Trở về thành phố B, Đông Quân và Tử Yên về nhà chính Lục gia để cùng chuẩn bị sự kiện trọng đại. Ngày nghỉ cuối cùng của lễ quốc khánh chính là lễ mừng thọ bảy mươi tuổi của ông nội Lục. Trước đây còn chưa công khai thân phận, Tử Yên không thể đến tham dự tiệc tùng ở nhà họ Lục. Nhưng bây giờ thế sự đã khác, cô là con dâu của Lục gia, đương nhiên phải tham dự ngày vui này.

Ba mẹ Hạ ở chơi nhà ngoại thêm một ngày. Chiều ngày hôm sau thì được Đông Quân xuống tận nơi đón về, còn đón luôn cả ông bà ngoại Dương, cậu mợ và hai anh em Tiểu Thiên, Tiểu Kỳ lên chơi. Tử Yên không đi theo vì còn bận ở nhà làm bánh kem cho ông nội Lục.

Mọi việc đều được chuẩn bị tỉ mỉ và chu toàn từ trong ra ngoài, hoàn toàn bí mật với ông nội Lục. Vì tính ông không thích rườm rà phô trương, nhưng dù sao đây cũng là lễ mừng thọ, vô cùng đặc biệt không thể không làm hoành tráng. Cho nên, ba mẹ Lục đã đưa ông nội về nhà họ hàng dưới quê chơi vài ngày. Đợi đến ngày, sẽ đến đón ông nội về sớm.

Cuối cùng mọi thứ đã xong xuôi, sáng sớm Đông Quân đã bảo Tần Sâm nhanh đi đón ông nội về nhà.

Ở nhà mọi người kiểm tra lại tất cả lần cuối. Bội Sam cũng đã đến từ sớm, cùng Tử Yên ở trong phòng thay đồ, làm đẹp. Hôm nay Lục gia mời hẳn chuyên viên trang điểm đến nhà.

Bội Sam và Tử Yên hôm nay đều mặc những chiếc đầm thiết kế đơn giản nhưng vô cùng thanh lịch và thu hút. Tử Yên mặc đầm body đuôi cá màu trắng dạng suông dài, hở vai, đưa ra đôi vai trần gợi cảm, phía eo sẽ đính thêm một chiếc nơ to. Trên váy còn đính nhiều hạt châu lấp lánh. Tóc cô được búi cao, kết hợp với trang sức đá quý màu xanh để phù hợp với chiếc vòng ngọc bích trên cổ tay cô.

Đầm của Bội Sam màu xanh, thiết kế lệch vai xẻ đùi. Một bên vai còn đính một chiếc nơ to. Tóc cô cũng được búi cao đi cùng với những trang sức lấp lánh.

Tử Yên và Bội Sam một người thanh thuần nhẹ nhàng, một người quyến rũ. Cả hai có vẻ đẹp riêng, khiến chuyên gia trang điểm cũng phải tấm tắc ngợi khen.

- Hôm nay, hai vị đây ắt là tâm điểm của buổi tiệc rồi. Thật sự quá đẹp!

Tử Yên và Bội Sam nhìn nhau cười, nhẹ nhàng đáp.

- Cảm ơn! Chị quá khen rồi!

- Không hề nói quá chút nào, thật rất đẹp!

Tử Yên và Bội Sam ngước lên nhìn thì thấy Đông Quân đứng tựa cửa nhìn vào. Đôi mắt anh dán trên người Tử Yên.

Bội Sam khẽ cười, hỏi.

- Là chị dâu đẹp hay em đẹp vậy anh họ?

Đông Quân vẫn nhìn vợ mình chăm chú, không hề khách khí trả lời Bội Sam.

- Đương nhiên là vợ anh đẹp!

Tử Yên xấu hổ lườm chồng một cái. Bội Sam và chuyên gia trang điểm thì ăn một màn cơm chó chất lượng.

- Được rồi, xuống dưới thôi vợ!

