Đến chiều thì cả lớp chào cô giáo rồi ra về, đứng tụ tập ở cổng nhà cô giáo một lúc chúng nó bắt đầu bàn tán.

“ Đi đâu bây giờ tụi mày!”

Cả bọn nhí nhố bàn tán không biết đi đâu tiếp theo, con Thương xoa cái cằm béo của mình rồi nhìn qua chỗ Trần Quốc Hưng rồi nói.

“ Ê tụi bay đi chơi nhà thằng Hưng đi.”

Cả lớp liền nhìn qua Trần Quốc Hưng, hắn liền gãi gãi đầu nói.

“ Nhà tao nghèo lắm, chúng mày đến chơi tao xấu hổ.”

Thế là cả lớp thống nhất về nhà Trần Quốc Hưng chơi, hắn ở trong lớp là một bí ẩn. Thằng Quang hung hăng dẫn đường, hắn thì cười nhạt cũng nổ máy xe phóng đi, Trang vẫn ngồi sau xe tay ôm lấy eo hắn, hắn cầu nguyện trong đầu là đừng có để Hằng nhìn thấy.

Đi gần một tiếng đồng hồ mới về đến nhà hắn, cả bọn mắt sáng lên khi vừa đến cổng nhà hắn, con Thương bĩu cái môi ra mà nói.

“ Nhà mày mà nghèo thì bọn tao đây là đống rẻ rách rồi.”

Hắn cười cười mở cổng cho bọn bạn đi vào, đi từ cổng vào đến nhà hắn bọn con gái mắt sáng rực lên nhìn những loại hoa đủ màu sắc mọc ở hai bên đường, đi qua cái cầu bắc qua giữa ao mấy thằng con trai nuốt nước bọt nhìn xuống dưới ao, thằng Dũng ló mặt nhìn rồi chỉ chỉ.

“ Mẹ ơi, con kia nhìn ngon thế.”

Dưới làn nước trong xanh những đàn cá đủ màu sắc thể loại bơi tung tăng, hắn nhìn bọn bạn thì trong lòng cũng có chút tự đắc, tất cả không gian quanh nhà đều là hắn tự tay bố trí, lên kế hoạch.

Mẹ hắn thì đang ngồi xem phim ở phòng khách, thấy bạn của hắn đến chơi liền vui vẻ đứng dậy.

“ Mau vào nhà chơi đi mấy đứa.”

Cả đám đều lên tiếng chào mẹ hắn.

“ Chào Cô ạ.”

Bọn con trai thì đã phi thẳng vào chỗ để xe ở một bên, thằng nào thằng nấy mắt sáng quắt nhìn mấy chiếc xe, thằng Thìn chỉ chỉ vào chiếc xe được phủ bạt che màu đen hỏi hắn.

“ Cho bọn tao xem nhá.”

Hắn xoa xoa cằm nói.

“ Ok baby.”

Vậy là mấy thằng mở bạt che ra, tấm bạt được gỡ bỏ hết là lúc mấy thằng mắt lồi ra mồm há hốc, thằng Dũng lập tức gõ gõ cái điện thoại rồi trợn mắt lắp bắp quay qua nói.

“Lamborghini Eveno!”

Hắn gật gù rồi sau đó đi vào nhà để lại bao nhiêu con mắt nhìn theo. Ở ngoài thằng Thìn huých vai thằng Dũng hỏi.

“ Con này bao tiền mày, để lúc nào tao cũng mua một con.”

Mấy thằng còn lại đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn thằng Thìn, thằng Dũng sờ tay lên mui xe, rồi mới nói.

“ Khoảng hơn 4 triệu đô.”

Thằng Thìn hít hít mũi đưa tay lên lẩm bẩm tính, một lúc thì trợn mắt hét lên.

“ Con mẹ nó hơn 90 tỉ.”

Mấy thằng còn lại mắt cũng đần ra một lúc thì cả bọn đều lấy điện thoại ra, thi nhau tạo dáng sống ảo.

Trong nhà thì chị Lan cùng mẹ hắn lấy bánh kẹo cùng nước ra mời đám bạn học của hắn, con Thương chọc chọc hỏi hắn.

“ Ơ Hưng mày có chị gái à?”

Hắn cười cười không nói, thế là con Thương chỉ chị Lan mà hỏi.

“ Đừng nói chị đó là vợ mày nha.”

Hắn bất đắc dĩ nhún vai nói.

“ Con nuôi mẹ tao.”

Con Thương dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn hắn, hắn ưỡn ngực ra điệu bộ chính nhân quân tử chính khí lẫm liệt hiện ra, con Thương bĩu môi nói.

