Ba người Quách Quân Vĩ đang im lặng suy nghĩ thì nghe được Trương Sở Lăng nói , bỗng nhiên thông suốt ngẩn đầu lên , đồng thời lên tiếng nói, "Ngươi thực sự có thể căn cứ vào nội dung của đĩa CD để tìm ra nơi con tin bị nhốt sao ?"
Tuy rằng lúc bọn họ lên tiếng cũng không có sự ăn nhập gì , nhưng ý biểu đạt hoàn toàn giống nhau . Cũng khó trách bọn họ lại kích động như vậy , nội dung của đĩa CD thì bọn họ đã đều xem qua , không chỉ riêng lần họ cùng xem ở sân bay , sau này bọn họ cũng nghiên cứu rất nhiều lần, chính là mọi thứ bên trong được an bài rất kỹ , do đó không có cách nào tìm ra những chi tiết có ích cả .
Lúc này nghe được Trương Sở Lăng đột nhiên nói có thể tìm được vị trí của con tin bằng nội dung của đĩa CD , bọn họ tự nhiên cũng hoài nghi đồng thời cũng có chút kích động , dù sao ở sân bay Trương Sở Lăng mới chỉ xem sơ qua nội dung của đĩa CD , trong hoàn cảnh cấp bách như vậy thì hắn nhớ được bao nhiêu nội dung trong đĩa CD ?
Bất quá bọn hắn cũng biết lúc này có nói nhiều cũng vo ích , mà là trực tiếp để Lưu Ngạn Bác đến tổ trọng án mang đĩa CD đến đây , để bốn người cùng xem một lần nữa .
Trong quá trình phát đĩa CD , Trương Sở Lăng nghiêm túc quan sát , cũng không có lên tiếng, tuy rằng trong lòng ba người Quách Quân Vĩ rất sốt ruột, nhưng cũng không có lên tiếng , dù sao đã lãng phí nhiều thời gian rồi , bọn họ cũng không có gấp gáp , vạn nhất Trương Sở Lăng có thể tìm ra được điểm nào mới trong đĩa CD thì sao ?
Rất nhanh, đĩa CD đã chiếu xong , mắt của mọi người không tự chủ được đều nhìn về phía Trương Sở Lăng .
"Các ngươi có thể nói ra ý kiến của mình trước kia về chuyện này không " Ánh mắt nhìn về phía ba ngươi dò hỏi .
"Cái này..." Trong lòng Cao Xa Phi có điểm ngh ngờ , dù sao thân phận của Trương Sở Lăng cũng chưa đủ , có nhiều thứ là hắn không có tiện tiết lộ ra , hắn bối rối nhìn về phía Quách Quân Vĩ . Hiện tại Trương Sở Lăng cũng là người của Quách Quân Vĩ , ý kiến của Quách Quân Vĩ rất quan trọng .
Đối với sự do dự của Cao Xa Phi , Trương Sở Lăng cũng không có tỏ thái độ gì .
Quách Quân Vĩ cùng Lưu Ngạn Bác liếc nhìn nhau, cơ hồ cả hai cùng gật đầu . Cao Xa Phi thấy thế cũng không có do dự nữa , liền đem đĩa CD chiếu lại một lần nữa . Tới mỗi chỗ mấ chốt đều dừng lại để giải thích .
"Lúc đầu chúng ta cũng không có cách nào xác định được cái nơi nhỏ hẹp này rốt cục là cái gì , do đó chỉ có thể phán đoán phương hương mà tổ chức tìm kiếm ." Cao Xa Phi chỉ vào hình ảnh đang dừng nói , "Ngươi xem trên tay lão nhân này có đeo một cái đồng hồ , thời gian hiển thị là khoảng năm giờ, mà từ nơi nhỏ hẹp này có thể thấy được ánh sáng mặt trời chiếu vào qua khe hở là hướng tây, do đó chúng ta đoán nơi con tin bị nhốt có thể là phía đông của đảo . Do đó 3 ngày nay chúng ta tập trung tìm kiếm các nhà kho ở phía đông , nơi nhỏ hẹp kia có khả năng chính là thùng đựng hàng hoá ..."
Nghe được Cao Xa Phi giảng giải , Trương Sở Lăng thỉnh thoảng lại gật đầu. Việc này đều rơi vào mắt của Quách Quân Vĩ cùng Lưu Ngạn Bác , khiến cho bọn họ có một loại cảm giác quái dị , giống như Trương Sở Lăng là cấp trên , còn bản thân ba người bon họ lại giống như là đang báo cáo công việc cho hắn vậy , chính là suy nghĩ một chút về hắn trước khi hắn gia nhập PTU thì hắn chỉ là một tuần cảnh nhỏ ở cục cảnh sát Thâm Thuỷ mà thôi . Nội tâm bọn họ cảm thấy điều này thực sự không đúng cho lắm .