Đông Quân vừa nói vừa nắm tay Tử Yên dắt đi. Vì váy cô dài, anh rất cẩn thận, chỉ sợ cô vấp té. Bội Sam cũng lẽo đẽo đi theo sau.

Ông nội Lục đã về tới nhà, vô cùng kinh ngạc trước mọi thứ đang diễn ra. Rất nhanh, ông bị ba Lục dắt đi thay quần áo chuẩn bị vào buổi tiệc.

Khách khứa lúc này cũng đã lần lượt đến. Đương nhiên có cả Đổng Kiệt và Đổng Nhược Vy. Hôm nay cô ta cũng ăn mặc trang điểm quá lố, dường như cũng chỉ muốn mình là tâm điểm.

Lúc này Đông Quân, Tử Yên và Bội Sam đang đứng nói chuyện vui vẻ thì Nhược Vy đi đến, treo trên môi nụ cười giả tạo nói.

- Anh Đông Quân, Tử Yên, Bội Sam!

Cả ba nhìn cô ta vô cùng chán ghét nhưng vẫn phải giữ phép lịch sự. Tử Yên còn khẽ cười một cái.

- Chuyện trước đây cũng do chị nhất thời bồng bột không suy nghĩ. Với cả chị cũng… là thật lòng với anh Đông Quân cho nên mới… Mong là em không giận chị nhé Tử Yên. – Nhược Vy giả vờ ra vẻ hối lỗi, nhưng vẫn không chối bỏ tình cảm của cô ta với Đông Quân.

Đông Quân và Bội Sam nhìn vẻ giả tạo của cô ta mà buồn nôn vô cùng. Lại nghe thêm cái gì mà cô ra thật lòng thật dạ với Đông Quân, thật buồn cười quá. Không biết người ta đã có vợ sao còn nói mấy lời đó. Nhưng Tử Yên vẫn bình tĩnh, giữ được vẻ điềm đạm tử tế nên có của Lục thiếu phu nhân mà đáp lời Nhược Vy.

- Không sao đâu chị. Thật ra trước giờ xung quanh chồng em không thiếu bóng hồng lượn lờ. Nhưng cũng nhờ vậy em mới biết được anh ấy chung thủy với em thế nào. Chị Nhược Vy đây và chồng em cũng coi như đồng hương nơi xứ lạ quê người, chị lại là con gái của thầy Đổng nên có lẽ được anh ấy đối đãi tốt một chút. Cho nên chị mới bị ngộ nhận tình cảm thôi. Mấy chuyện vừa rồi em tin là chị cũng đã nhìn rõ hết rồi. Con gái ấy mà, thanh xuân ngắn lắm, không cần phải phí hoài tâm tư đến người mà nhìn mình còn không muốn làm gì. Chị Nhược Vy đây còn xinh đẹp như vậy, tin là đàn ông vây quanh rất nhiều đúng không ạ!

Tử Yên chậm rãi phản công. Mấy lời nói vô cùng nhẹ nhàng nhưng lại thâm sâu. Dù có vẻ không để tâm gì nhưng thực chất là đang cười nhạo Nhược Vy ảo tưởng vào bản thân, còn có ý dằn mặt, nhắc nhở cô ta không nên dày mặt mà đeo bám chồng người khác.

Bội Sam và Đông Quân nhìn sự giả vờ rộng lượng không chấp nhất gì của Tử Yên mà xém chút không nhịn được cười. Bội Sam còn âm thầm dựng ngón tay cái lên tán thưởng.

Nhược Vy bị mấy lời Tử Yên nói làm cho thần sắc khó coi vô cùng. Cô ta ấp úng nửa ngày cũng không biết nên nói gì mới đúng. Cuối cùng, chỉ cười gượng một cái rồi viện cớ đi nơi khác.

Nhìn Nhược Vy mang theo một bụng hậm hực bước đi, Bội Sam bật cười ha hả tán dương Tử Yên.

- Chị dâu, chị đúng là số một nha! Phản công quá hay!

