc Hưng khóe miệng nhếch lên nhìn một nam một nữ đang giao chiến cùng hai con Hỗn Thiên Hầu, cả hai có vẻ là một cặp yêu đương, chiêu thức cùng nhau tiến lùi nhìn khã hoa mĩ, Trần Quốc Hưng quyết định diễn một vai xấu xa vừa đánh cướp còn vừa trêu chọc.

Đợi khi hai người hạ gục được hai con Hỗn Thế Hầu, Trần Quốc Hưng liền xách đao đi ra nhanh chóng bổ một đao xuống.

“ Trảm Đao Phá.”

Cột đao quang bổ xuống chỗ hai người, cả hai bị tập kích bất ngờ phản ứng cũng không chậm nhanh chóng mỗi người một bên lao qua một bên tránh né, Trần Quốc Hưng ý niệm động khống chế hai thanh đao đánh tới thiếu nữ, còn thân thể thi triển Lôi Phong Thiểm Bộ thoáng một cái đã xuất hiện trước mặt người thiếu niên mặt trắng tung một quyền hướng vào mặt đối phương.

“ Một Đấm Chết Luôn.”

Quyền ảnh lao ra hóa lớn người thiếu niên mặt trắng chỉ kịp dơ kiếm trong tay lên ngăn cản quyền ảnh.

“ Ầm.”

Quyền kiếm va chạm kình khí hai màu sắc bắn ra xunh quanh, thiếu niên chỉ chống cự được một lát sau đó bị quyền ảnh nuốt chửng.

“ Đùng.”

Thiếu niên bị quyền ảnh nhấn chìm vào trong lòng đất, ở bên kia thiếu nữ chật vật chống đỡ U Minh Song Đao.

“ Thu Thủy Kiếm Phá.”

Thiếu nữ đánh ra một kiếm hất văng cả hai thanh U Minh Song Đao qua một bên, Trần Quốc Hưng liền thu lại hai thanh U Minh Song Đao, một thanh bay lơ lửng sau đầu, còn một thanh đã kề vào cổ người thiếu niên mặt trắng nằm ở dưới hố quyền ảnh tạo ra, gương mặt lúc này xám xịt.

“ Hehe...nếu ngươi vọng động ta sẽ giết tên tiểu tử của ngươi.”

Trần Quốc Hưng cười một tràng đê tiện uy hiếp người thiếu nữ.

“ Ma Môn đê tiện.”

Thiếu nữ nhìn y phục trên người Trần Quốc Hưng liền hé miệng anh đào mắng chửi, Trần Quốc Hưng dơ tay hấp một cái người thiếu niên mặt trắng bị hắn túm bằng một trảo thủ hư ảnh màu vàng nhạt.

“ Còn nói linh tinh ta bóp chết hắn.”

Trần Quốc Hưng trợn mắt uy hiếp, thiếu nữ liền lo lắng nhìn người thiếu niên mặt trắng cũng không dám hành động gì thêm chỉ dùng đôi mắt oán độc nhìn Trần Quốc Hưng.

“ Tiểu muội muội xinh đẹp ngươi tên gì?”

Trần Quốc Hưng vẻ mặt dâm ô quét qua cơ thể thiếu nữ rồi lên tiếng, thiếu nữ chỉ hừ lạnh không đáp, Trần Quốc Hưng liền siết tay lại.

“ A.”

Tên thiếu niên mặt trắng liền không nhịn nổi đau đớn mà hé miệng kêu lên, người thiếu nữ gương mặt cực kì khó coi nhìn người thiếu niên mặt trắng đang bị Trần Quốc Hưng khống chế.

“ Ta tên Ngô Mẫn.”

Trần Quốc Hưng liếm mép một cái nói.

“ Đi với ta nàng sẽ không phải khổ cực cùng với tên mặt trắng vô tích sự này, nàng sẽ sống trong sung sướng, haha theo ta đi.”

“ Mơ tưởng.”

Thiếu nữ giận giữ hét lên, Trần Quốc Hưng trong lòng cười lớn vì cảm giác được bản thân lại có tố chất làm người xấu như vậy, bên ngoài thì khuôn mặt lạnh xuống.

“ Hừ ta giết tên mặt trắng này trước sau đó tới nàng.”

Trần Quốc Hưng cười lên độc ác bóp mạnh tay.

“ Không, ngươi muốn gì, chỉ cần ngươi thả Viễn Ngạo ta cái gì cũng đều giao cho ngươi.”

Thiếu nữ khuôn mặt xám xịt lên tiếng, Trần Quốc Hưng cười cười dơ tay nói.

“ Trước hết đưa túi trữ vật qua đây.”

