Hai ông cháu lại nói qua lại một hồi nữa. Lát sau, ba Lục sực nhớ lại chuyện của Nhược Vy, liền nói.

- Ba có nghe nói lại về chuyện của con bé Tiểu Vy. Bây giờ con định thế nào?

- Cô ta chắc không có mặt mũi nào ở lại tập đoàn đâu. Nếu như cô ta vẫn muốn làm cho Lục thị, thì ba cứ sắp xếp cho cô ta ở một chi nhánh khác đi. Còn về chuyện thầy Đổng, ba cũng không cần áy náy, có gì con sẽ ra mặt giải quyết.

- Lão Đổng cũng là người hiểu chuyện, chắc sẽ không tỏ thái độ gì với chúng ta. Lần nãy rõ ràng là Tiểu Vy làm sai, không thể bênh vực được. Để ba xem bên lão Đổng có ý thế nào thì sẽ tính tiếp.

- Ảo tưởng quá sẽ tự mình làm khổ mình! – Ông nội Lục cũng thở dài lên tiếng.

- Tiểu Yên chắc là cũng thấy khó chịu lắm đúng không? Mẹ cũng không ngờ là Tiểu Vy nó cứ mù quáng như vậy! – Mẹ Lục áy náy nhìn Tử Yên.

- Dạ không sao đâu mẹ. Con không thấy buồn bực gì đâu, vì con tin anh Quân sẽ giải quyết ổn thỏa mọi chuyện. – Tử Yên nhẹ nhàng đáp lời mẹ Lục.

- Vậy thì tốt rồi, là vợ chồng nhất định phải tin tưởng nhau!

Mẹ Lục hài lòng nắm lấy tay Tử Yên. Trong mắt bà, Tử Yên là một cô gái rất trong sáng, thuần khiết, ai nhìn cũng sẽ yêu thích. Ngày Đông Quân nói muốn theo đuổi cô, bà vô cùng ủng hộ, một phần bà tin vào phán đoán của mình với Tử Yên, một phần bà tin vào mắt nhìn của con trai mình.

Tử Yên và Đông Quân ở lại dùng bữa trưa rồi mới xin phép ra về bởi vì buổi chiều Tử Yên còn có tiết.

Đưa Tử Yên về lại nhà trọ, Đông Quân lưu luyến ôm cô hồi lâu rồi mới để cô vào nhà. Anh còn muốn cô dọn hẳn về sống cùng mình, nhưng cô nói cho cô thời gian thu xếp đã, vì cô không thể để Bội Sam một mình ở lại.

Anh không đành lòng cũng phải nghe theo cô. Trước khi đi anh còn không quên nói về việc ăn mừng ngày vui.

- Chiều tan học anh sẽ đến đón em, sau đó chúng ta đi ăn mừng nhé!

- Dạ em biết rồi, anh cứ về tập đoàn chuẩn bị gặp đối tác đi, chiều mình gặp lại! – Cô nhón chân hôn lên môi anh một cái đầy ngọt ngào.

Đang định xoay người đi vào nhà thì cô bất ngờ bị anh kéo lại. Anh không nói không rằng đặt một nụ hôn lên môi cô. Anh hôn sâu, mút mát đôi môi cô rồi lại tiến vào trong mà khuấy đảo. Dây dưa triền miên một hồi, anh mới chịu buông ra.

- Đây mới gọi là hôn, còn em vừa rồi như chọc ngứa anh vậy, biết chưa! – Anh vừa nói vừa véo má cô.

- Anh… anh đúng là càng lúc càng lưu manh. Em vào đây, anh mau đi đi!

Nói rồi cô ôm gương mặt đỏ ửng của mình đi nhanh một nước vào nhà. Anh nhìn theo vẻ xấu hổ của cô, khóe môi chợt cong lên. Đợi cô đi khuất rồi, anh mới lên xe rời khỏi.