- Hừ cô ta ngoài mặt giả vờ nói xin lỗi nhưng chị chẳng nhìn thấy sự hối lỗi nào cả. Mong là cô ta không chai lỳ đến nỗi chị đã nói đến vậy vẫn tơ tưởng đến anh Quân. – Tử Yên lắc đầu chán nản khi nói đến Nhược Vy.

- Được rồi vợ, ăn chút bánh ngọt đi, đừng chấp nhất cô ta làm gì! – Đông Quân thấy vợ bị chọc cho không vui liền dỗ dành.

Một lát sau, khách khứa đã đến đông đủ. Nhân vật chính của buổi tiệc ông nội Lục cũng xuất hiện. Ông mặc âu phục bảnh bao, nhìn ông bảy mươi nhưng vẫn vô cùng phong độ.

Đứng trên bục cao, ông trịnh trọng nói.

- Cảm ơn các vị đã dành thời gian đến đây chung vui với Lục mỗ tôi. Hi vọng các vị cảm thấy vui vẻ và thoải mái!

Ông nói xong mọi người đồng loạt vỗ tay. Sau đó chiếc bánh kem to do Tử Yên tự tay làm cũng được mang lên. Bên trên còn có hình vẽ ông nội Lục đang ở tư thế đánh võ rất uy nghiêm. Ba mẹ Lục đứng cạnh cắm nến vào chiếc bánh rồi ra hiệu cho ông nội Lục cầu nguyện, thổi nến.

Xong xuôi, ba Lục hào hứng nói.

- Hôm nay là mừng thọ của ba. Vợ chồng con chúc ba luôn mạnh khỏe, vui vẻ mỗi ngày!

Ông nói xong liền chìa một hộp quà to về phía ông nội Lục.

Ông nội Lục vui vẻ cảm ơn con trai và con dâu, sau đó lại giới thiệu tiếp vợ chồng cháu trai mình.

- Các vị, ngày hôm nay tôi cũng muốn xác nhận một chút tin tức cháu trai tôi đã có vợ. Đó là tin tức hoàn toàn chính xác. Cháu dâu tôi không những xinh đẹp mà con giỏi giang, đảm đang. Chiếc bánh kem này cũng do chính tay con bé làm cho tôi đấy! Nào, bây giờ tôi sẽ giới thiệu cháu dâu của tôi nhé!

Mọi người bên dưới hào hứng vô cùng khi nghe ông nội Lục đích thân nhắc tên cháu dâu Tử Yên. Tất cả ánh nhìn đều dồn về nơi Đông Quân dịu dàng dắt tay vợ mình lên đứng cạnh ông nội Lục. Mọi người ồ lên một cái, cho rằng đúng là trai tài gái sắc. Không ngờ Tử Yên bên ngoài còn xinh đẹp gấp vạn lần so với hình ảnh trên mạng. Gương mặt thanh tú cùng nụ cười má lúm ngọt ngào vô cùng thu hút mọi người. Quan trọng là chiếc vòng ngọc bích hoa mẫu đơn gia truyền trên tay cô, ai nấy đều biết đó là vật tượng trưng cho con dâu Lục gia.

Nhược Vy ở bên dưới vô cùng tức tối khi mọi người dường như đều bị Tử Yên hút hồn. Lại nhìn một màn gia đình tình thâm trên kia mà nghiến răng nghiến lợi.

- Hừ Hạ Tử Yên, để xem mày còn cười tươi như vậy được đến khi nào! – Nhược Vy nhủ thầm.

Tặng quà xong, Đông Quân và Tử Yên cùng nhau đi chào hỏi vài người khách. Được một lúc, Tử Yên có vẻ mệt, Đông Quân để cô ngồi nghỉ một chút, còn mình thì đi tiếp khách cùng ba Lục. Cạnh Tử Yên còn có Tiểu Thiên và Tiểu Kỳ.

Tiểu Kỳ nghịch ngợm chạy lại chỗ bể bơi để chơi. Tử Yên lo lắng con bé sẽ ngã liền chạy theo giữ lại. Đột nhiên Nhược Vy từ đâu đi đến, cô ta giả vờ là mình đang nghe điện thoại không để ý xung quanh, "vô ý đụng phải" Tử Yên khiến cô loạng choạng ngã xuống nước.

