Sau khi khen ngợi lẫn nhau , hai người liền ngồi đối mặt với nhau , bầu không khí nhất thời có điểm nặng nề. Trong lòng Điền Ny đang suy nghĩ xem những hành động của bản thân trên đường lúc nãy có lưu lại ấn tượng xấu cho Trương Sở Lăng hay không , mà trong lòng Trương Sở Lăng lại suy nghĩ xem làm sao để mở miệng nói chuyện với Điền Ny về việc của phụ thân , dù sao hắn cũng chưa từng đi nhờ vả người khác .
"Ta nghĩ ngày hôm nay ngươi đến đây nhất định là vì chuyện của bá phụ ?" Trầm mặc một hồi sau, Điền Ny phá vỡ bầu không khí trầm mặc .
Trương Sở Lăng kinh ngạc trợn to mắt nhìn Điền Ny, bản thân hắn còn chưa kịp mở miệng thế nào nàng lại biết ý đồ của hắn khi đến đây , lẽ nào nàng có năng lực biết trước sự việc?
Nhìn thấy biểu hiện của Trương Sở Lăng , Điền Ny biến suy đoán của mình hoàn toàn đúng , nàng nở nụ cười ngọt ngào , trên má hiện lên hai cái lúm đồng tiền "Nếu như ngươi có thể nói ra việc ta làm sao biết được ngươi vì chuyện của bá phụ mà đến đây , ta sẽ giúp ngươi tìm ra nơi lẩn trốn của tên người nước ngoài kia ."
Lúc nói những lời này , Điền Ny tươi cười trong mắt nàng thoáng hiện một tia giảo hoạt.
Nghe được Điền Ny trực tiếp vạch trần nguyên nhân cùng mục đích của việc hắn đến đây , Trương Sở Lăng không khỏi có vài phần xem trọng Điền Ny , cho tới nay hắn đều cho rằng Điền Ny gần như là dựa vào tính cách căm ghét cái ác cùng năng lực võ thuật xuất sắc để lập nhiều công lao , lại không nghĩ rằng nàng lại thông minh như vậy . Lúc Trương Sở Lăng nghe được Điền Ny có thể tra tìm ra nơi lẩn trốn của tên người nước ngoài kia , hắn thực sự vui mừng .
Kỳ thực trước đây Điền Ny luôn có biểu hiện lúng túng khi ở trước mặt hắn , là bởi vì Điền Ny cho tới bây giờ chưa từng gặp phải nam nhân nào đối xử với nàng như vậy , sau đó Trương Sở Lăng giúp nàng không ít rắc rối , trong quá trình giải quyết hắn đã thể hiện bản lĩnh thần kỳ , cũng làm cho trong lòng Điền Ny cảm thấy khác thường , cho nên hắn mới nhìn lầm nàng .
Nhưng sau khi trở về lại tổng khu Tây Cửu Long , nàng rất nhanh liền đã hoà nhập lại với cuộc sống vốn có của mình , sinh hoạt phạm vi lớn , công việccũng bận bịu hơn, tự nhiên sẽ không có nhiều thòi gian để suy nghĩ lung tung .
"Thế nào, không nói được sao ? Thấy biểu tình Trương Sở Lăng quái dị nhìn mình, lúm đồng tiền trên mặt Điền Ny như bông hoa , giống như đang thực hiên một âm mưu , "Vậy cũng đừng trách ta không giúp đỡ nha ."
Đôi mắt tràn ngập năng lực phân tích của Điền Ny làm cho Trương Sở Lăng có chút thất thần , so sánh Điền Ny trước mặt cùng với Điền Ny hay thích dùng bạo lực thì có điểm yêu thích hơn , Trương Sở Lăng hiển nhiên cảm thấy thích Điền Ny trước mặt hơn . Bất quá từ lúc quen biết Điền Ny cho tới nay , biểu hiện của nàng ở trước mặt mình hoàn toàn khác với mất người khác , rốt cuộcầcí nào mới thực sự là nàng đây ?
"Ta đoán được rồi ." chuyện Trương Sở Lăng thất thần chỉ xảy ra trong nháy mắt , rất nhanh mắt hắn xoay tròn có chủ ý , sau khi hắn nói xong câu đó hắn thấy được sự kinh ngạc trong mắt của Điền Ny , nàng còn khẽ nhếch cái miệng nhỏ nhắn mê người , liền khẳng định đáp án của mình , "Ngươi khẳng định là nghe được thông tin từ trung tâm gọi đến , sau đó lại thấy ta đột nhiên xuất hiện ở đây, do đó liền đưa ra suy đoán kia ."
Dưới sự giải thích của Trương Sở Lăng , trên mặt Điền Ny hoàn toàn không có một điểm đắc ý , nàng không nghĩ tới Trương Sở Lăng lại nói ra đáp án nhanh đến như vậy , không khỏi có điểm nổi giận, "Ngươi thật là, không nói ra đáp án sẽ ngủ không ngon sao , không thể nhường nhịn để ta vui vẻ hay sao ."
"Ha hả, ngươi thật ra cũng là lừa mình dối người . Ngươi sớm nhắc nhở ta một chút , nói không chừng ta sẽ cân nhắc để ngươi vui vẻ ." Thấy Điền Ny bĩu môi như tiểu cô nương giống , Trương Sở Lăng hiểu ý cười cười, "Nói đi, khi nào thì ngươi đưa cho ta tư liệu của tên người nước ngoài kia ?"