Đến tập đoàn, anh liền gọi Tần Sâm dặn dò chút việc, sau đó lấy tài liệu ra xem xét lại trước khi gặp đối tác. Hôm nay tâm tình anh đặc biệt tốt, ai nấy trong tập đoàn đều ngỡ ngàng vì lần đầu tiên thấy vẻ mặt ôn nhu vui vẻ này của anh.

Cuộc gặp gỡ với đối tác cũng diễn ra thuận lợi suôn sẻ.

Xong xuôi, Đông Quân còn đãi cho toàn bộ nhân viên tập đoàn ăn Pizza và uống trà trái cây, còn không quên bảo Tần Sâm thông báo rằng hôm nay chính là ngày anh và Tử Yên đăng ký kết hôn.

Mọi người ai nấy đều vô cùng vui vẻ đón nhận ý tốt từ tổng giám đốc, còn không quên gửi lời chúc mừng. Họ cũng thức thời nhận ra rằng, vị tổng giám đốc phu nhân này có sức ảnh hưởng rất lớn đến tổng giám đốc của họ. Bằng không, cả ngày hôm nay Lục tổng lạnh lùng thường ngày cũng sẽ không hớn hở cởi mở như vậy.

Nhưng mà đây cũng chưa là gì, một sự việc bùng nổ hơn cả là tất cả báo chí, truyền thông đồng loạt đưa tin Lục tổng của Lục thị đã có vợ, còn có cả giấy chứng nhận đăng ký kết hôn được chụp kèm theo làm minh chứng. Ngày hôm nay, Tần Sâm gần như mệt sắp chết vì phải thay mặt Đông Quân tiếp chuyện với báo chí truyền thông.

Khi thông tin được công bố lên, tất cả thông tin hình ảnh liên quan đến Tử Yên đều được dân mạng soi triệt để, một số bạn bè ở BK còn vào xác nhận thân phận của cô, làm cho mạng xã hội của cô lập tức hot rần rần, chỉ trong thời gian ngắn mà lượt người theo dõi đã tăng lên chóng mặt.

Duy chỉ có điều là không hề có bất cứ thông tin hay bình luận tiêu cực nào chĩa mũi về phía Tử Yên. Tất cả là do Đông Quân đã thiết lập chế độ quản lý và chặn ra hết những bình luận ác ý trên tài khoản cửa Tử Yên. Quan trọng là, đi kèm với bài báo công khai việc hai người là vợ chồng thì anh còn ra thông báo là bất cứ ai lên tiếng khiêu khích hay nhục mạ cô, có bất cứ lời lẽ không hay về cô thì lập tức sẽ bị truy xét ra và kiện tụng.

Cho nên mọi người ai nấy đều biết điều mà im miệng. Bởi vì bấy nhiêu chuyện thôi đã thấy được Lục thiếu gia thương yêu và bảo vệ vợ mình đến chừng nào rồi. Lục gia cũng không phải là gia tộc có thể động vào, chẳng ai ngu dại mà tự tìm lấy phiền phức. Có ganh ghét đố kỵ thì cũng chỉ dám để trong lòng.

Tại Đổng gia, Đổng Nhược Vy đang tức giận đập phá đồ đạc trong phòng. Mấy hôm nay cô ta còn xấu hổ chuyện ở Lục thị nên hầu như không có ra ngoài mà chỉ ở nhà nghịch điện thoại. Ai ngờ hôm nay đọc được tin chấn động thế này. Đông Quân vậy mà lại đăng ký kết hôn với Hạ Tử Yên kia. Nhược Vy càng nghĩ càng tức tối, nghiến răng nghiến lợi mắng chửi, tay thì không ngừng quăng đồ đạc xuống đất.

Đổng Kiệt nghe thấy tiếng loảng xoảng trong phòng con gái thì nhanh chóng chạy lên xem. Mở cửa phòng, ông ta vô cùng hốt hoảng khi nhìn thấy trên nền đất là đồ đạc đổ vỡ đang nằm ngổn ngang, còn con gái ông ta thì đang vô cùng kích động.