Tử Yên vô cùng hốt hoảng vì bản thân không biết bơi, mà nước ở hồ này cũng khá sâu. Cô cứ quơ tay quơ chân hoảng loạn.

Nhược Vy giả vờ như mình thật lòng không cố ý, vẻ mặt thảng thốt khi thấy Tử Yên ngã. Tiểu Kỳ thì cứ khóc quýnh lên hết, miệng không ngừng kêu người cứu Tử Yên.

Đông Quân bên này đang tiếp khách, nghe tiếng động liền chạy đến chỗ hồ bơi. Thấy vợ mình đang chật vật dưới nước, anh không nghĩ gì nhiều, trực tiếp nhảy xuống. Mọi người cũng nhanh chóng vây lại xung quanh.

Anh kéo cô lên bờ, nhìn vẻ mặt hoảng sợ lại thêm bị sặc nước của cô, anh lo lắng vô cùng.

- Em có sao không Yên Yên? Đừng sợ nữa có anh ở đây rồi!

- Em… Quân… khụ khụ... em... em không sao. - Tử Yên thở dốc nói.

- Em... em có sao không Tử Yên? Lúc nãy chị mải nghe điện thoại, nên mới đụng trúng em như vậy! - Nhược Vy giả vờ quan tâm nói.

Đông Quân nhìn thấy vẻ giả tạo của cô ta là lại khó chịu. Hơn nữa, anh không tin vừa rồi là cô ta vô tình.

Đúng lúc đó, Tiểu Thiên hét lớn.

- Không phải đâu, là chị ta cố ý đẩy ngã chị Tử Yên đấy! Vừa rồi em còn thấy chị ta cười khẩy một cái!

Mọi người nghe Tiểu Thiên nói, sự chú ý dồn về phía Nhược Vy.

Nhược Vy vội vàng phân bua, ra vẻ đáng thương.

- Không... không phải đâu. Ông nội Lục, hai bác Lục, anh Đông Quân, con... con thật lòng không cố ý mà. Sao con có thể xấu xa hãm hại em ấy như vậy. Mọi người đừng nghe cậu trai này nói lung tung. Thằng bé là em họ của Tử Yên, không... không thích con nên... nên mới... hic...

- Tiểu Vy không làm những chuyện thế này đâu! Mọi người đừng vội quy chụp con bé! - Đổng Kiệt lên tiếng giải vây cho con gái.

Được ba mình ra mặt bảo vệ, Nhược Vy càng làm ra vẻ đáng thương yếu đuối. Nhưng trước sau Tiểu Thiên vẫn một mực khẳng định khiến mọi người không thể không dấy lên chút nghi ngờ.

Đông Quân lấy khăn quấn Tử Yên lại cho cô bớt lạnh, sau đó một đường ôm cô đi vào nhà. Giao cô cho Bội Sam, mẹ Hạ và mẹ Lục. Anh lại đi thẳng ra ngoài chỗ mọi người đang xì xào bàn tán.

- Muốn biết thực hư thì đợi tôi check camera sẽ rõ.

Đông Quân thâm trầm nói. Anh dĩ nhiên tin Tiểu Thiên, Nhược Vy là người phụ nữ vô cùng tâm cơ. Mấy hôm trước anh lo trong buổi tiệc sẽ có những sự cố gì đó ngoài ý muốn, liền âm thầm cho lắp camera xung quanh để khi có vấn đề chỉ cần mở lên xem. Thật may anh tính không thừa, hôm nay quả thật cần dùng đến.

Nhược Vy nghe nói đến camera thì liền tái mặt. Cô ta đương nhiên không nghĩ đến Đông Quân vậy mà lại lắp camera theo dõi. Nhưng mà vừa nãy cô ta diễn rất tự nhiên, lại thêm camera ở xa sẽ không thể nhìn rõ hết biểu cảm trên mặt. Cô ta bỗng chốc lấy lại tự tin, ra vẻ ta đây vàng thật không sợ lửa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play