Thiếu nữ liền giật túi trữ vật bên hông ném qua cho Trần Quốc Hưng, hắn nhận lấy túi trữ vật kiểm tra một hồi thấy mấy thứ đồ linh tinh cùng sáu viên yêu đan Hỗn Thế Hầu thì vui vẻ móc lấy mấy viên yêu đan, mấy thứ còn lại thật sự không có gì đáng giá hắn cũng không đành lòng cướp của đối phương, lặng lẽ bỏ thêm vào đó một trăm viên trung phẩm linh thạch coi như là hắn mua yêu đan vậy, hắn cảm giác bản thân quá vĩ đại khi làm chuyện như thế.

“ Nếu cho ta thượng một lần ta sẽ thề tha mạng cho hai người các ngươi thế nào?”

Qua một thời gian nghiên cứu văn học dị giới hắn cũng biết từ ngữ xxx gọi là “ thượng” lúc này liền lấy ra uy hiếp. Thiếu nữ đứng đối diện khuôn mặt xám xịt hai tay nắm chặt thanh kiếm trong tay, Trần Quốc Hưng lúc này cũng biết đối phương đang đứng trước bờ vực hi sinh liền bóp mạnh tay người thiếu niên mặt trắng xương cốt kêu lên răng rắc, thiếu nữ hai mắt đỏ heo nhìn người thiếu niên giọng run rẩy.

“ Ngươi sẽ tha cho chúng ta sao?”

“ Ngươi yêu tên mặt trắng này như vậy sao haha, nếu ta thượng ngươi xong hắn có còn yêu ngươi nữa không, đừng dại dột hi sinh vì kẻ khác.”

Trần Quốc Hưng thu lại hàn khí trên người thiếu niên mặt trắng, tên đó liền khôi phục chi giác liền há miệng nói.

“ Ngô Mẫn muội chạy đi, ta liều mạng với hắn.”

“ Ồ.”

Trần Quốc Hưng ồ lên một tiếng đao kề sát cổ thiếu niên mặt trắng, đã có máu tươi chảy ra tên thiếu niên liền ngầm mồm không dám nói nửa lời, thiếu nữ cả người run rẩy tay cầm kiếm cũng run rẩy sau đó thanh kiếm buông thõng rơi xuống đất, thiếu nữ run rẩy nói.

“ Viễn Ngạo huynh phải sống thật tốt, Ma Đạo ta đồng ý với ngươi mau thả Viễn Ngạo ra.”

Trần Quốc Hưng cười cười, ghé sát tai người thiếu niên mặt trắng nói.

“ Lát nữa ta sẽ thượng người mà ngươi yêu thương haha, sau đó ngươi còn có chấp nhận nàng không? Ta sẽ hảo hảo một lần mà thôi ngươi yên tâm sau này nàng vẫn là của ngươi.”

“ Tên Khốn Ta Giết Ngươi.”

Thiếu niên há miệng hét lên, cả người tỏa ra một màu vàng nhạt, hai mắt lúc này của người thiếu niên sáng rực một ánh vàng, Trần Quốc Hưng ngơ ngác, đầu như bị người ta dội boom vậy, lớ ngớ làm sao lại đá phải cái tên có huyết mạch cường đại, hiện tại bị hắn kích thích nên thức tỉnh.

“ Thôi thôi đừng có làm trò mèo.”

Trần Quốc Hưng tát một cái vào mặt người thiếu niên liền dập tắt cuộc tiến hóa như siêu saiya của thiếu niên mặt trắng, thức tỉnh huyết mạch cũng cường đại đấy nhưng mà thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, huyết mạch có cường đại tạm thời cũng không ăn thua.

“ Ta thật sự cảm động tình yêu chân chính của hai người các ngươi, vì thế lần này buông tay tha cho các ngươi, đi đi cố gắng tu luyện chờ một ngày gặp lại ta hai người các ngươi có thể báo thù, đi đi.”

Trần Quốc Hưng ném trả người thiếu niên mặt trắng đã ngất xỉu cho Ngô Mẫn, cùng túi trữ vật, Ngô Mẫn ngây người nhìn Trần Quốc Hưng như không tin, Trần Quốc Hưng cười cười chắp tay bộ dạng cao nhân phất tay.

“ Đi đi không ta đổi ý thì ngươi lại khổ.”

Ngô Mẫn vội vàng mang theo thiếu niên mặt trắng rời đi Trần Quốc Hưng thấy cả hai rời đi thì đưa tay lau mồ hôi chán miệng lẩm bẩm.

“ Tý nữa thì tên kia thức tỉnh hoàn toàn huyết mạch, không khéo mình lại ăn ngập mồm hành.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play