- Tiểu Vy, bình tĩnh lại đi con! – Đổng Kiệt cố gắng khuyên nhủ con gái.

- Bình tĩnh sao? Ba kêu con làm sao bĩnh tĩnh được khi mà Hạ Tử Yên đó bây giờ ngang nhiên trở thành Lục thiếu phu nhân của Lục gia rồi? Vậy còn con, còn con phải làm sao? – Nhược Vy chẳng những không bình tâm lại được mà còn phản ứng gay gắt hơn.

- Trên đời này không thiếu đàn ông tốt, con gái ba xinh đẹp giỏi giang như vậy, còn sợ không tìm được người tốt hơn Lục Đông Quân sao? Hà cớ gì con phải khổ sở vì một người không yêu mình?

- Không… không… anh ấy làm sao lại không yêu con chứ. Nhất định là con nhỏ Tử Yên kia dụ dỗ ép buộc anh ấy! Anh ấy… anh ấy phải cưới con làm vợ, là con, phải là con! – Nhược Vy gần như phát điên, không chấp nhận được sự thật, nước mắt đã rơi đầm đìa trên mặt.

- Con gái à, con đừng như vậy nữa, Đông Quân từ trước đến nay căn bản chưa từng có tình cảm gì với con đâu, con đừng tự lừa mình như vậy nữa! Ba xin con đó, làm ơn tỉnh táo lại đi con! – Đổng Kiệt vẫn ra sức dỗ dành con gái mình.

- Ba, ba là ba của con, tại sao lại không đứng về phía con! Ba đi đi, con không muốn nói chuyện với ba nữa!

Nhược Vy càng lúc càng không khống chế được cảm xúc của mình. Mắt cô ta đỏ ngầu, gương mặt hung hăng hằn lên cả tia máu. Cô ta nghe ba mình khuyên can, chẳng những không hiểu chuyện, ngược lại càng kích động hơn, đồ đạc vẫn tiếp tục bị cô ta ném đi không thương tiếc. Tiếng “xoảng”, “bốp” vẫn vang lên khắp nơi. Phòng cô ta hiện giờ như một bãi chiến trường, còn cô ta hiện tại là một bộ dạng vô cùng khó coi.

Đổng Kiệt nhìn con gái của mình trở nên điên loạn như vậy thì vô cùng đau lòng. Vợ ông ta mất sớm, một mình ông ta nuôi Nhược Vy từ nhỏ, có bao nhiêu cưng chiều đều hận không thể trao hết cho cô ta. Có lẽ vì vậy mà cô ta mới có dáng vẻ kiêu ngạo, muốn gì được nấy, chỉ cần có chuyện nghịch ý, liền nên cớ sự như vậy.

Ông ta không nói gì thêm nữa, vì biết sẽ càng làm cho con gái ông ta mất khống chế hơn. Ông ta chỉ nhẹ nhàng đến bên cạnh ôm lấy con gái mình vào lòng mà vỗ về. Vài giọt nước mắt nóng hổi cũng lặng lẽ rơi trên khuôn mặt có chút hốc hác của ông ta.

***

Tử Yên đến lớp học vì không lên mạng nên không hề biết ngoài kia có bao nhiêu chấn động. Đến khi mọi người cứ nhìn cô bằng ánh mắt không bình thường, lại cứ xầm xì bàn tán cái gì đó, cô mới nhận ra có vấn đề.

Đúng lúc đó, Bội Sam vừa tan học đã chạy đến tìm Tử Yên, mang theo vẻ mặt đầy chất vấn.

- Nè chị dâu à, hai người đi đăng ký kết hôn, chuyện vui như vậy cũng không nói cho em biết một tiếng. Nếu không phải trên mạng đang bùng nổ tin tức chị trở thành Lục thiếu phu nhân, không phải chị định giấu em luôn đấy chứ? – Bội Sam kích động tuôn ra một tràng.