Nếu Điền Ny có thể trực tiếp đưa tư liệu của tên người nước ngoài kia , Trương Sở Lăng tự nhiên sẽ không cần phải chạy đông chạy tây nữa . Dù sao trong biển người mênh mông tìm một người không phải dễ dàng gì , thông qua khoa pháp y cùng khoa giám định vũ khi cũng chỉ có thể tìm đựơc vũ khí hắn sử dụng cùng thói quen khi nổ súng , nhưng không thể nào phán đoán tung tích của hắn, thế nhưng Điền Ny lại không giống như vậy , nàng ở tổ trọng án nhiều năm như vậy , mạng lưới liên lạc khắng định rất rộng , cho dù trong tay nàng không có sẵn tư liệu , thì toàn bộ tổ trọng án cũng trợ giúp nàng a
"Ngày mai chỗ này ta sẽ cho ngươi câu trả lời thuyết phục , được không ?" Điền Ny nhíu cái mũi xinh xắn nghiêm túc suy nghĩ một hồi rồi trả lời .
"Ân, vậy ngày mai đi, tiền nước để ta trả, coi như là ta cảm tạ ngươi hỗ trợ ." Trương Sở Lăng thấy hai cái ly đều đã thấy đáy , Điền Ny cũng đến lúc phải trở về đi tuần tra , hắn vội vã móc ví ra thanh toán .
Khi Điền Ny nhìn thấy Trương Sở Lăng giành việc trả tiền , trên mặt hắn vẫn còn tràn đầy bộ dáng tươi cười , chính là sau khi nghe được câu nói của Trương Sở Lăng , nàng liền cao hứng không thôi . Nàng chỉ chỉ cái ly trên bàn , lại chỉ chỉ bản thân, "Ta giúp ngươi , ngươi báo đáp ta như vậy sao ?"
"Ân, ngươi có ý gì ?" Trương Sở Lăng phát hiện mình hình như rất thích đấu võ mồm với Điền Ny , mỗi lần thấy Điền Ny bĩu môi tức giận, bô dạng ngạc nhiên , trong lòng hắn lại đặc biệt thoải mái. Rất hiển nhiên, hắn lại khiêu khích thành công , vòng hai tay lại , Trương Sở Lăng cười hì hì hỏi.
"Ý kiến , bà cô ta ... Nga, không ý kiến..." Đáng lẽ Điền Ny chuẩn bị nổi giận lại thấy Trương Sở Lăng nhìn mình cười , không hiểu tại sao , nộ khí của nàng lại đột nhiên giảm xuống , thấp giọng nói .
"Không ý kiến là tốt rồi, nếu không ta còn nhớ có người nào đó mời ta ăn vịt quay Thâm Thuỷ a ." Biểu hiện của Điền Ny làm cho Trương Sở Lăng nở nụ cười trêu chọc , "Được rồi, nói giỡn với ngươi thôi , lần sau nếu ngươi muốn ăn cái gì thì ta sẽ mời ngươi ăn cái đó ."
Tuy rằng rất kỳ quái vì sao vào thời khắc mấu chốt Điền Ny lại kiềm chế được sự tức giận của mình , Trương Sở Lăng vẫn cũng dừng lại việc trêu chọc của mình , mọi việc đều có mức độ của nó , dù sao hắn chỉ là rất yêu thích bộ dạng tức giận của Điền Ny , mà không phải muốn Điền Ny thực sự tức giận. ( DG : mịa cái tg biến thái vãi hà , cái này giống câu đánh là thương mắng là yêu nè ^^ )
Bởi vì đã xin nghỉ luôn cả buổi chiều , nên Trương Sở Lăng lập tức về nhà . Phụ thân cùng Đại muội ở bệnh viện, tiểu muội đi làm , đệ đệ đi học , cái nhà to như vậy trở nên vắng vẻ , Trương Sở Lăng nhìn cái ổ chó ở góc nhà , tâm tình có chút thương cảm.
Đi vào phòng ngủ của mình, Trương Sở Lăng không có giống trước đây lập tức chơi đùa với dụng cụ tập thể hình của hắn , mà là quăng mình lên giường , trong đầu thoáng hiện lên một đoạn cuộc sống trong khoảng thời gian này .
Phụ thân hiền lành , muội muội hiểu chuyện xinh đẹp , đệ đệ hiếu học ngoan ngoãn , còn có sự quan tâm của bằng hữu cùng đồng nghiệp , so với cuộc sống trước đây hoàn toàn khác nhau , bất tri bất giác , hắn phát hiện mình đã quen với cuộc sống bây giờ .
Sau khi ở trên giường miên man suy nghĩ như vậy , trong đầu Trương Sở Lăng lại nghĩ tới khuôn mặt cô đơn của phụ thân ở trong bệnh viện , hắn biết phụ thân cho dù trong lòng đã thông suốt , thế nhưng " Tướng quân " ở trong nhà một thời gian lâu như vậy chợt rời đi liền cảm thấy cô đơn tĩnh mịch .
Lúc mắt Trương Sở Lăng nhìn đến cái máy vi tính trong phòng , hắn không khỏi đập vào đầu mình , hiện tại đều là tin tức xã hội , tìm người bằng mạng trực tuyến không dễ dàng hơn sao ? Nghĩ tới đây, Trương Sở Lăng lập tức mở máy vi tính, trước tiên là hắn xâm nhập hệ thống của cục cảnh sát .
Chính là rất nhanh Trương Sở Lăng liền dừng việc đang làm , nếu như mình có thể tìm đuợc tư liệu của tên người nước ngoài kia trong hệ thống của cục cảnh sát , như vậy Điền Ny tự nhiên cũng có thể tìm được những tư liệu kia , giả như Điền Ny tìm không được những tư liệu kia , bản thân đột nhập hệ thống của cục cảnh sát chẳng phải là không có tác dụng gì sao ?
Ý thức được điểm này, Trương Sở Lăng lập tức rời khỏi hệ thống của cục cảnh sát.