Dậy!
Dậy mau! bão tuyết ngừng rồi.
Giọng nói của Holi vang lên kèm theo đó là sự lay động của NuNu.
Chúng ta đã ngủ được bao lâu rồi?
Có vẻ như chúng ta đã ngủ được hơn 3 tiếng rồi, chuẩn bị đồ đạc nhanh chúng ta phải khởi hành sớm.
Bên ngoài bão tuyết đã ngưng hẳn, nhưng những bông tuyết vẫn còn đang rơi lác đác trên bề mặt lạnh giá.
Sự lạnh giá của vùng này lại càng khiến tâm trạng của Mạnh thêm lạnh giá, cũng vào mùa đông 5 năm trước ở kiếp trước.
Gia Đình Mạnh bị Kẻ ác hãm hại tranh mua bán đất không thành công, Cha mẹ Mạnh bị kẻ ác dùng xe gây ra tai nạn nhưng được chính quền bao che.
2 năm sau đó Mạnh học vẫn đang học đại học bị buộc nghỉ học nên suốt ngày đắm chìm vào rượu bia để cho quên đi nỗi buồn. Trong 2 năm này mạnh đã mạnh nhìn rõ được lòng người.
Cũng tầm 3 năm trước trong lúc Mạnh đang đi đường nhìn thấy kẻ thù lòng báo thù nổi lên Mạnh bắt đầu âm mưu giết địch.
Suốt 3 năm để trà trộn vào đó Mạnh đã xin làm chân bảo vệ của công ty hắn, giả hồ sơ lý lịch của mình xâm nhập vào công ty.
Ăn cắp phát tán thông tin cơ mật, hơn thế nữa mạnh còn tháo phanh xe hơi của tên Giám đốc công ty.
Ngay trong đêm tối đó hắn bị tai nạn mà qua đời, còn thông cơ mật việc làm ăn hối lộ của công ty hắn cũng bị rơi vào thế phá sản.
Gia Đình hắn cũng bị người đời Phỉ nhổ, trong 3 tháng đó mạnh đã học được rất nhiều thứ.
Nhẫn nhịn, âm hiểm, tính kế, Ném đá giấu tay, nói chúng những chiêu gì âm hiểm xảo trá mạnh đều dùng hết.
Ngay sau khi hắn vừa chết Mạnh liền lập tức đi nhậu nên mới dẫn đến cảnh kích điện bình ga nổ chết.
Này! Mạnh sao đứng ngẩn người ra thế.
Holi đi lên vỗ một phát vào vai mạnh khiến Mạnh từ trong tiền thức trở lại.
Nhìn bầu trời tuyết càng ngày càng rơi dày hơn, Mạnh chỉ thở dài một tiếng nói.
Không có gì!
Nghĩ về vài việc trong quá khứ thôi.
Nói xong Mạnh đi thẳng về phía trước, trong tiềm thức vừa rồi cũng đã nhắc nhở Mạnh rằng không nên quá tin tưởng vào người khác.
Nếu không rồi có một ngày ta chết thế nào cũng chưa chắc đã biết.
Khoảng cách còn bao Lâu nữa sẽ đến nơi?
Mạnh Hỏi Holi.
Khoảng tầm một ngày đường nữa, nếu như không gặp sự cố gì thì chúng ta sẽ đến nơi sớm hơn dự tính.
Địa hình ở đây hiểm trở hơn trước rất nếu như chúng ta chỉ cần lơ là một chút là có thể bị chôn vùi trong bão tuyết mất, tôi hi vọng là sẽ không gặp sự cố tuyết lở xuống nếu như vậy thì sẽ rất nguy hiểm cho chúng ta.
Tuyết lở? Mạnh hơi sững sờ vì Tuyết lở là hiện tượng khi một lượng tuyết lớn, thường trộn với nước và không khí, đột ngột tuôn xuống triền núi. Tuyết lở là mối đe dọa lớn nhất gây thiệt hại nhân mạng và của cải ở miền núi lạnh.
Tuyết lở có khi đẩy thêm cả đá tảng.
Tuyết lở thường xảy ra dưới ba dạng. Trường hợp thứ nhất là khi lượng tuyết vượt quá độ bền cắt khiến tuyết trườn xuống dốc nhìn từ trên giống như hình giọt nước.
Trường hợp hai là khi cả một nền tuyết đặc ở trên trượt xuống vì lớp tuyết phía dưới không đủ chắc để giữ nguyên vị trí.
Đây là động lực gây ra 90% vụ thương vong vì nền tuyết dày đến vài mét và bề rộng có thể đến vài trăm mét.
Trường hợp thứ ba là khi lớp tuyết thấm nước xác xuất nếu mình bị tuyết lở sẽ chết ở 95%.Hoặc cũng có thể xảy ra ở trường hợp đặc tiếng nói có thể tác động đến tuyết, nói càng to thì xác xuất lở càng lớn.