Lúc này Tử Yên mới hiểu lý do mọi người hôm nay lại khác lạ như vậy, thì ra là Đông Quân đã cho thông báo tin cô và anh đã kết hôn rồi. Cô đã biết sẽ có chuyện chấn động thế này, chỉ không ngờ là anh lại nhanh như vậy đã hành động.

Đối mặt với chất vấn của Bội Sam, Tử Yên cười trừ một cái rồi hề hà vuốt giận.

- Không phải, thật ra chuyện này quả thật quá gấp gáp đi, chiều hôm qua chỉ mới quyết định. Tao cũng không ngờ anh Quân nhanh như vậy đã công bố ra bên ngoài.

- Hai người cũng quá nhanh rồi đấy, chị bây giờ nổi tiếng rồi đấy! Xem ra là do anh họ không muốn có ong bướm lởn vởn nên mới công khai như vậy.

- Nhưng mà… có ai… có ai mắng mỏ tao là đồ không biết lượng sức, là đồ hồ ly dụ dỗ anh ấy không? – Tử Yên đột nhiên có chút lo lắng về việc chênh lệch địa vị giữa anh và cô.

- Chị nghĩ anh ấy sẽ đứng yên để người khác mắng chị à? Anh ấy đã lo ổn thỏa hết rồi, một bình luận nói chị không đẹp còn không tồn tại nữa là! Nhưng mà nè, có phải chị nên chú ý đến xưng hô của mình cho đúng không đây? Sao cứ mày mày tao tao vậy chứ Lục thiếu phu nhân hì hì?

- À… cái đó… nhất thời chưa quen á…

Cái gì mà chị dâu, cái gì mà gọi Bội Sam là em chồng chứ. Từ trước đến nay cô với Bội Sam đã quen mày mày tao tao rồi, đột nhiên đổi thành cách xưng hô trịnh trọng nghiêm túc như vậy đúng là làm khó cô rồi.

- Phải rồi, bọn Tiểu Nhi nhắn tin mà chị không trả lời, đã chuyển sang nhắn cho em, điện thoại em cũng sắp nổ rồi! – Bội Sam giơ điện thoại lên than vãn.

Tử Yên nghe Bội Sam nói mới giật mình, vì từ sáng đến giờ cô chưa đụng đến điện thoại. Cô vội mở điện thoại lên, hàng loạt tin nhắn gửi đến khiến cái điện thoại đáng thương liên tục rung lắc. Cô vào nhóm bạn, lướt qua một loạt tin nhắn, chủ yếu là hỏi cô thông tin kết hôn là thế nào, có chính xác hay không. Cô cười, nhắn trả lời một câu đơn giản: “Hoàn toàn chính xác”.

- Ơ nhưng mà chắc là tối nay hai người sẽ hẹn hò? – Bội Sam đột ngột hỏi.

Tử Yên gật đầu xác nhận một cái liền bị Bội Sam nắm tay kéo đi. Đi đâu hả, đương nhiên là đi làm đẹp rồi. Hôm nay là ngày trọng đại như vậy, nhất định phải trở nên lộng lẫy nha.

Từ Yên nhất thời không phản ứng kịp đã bị Bội Sam lôi lôi kéo kéo. Cô chỉ kịp nhắn cho Đông Quân bảo rằng anh không cần đến đón cô tan học, còn bảo cô đi cùng Bội Sam, anh không cần lo.

Bên này Đông Quân chuẩn bị đi đón vợ thì nhận được tin nhắn của cô. Anh khẽ cười một cái, vợ anh đã rơi vào tay cô em họ lém lỉnh rồi. Không biết là con bé Bội Sam đó lại định bày trò gì nữa đây.

Anh thong thả gọi điện cho Tần Sâm, hỏi mọi chuyện đã ổn thỏa cả chưa. Sau đó, mới rời khỏi tập đoàn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play