“ Vậy liệu tao có cơ hội…”

Vừa nghe tới đó hắn rùng mình cười hề hề nói.

“ Tao có người yêu rồi, mày đừng có dụ dỗ.”

Rồi cả buổi chiều đám bạn quậy banh cái nhà hắn, đến khi gần tối đám bạn mới kéo nhau ra về. Tiễn đám của nợ ra về hắn mới thở phù một hơi, để đám kia ở lâu thêm tí nữa không khéo chúng nó dỡ luôn cả cái nhà của hắn.

Sáng hôm sau hắn còn đang ngủ thì bị một vật âm ấp đề lên người, hắn biết là gì nhưng vẫn cứ giả vờ nhắm mắt ngủ, cho đến khi mũi của hắn bị Hằng dùng đuôi tóc chọc cho phát ngứa hắn mới mở mắt.

“ Để cho anh ngủ tí coi.”

Hằng kéo kéo hắn dậy nói.

“ Mấy giờ rồi anh còn ngủ, mau dậy cùng em đi chùa.”

Hắn chỉ đành vươn vai một cái, sau đó thơm trộm vào má Hằng một cái mới bỏ chạy, để lại đằng sau tiếng Hằng nói theo.

“ Anh là tên ở bẩn, còn chưa đánh răng đã dám hôn em.”

Vệ sinh xong xuôi hắn đóng nguyên một bộ đồ phong cách anh Bảnh đi xuống nhà, Hằng thì đang cùng mẹ hắn làm gì trong bếp, hắn gọi vọng vào.

“ Có đi không nào?”

Nghe hắn gọi Hằng mới túc tắc chạy ra, mẹ hắn liền nói.

“ Thằng kia mày lai con dâu tao đi cẩn thận đấy, tao nghe mấy bà hàng xóm nói mày đi đứng kinh lắm.”

Hắn tặc lưỡi một cái vì mấy bà hàng xóm, nguyên nhân tan vỡ một gia đình tất cả đều ở bà hàng xóm, hắn đang không biết có nên xoá xổ luôn bà hàng xóm hay không, thì Hằng đã kéo hắn đi.

Hắn chấp hành luật giao thông liền ngồi lên xe máy điện của Hằng mà cười nói.

“ Em lái đi, anh không biết đường.”

Hằng trề môi nhìn hắn nói.

“ Anh có còn là đàn ông không vậy, lại bắt em chở.”

Hắn cười hắc hắc nhìn Hằng nói “ Anh có phải là đàn ông hay không, thì em là người rõ nhất còn gì.”

Mặt Hằng đỏ lên dơ dơ nắm đấm lên hăm doạ.

“ Anh chỉ có bậy bạ là nhanh, đấm chết luôn giờ, mau lái đi.”

Hắn gật gù cầm lái, Hằng trèo lên ôm chặt lấy eo hắn, hắn vít ga bốc đầu con xe máy điện phóng đi.

Lễ chùa đầu năm rất đông người, hắn cùng Hằng hoà vào trong dòng người lễ chùa, xin lộc đầu năm. Hằng kéo hắn đến một gốc Đa cổ thụ, bên dưới những cây bộ rễ rậm rạp được treo những lá sâm, Hằng bỏ tiền vào một cái thùng gần đó, rồi nói.

“ Mỗi người lấy một bao.”

Nhìn Hằng nhắm mắt cầu nguyện rồi dơ tay lấy một bao, hắn cũng đành nhắm mắt dơ tay lên vơ đại một bao, sau đó Hằng lại kéo hắn đến một ông thầy mặc một bộ áo nâu bày quầy ở gần đó, lấy tiền đặt xuống rồi lấy lá sâm của mình đưa cho ông thầy.

“ Thầy giải giúp con với ạ.”

Ông thầy mở lá sâm ra, rồi đưa tay đẩy đẩy gọng kính trên mắt, nheo nheo mắt xem, hắn thì cũng chỉ khẽ nhún vai, vận mệnh là một điều huyền bí kì diệu, cổ nhân dùng cả mấy nghìn năm tìm hiểu nghiên cứu cũng phát triển ra học thuật bói toán, có thể tính ra vận mệnh trong tương lai của một con người.

Nếu muốn làm được điều ấy thì nhất định cũng phải là một kẻ tu luyện thâm sâu mới có thể nhìn ra vận mệnh của người khác, hắn cũng có thể dùng thiên nhãn mà quan sát vận mệnh của người bình thường, việc xem vận mệnh là một việc cực kì tiêu hao linh lực hắn cũng không ngốc đến mức mà tiêu tốn linh lực để xem vận mệnh của người khác.