Cao Xa Phi rất nhanh đã nói xong ý nghĩ cùng căn cứ dựa vào để phán đoán của hắn, sau đó hai mắt nhìn chăm chú vào Trương Sở Lăng , muốn thấy hắn đưa ra cái nhìn mới . Giống như lời nói của hắn vậy -- có thể từ nội dung của đĩa CD mà tìm được vị trí của con tin .
Lúc này không riêng gì Cao Xa Phi chăm chú nhìn Trương Sở Lăng . Quách Quân Vĩ cùng Lưu Ngạn Bác cũngnhìn Trương Sở Lăng với vẻ mặt đầy hi vọng , dù sao Trương Sở Lăng đã khiến cho bọn họ ngạc nhiên rất nhiều , cho dù thêm một cái nữa thì bọn họ cũng không cảm thấy kì quái .
"Phương hướng các ngươi lùng bắt ngay từ đầu đã sai rồi , cho dù các ngươi có đào 3 thước đất của phía đông đảo lên cũng không tìm ra được con tin ." Trương Sở Lăng quả quyết nói , " Phương pháp phán đoán của các ngươi không sai , vấn đề là đầu tiên chính là hung thủ đã cố ý khiến cho các ngươi phán đoán được như vậy , do đó kết quả phán đoán làm sao có thể chính xác cho được ?"
Lời nói của Trương Sở Lăng khiến Cao Xa Phi bị kích động , dù sao bất luận kẻ nào cũng không thích bị người khác nói là mình sai , hơn nữa lại là một kẻ có thân phận không có bẳng mình , khuôn mắt đỏ gay đang muốn quát lại Trương Sở Lăng , thì hắn cảm giác được tay hắn đnag bị Lưu Ngạn Bác kéo lại , đồng thời nửa câu nói sau cuat Trương Sở Lăng cũng bay vào tai của hắn , khiến cho hắn áp chế được sự kích động trong người .
"Dựa vào vào đâu nói chúng ta phán đoán sai , điều này sao có thể được?" Quách Quân Vĩ mở miệng hỏi, đó cũng là vấn đề mà Lưu Ngạn Bác cùng Cao Xa Phi muốn hỏi .
Trương Sở Lăng cười cười, chỉ vào hình cảnh lão nhân trên màn hình , "Đầu tiên không nói đến tia sáng chiếu vào có phải là ánh nắng hay không , hiện tại giả thiết nếu tia sáng đó chính là do ánh nắng chiếu vào , ngươi có thể dám chắc là thời gian trên đồng hồ của lão nhân đó có chín hxác hay không ?"
Lời nói của Trương Sở Lăng khiến cho ba ngươi ngẩn ra , đồng thời bọn họ cũng sững sờ , trong lòng cảm thấy đăng đắng .
Kỳ thực vấn đề mà Trương Sở Lăng nói bọn họ không phải không nghĩ đến .
Mà là không dám nghĩ đến , đối với sự quỷ quỵêt của hung thủ , thực chất bọn họ cũng biết , mục tiêu trả thủ chính là thái tử Ả Rập , do đó ngoại trừ từ đĩa CD mới có thể tìm ra được manh mối , thực sự bọn họ cũng không có cách nào tìm ra được hung thủ . Sau nhiều lần xem đĩa CD , bọn họ vất vả lắm mới phát hiện được hai đầu mối có khả năng dẫn đến được vị trí của con tin , bọn họ phán đoán ra dưới tình huống đang kích động như vậy , căn bản là sẽ không tự hỏi đầu mối đó là thật hay giả . Lúc này Trương Sở Lăng chỉ ra được hai cái đầu mối này khó có thể là thật , cho dù hắn chậm phát triển cũng biết được bản thân đã bị đối phương đùa giỡn .
Nghĩ đến việc mấy ngày này vì một phán đoán sai lầm mà điều động rất nhiều nhân lực cùng vật lực , mà hung thủ có thể đang trốn ở một nơi nào đó mà cười trộm , ba người Quách Quân Vĩ bị đả kích lớn , trên mặt đều có cảm giác thất bại .
"Phanh" một tiếng , Cao Xa Phi nện một quyền lên cái bàn , vết máu đỏ sẫm từ quả đấm của hắn chảy ra , hắn tựa hồ không có một chút đau đớn nào , đối với sự kích động của cvp , Lưu Ngạn Bác giật giật cái miệng, nhưng cũng không có nói gì , trong lòng hắn lúc này cũng không dễ chịu gì .