Tuyết lở xảy ra vì trọng lượng nền tuyết quá nặng và triền dốc không đủ sức chịu đựng để giữ nguyên vị trí nền tuyết.
Gió mạnh cũng có thể sinh ra tuyết lở. Phân tích nguy cơ tuyết lở không dễ vì phải căn cứ vào nhiều yếu tố.
Đa số các vụ tuyết lở xảy ra khi có lớp tuyết phủ dày trên các sườn núi không dốc lắm.
Vì nếu sườn núi quá dốc, tuyết sẽ bị trượt đi trước khi kịp tích tụ lại cho đủ nhiều.
Khi nó đã tích tụ đủ dày, một điều gì đó sẽ làm cho khối tuyết mất ổn định, khi đó, một kích động rất nhẹ cũng gây ra vụ lở tuyết.
Nên mình cũng không hi vọng là sẽ xui xẻo đến mức tuyết lở đâu.
Yên tâm đi Mạnh tuyết sẽ không lở ở chỗ này đâu, mà nếu có lở thì cũng là do chúng ta xui xẻo thôi. NuNu vừa cười vừa nói.
Holi tức giận đi đến cốc 1 phát mạnh vào đầu NuNu nói.
Cái tên mồm thối nhà ngươi, ngươi có biết bao nhiêu lần ngươi nói đều ứng hiệu hết không?
Bị Holi cốc một phát vào đầu khá đau, NuNu cằn giọng lên quát.
Ngươi lúc nào cũng nhân lúc ta không chú ý rồi cốc trộm vào đầu ta có giỏi thì đứng thẳng mặt mà đánh.
À thì ra ngươi lại còn thách ta à!
Cốp!
Này thì thách!
NuNu cũng cay cú sau 2 phát cốc nên cũng lao vào đánh nhau với Holi, vừa đánh vừa chửi.
Đừng tưởng sinh ra trước ta vài phút mà được nước làm tới!
Ngươi @$#%*^&.
Thế là hai người lao vào ẩu đả vừa đánh vừa chửi, có vẻ như họ nhịn nhau lâu lắm rồi hôm nay mới phát tiết ra.
Càng đánh âm thanh chửi nhau càng vang to hơn.
Ầm!
Trên ngọn núi cao nhất mặt tuyết bắt đầu trượt xuống.
Lúc này 3 người mới ngừng lại nhìn lên cả 3 khuôn mặt tái xanh, hoảng sợ
Chạy!
Thấy thế 3 người chạy bứt tốc vừa chạy lại vừa chửi nhau, Mạnh cũng thêm mấy chục câu vào
Mẹ kiếp! 2 tên hố đồng đội
Hai người chửi nhau thì ra chỗ khác mà chửi, có nhất thiết phải ở chỗ này vực này chửi nhau không.
Tại cái tên Holi nếu không phải vì hắn đánh ta thì ta cũng không thèm kiếm chuyện với hắn.
Có cục shit tại ngươi nếu không phải vì ngươi làm quá mọi truyện lên thì cũng đâu đến nỗi.
Tại ngươi!
Tại ngươi!
........
Hai người ngậm miệng lại!
Tại hai tên ngươi nên mới dẫn đến tình trạng tuyết lở, lo mà chạy nếu ta mất mạng ở đây tất cả đều tại hai tên hố đồng đội các ngươi.
Tại hai ngươi!
Tại ngươi, nhìn thấy 2 bọn ta đánh nhau không cản lại!
Tại ngươi!
Tại ngươi!
Tại hai ngươi!
.....
3 người cứ thế vừa chửi nhau vừa chạy, mạnh bắt đầu tính vận tốc của tuyết lở,nếu như Cả một khối tuyết khổng lồ, có khi rộng tới 800m, nặng hàng triệu tấn - trượt xuống.
Tuyết lở có thể di chuyển với vận tốc 300 km/giờ, chôn vùi tất cả mọi thứ nằm trên đường đi của nó.
Như vậy nó còn nhanh hơn tốc độ xe hơi, mẹ Kiếp đùa à!
Như vậy chả khác gì là mình chết rồi. Bỗng nhiên trong đầu mạnh lóe lên một ý tưởng tìm hang động chốn vào.
Đúng! Tìm hang động trốn vào.
Còn 2 người mặc kệ họ hai tên hố đồng đội đó thì chết cũng đáng. Nhưng bọn họ có ân cứu mạng ta một lần thì coi như lần này cứu họ để trả nợ đi.
Suy nghĩ xong mạnh quát lên.
Này hai người chú ý xung quanh xem có cái hang động nào không chúng ta chốn tạm vào trong đó.