Mệnh và vận là hai thứ chủ chốt của một con người, mệnh là sinh mệnh, là thọ nguyên của một con người từ khi còn trong bụng mẹ đã có cho đến khi mệnh hết thì người đó cũng sẽ chết.

Vận là khí vận hưng thịnh, sướng khổ, vui buồn, sang hèn…của một đời người. Vận số thịnh thì đời người gặp thuận lợi, may mắn, vận khố suy thì đời người gặp khó khăn bất lợi, xui xẻo.

“ Mệnh bất biến, vận vạn biến.” Vận số có thể thay đổi nhưng mệnh thì không bao giờ thay đổi, mệnh ví như một chiếc xe khởi hành từ điểm đầu tiên đến điểm cuối cùng, còn đường đi như thế nào được coi là vận.

Ông thầy xem một lúc thì bỏ lá sâm xuống nói.

“ Cháu gái này xem ra số mệnh rất tốt, gặp được quý nhân từ nhỏ, sung sướng một đời…”

Hắn thì bĩu bĩu môi, đạo hạnh của ông thầy này xem ra cũng tạm được, hắn là quý nhân chứ còn ai vào đây nữa. Hằng nghe những lời nói có cánh từ ông thầy thì vui vẻ cười, sau đó nhìn hắn nói.

“ Đưa của anh cho thầy xem luôn đi.”

Hắn gật gù đưa bao sâm mình lấy được ra đặt vào quầy hàng, ông thầy cầm lấy bao sâm rồi mở ra, sau đó ngạc nhiên nhìn hắn hỏi.

“ Cậu không bỏ giấy không vào đây chứ?”

Hắn nhún nhún vai lắc đầu, ông thầy nhìn hắn cười khổ lắc đầu nói.

“ Xem ra đạo hạnh của ta còn không đủ xem cho cậu một quẻ.”

Hắn nghe vậy liền nheo nheo mắt, sau đó xoa cằm nhìn vào ba đồng tiền xu được đặt ở trước mặt ông thầy, sau đó lấy ra một tờ 500 nghìn đặt xuống trước mặt ông thầy nói.

“ Vậy đổi qua gieo đồng xu đi ạ.”

Ông thầy cười cười nhìn hắn sau đó liền cầm lấy ba đồng xu cổ đưa cho hắn cười nói.

“ Nam bảy nữ chín.”

Hắn úp 3 đồng tiền vào lòng bàn tay sóc đúng bảy lần rồi thả xuống, đưa mắt nhìn chằm chằm. Ba đồng xu quay tròn không có dấu hiệu sẽ đổ về mặt nào, hắn gãi gãi mũi nhìn 3 đồng tiền cứ quay tròn tròn mãi chẳng thấy dừng thì hỏi ông thầy.

“ Tiền xu của thầy có bị lag không thế?”

Ông thầy mặt cũng đần ra nói.

“ Tôi năm nay hơn 70 tuổi mà tôi chưa thấy trường hợp nào như này!”

Khi hai người nói chuyện, ba đồng xu cũng từ từ dừng lại, hắn cùng ông thầy trợn mắt há mồm, ba đồng xu vẫn đứng thẳng không đổ về mặt nào, hắn hừ mũi nói.

“ Để cháu thử lại.”

Hắn cầm lấy ba đồng tiền cổ, tiếp tục sóc đủ bảy lần rồi tung lên cho chúng rơi xuống, kết quả làm cả ba người đều trợn mắt, đồng xu chỉ quay tròn cho đến khi dừng lại đứng thẳng không đổ, hắn thật sự lúc này cũng chẳng biết chuyện quỷ gì đang diễn ra, sắn tay áo lên rồi cầm lấy ba đồng xu cổ nắm vào trong tay, lần này hắn sóc đến cả một phút mới tung cả ba đồng xu lên trời, miệng lẩm bẩm.

“ Mày đứng thẳng nữa tao xem nào.”

Ba đồng xu rơi xuống mặt sàn gạch, nảy lên vài cái rồi lại đâu vào đấy cứ xoay tròn cho đến khi dừng lại đứng thẳng.

Ông thầy lúc này đầu cũng đầy mồ hôi, đây là lần đầu tiên trong đời ông thầy gặp chuyện quỷ dị như vậy. Hắn thở dài một hơi nhặt 3 đồng tiền xu cổ lên mang trả lại cho ông thầy rồi nói.

“ Chắc vận mệnh của cháu nó quá lằng nhằng.”

Sau đó hắn cùng Hằng bỏ đi, để lại đằng sau ánh mắt của ông thầy loé lên những tia sáng kì dị, miệng lẩm bẩm.

“ Vận mệnh đế vương.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play