Chỉ có Quách Quân Vĩ rèn luyện tâm lý hằng ngày nên mới có thể vượt qua được , hắn chỉ hít một hơi sâu rồi thở ra , sau đó mới mở miệng hỏi, "A lăng, ta nhớ kỹ là ngưốini có thể tìm ra được vị trí của con tin, điều này là thật sao?"
Ánh mắt của Quách Quân Vĩ sáng rực nhìn Trương Sở Lăng , cho dù người nào cũng có thể nhìn ra được trong mắt của hắn hừng hực lửa giận, lúc này đây, " Mèo Rừng " thực sự đã chọc giận cảnh sát Hồng Kông .
Thấy ba người Quách Quân Vĩ kích động như thế , Trương Sở Lăng có điểm băn khoăn, dù sao nếu như hắn nói ra ý nghxi của mình sớm một chút , tình huống sẽ không ác liệt như vậy , thế nhưng suy nghĩ một chút về thân phận của mình , hắn cũng sẽ không làm .
Nghênh đón ánh mắt cực nóng của Quách Quân Vĩ , Trương Sở Lăng gật đầu, hắn đem đĩa CD chiếu thêm một lần nữa , bấm dừng lại tại một hình ảnh .
"Các ngươi nghe, đây là tiếng gì ?" Trương Sở Lăng hỏi, nói xong hắn lại chiếu lần thứ hai .
"Là tiếng tạp âm , vừa nghe có thể biết được đây chính là do hung thủ cố ý làm ra để quấy rối thích giác của chúng ta ." Cao Xa Phi không biết Trương Sở Lăng vì sao lại hứng thú với đoạn tạp âm này , hắn nghiêm túc nghe hai lần liền không đồng ý nên nói như vậy .
Quách Quân Vĩ cùng Lưu Ngạn Bác lại không có nóng lòng trả lời, mà là nhíu mày, nếu Trương Sở Lăng cố ý đem đoạn tạp âm này phát lại đến hai lần , nhất định là hắn phát hiện được đầu mối gì đó , thế nhưng bọn họ cũng không có nghe được tiếng gì khác thường .
"Ta biết đây là tạp âm, chính là bọn họ chuẩn bị ra một đoạn tạp âm như thế để làm cái gì , chỉ là có một khả năng , bọn họ không có đủ các dụng cụ chuyên môn , nên không thể xoá đi hết âm thanh vốn có , do đó mới làm ra một đoạn tạp âm này , mà này công dụng của đoạn tạp âm này chính là muốn che đi âm thanh thực sự của bối cảnh ." Trương Sở Lăng chậm rãi nói .
Trương Sở Lăng nói xong câu đó lại phát đoạn tạp âm đó thê một lần , ba người Quách Quân Vĩ sau khi nghe được Trương Sở Lăng giải thích xong , trong lòng bọn họ có cảm giác như được khai sáng rất nhiều , do đó khi nghe lần thứ hai , tận lực tranh đi tập âm , đi chỉ nghe âm thanh phía sau tạp âm .
Đạo lý này kỳ thực rất đơn giản . Tựa như một người nhày trong vũ trường , người không biết nhảy sẽ nghe được ý nghĩa của ca khúc rất tốt , mà rất ít để ý đến tiếng " ba ba " , mà người vừa mới học nhảy sẽ nghe được tíeng " ba ba " , trái lại về phần bài hát bọn họ cũng không có chú ý cho lắm .
Sở dĩ Trương Sở Lăng có thể nghe được mọi thứ dưới rấtn hiều tiếng ồn như vậy , cũng là bởi vì hắn đặc biệt mẫn cảm với âm thanh , hơn nữa đã trải qua huấn luyện chuyên môn , cho dù có hơn trăm loại âm thanh bất đồng cùng vang lên bên tai hắn , hắn cũng có thể kể ra từng cái một , hơn nữa tạp âm lại đơn giản như vậy . Mà ba người Quách Quân Vĩ lại không giống như vậy , lỗ tai của bọn họ có một loại quán tính , năng lực phân biệt cũng thấp , do đó sẽ không chú ý đến âm thanh phía sau tạp âm .
"Ta hình như nghe được tiếng pháo ..."
"Ta hình như nghe được tiếng chiêng trống..."
"Ta hình như nghe được tiếng ca hát ..."
Bởi vì có Trương Sở Lăng ở một bên, hơn nữa thoạt nhìn thì hình như hắn đã biết được đáp án , cho nên trong lòng ba người Quách Quân Vĩ của không có gánh nặng gì , do đó tuỳ tiện nói ra được âm thành mà mình có khả năng nghe được . Khi bọn họ thấy đáp án của mỗi người đều không giống nhau , không khỏi có điểm xấu hổ, chẳng lẽ mình nghe lầm sao? Trong lòng mỗi người bọn họ đều có chung một suy nghĩ như vậy .