"Ba ba ba..." Vài tiếng vỗ tay đột ngột vang lên ở phía sau Trương Sở Lăng , hắn quay đầu lại nhìn lại, đã thấy từ các toà nhà phía sau đi ra mười mấy người, bọn họ rải rác đi từ các toà nhà ra , nhưng nhanh chóng chiếm lấy các vị trí có lợi , mơ hồ mà đem mình và Trương Sở Lăng vây lại.

Đột nhiên trông thấy mười mấy tên cầm vác súng trên vai , đạn đã lên nòng, Điền Ny còn chưa kịp vui vẻ thì tâm tư lại trùng xuống lần thứ 2 . Lúc này đây đối phương không chỉ có ba người, mà là mười mấy người. Hơn nữa vũ khí của đối phương không chỉ có 3 khẩu súng lục , mà còn có AK, MP5 là những loại vũ khí có hoả lực mạnh .

"Trương Sir, khả năng bắt chước âm thanh của ngươi rất lợi hại a , làm chúng ta sợ thiếu chút nữa là phải bỏ chạy a , chính là, ngươi cho rằng hai người các ngươi có thể chống lại mười mấy người chúng ta sao ?" Lạc Tai Hồ xuất hiện với vẻ mặt tươi cười kiêu ngạo , đồng thời hắn không để ý gì đi tới trước mặt tên tài xế

"Ba" một tiếng , tên tài xế kia trúng một cái tát thật mạnh , liên tiếp hai cái tát nữa , làm cho tên chột mắt cùng thanh niên đeo kính ngã xuống đất .

Trên khoé miệng của tên tài xế cùng thanh niên đeo kính và tên một mắt đều là vết máu , trên mặt còn lưu lại dấu tay đỏ tươi , chính là đầu bạo họ cũng không dám ngẩng lên, mà là run rẩy quỳ trên mặt đất , giống như 3 con chó .

"Các ngươi chính là một đám phế vật, có một chút chuyện nhỏ mà lại gây ra động tĩnh lớn như vậy , nếu như kế hoạch của ta vì vậy mà phải dừng lại , các ngươi có chết 100 lần cũng không đủ ." Lạc Tai Hồ rất là phiền muộn, đáng lẽ triệu tập một nhóm lớn nhân thủ chuẩn bị để hành động lớn vào buổi tối , không nghĩ tới đã đợi gần 1 giờ mà 3 người này chưa đến , dưới lầu lại đột nhiên vang lên tiếng xe cảnh sát , còn tưởng rằng hành tung của mình bại lộ , làm hắn sợ thiếu chút nữa nhảy cửa sổ mà chạy .

Trông thấy Lạc Tai Hồ giáo huấn thủ hạ, Trương Sở Lăng cũng không nhúc nhích , chỉ là con mắt vẫn chậm rãi đánh giá xung quanh , thấy hơn mười bóng đen đem hoạng sũng nhắm vào mình và Điền Ny , hắn biết mình lúc này chỉ cần hơi xúc động một chút , khẳng định thân thể sẽ bị đối phương bắn thành tổ ong vò vẽ .

"Xú bà nương, vẫn còn mở bộ đàm sao , ba tên ngốc các ngươi , người ta mở bộ đàm gọi mà vẫn còn ở đây dây dưa , chờ cảnh sát đến bắt các ngươi sao ?" Con mắt Lạc Tai Hồ nhìn chăm chú vào cái bộ đàm bên hông Điền Ny rồi lấy ra , hung hăng gỡ xuống rồi đập bể ( đoạn này chém đại vậy , chả hiểu gì )

"Trương Sở Lăng, trương Sir." Giáo huấn xong ba tên thủ hạ, Lạc Tai Hồ lại đi tới trước mặt Trương Sở Lăng , hắn kỳ quái hướng Trương Sở Lăng hô hai tiếng, vừa cẩn thận đi quanh Trương Sở Lăng 2 vòng .

"Phanh ", không hề báo trước , tay phải Lạc Tai Hồ hướng đến mắt cá chân của Trương Sở Lăng nổ một phát súng . Tiếp theo hắn liền không kiêng nể gì mà cười to lên .

Điền Ny không bị khống chế hét lên một tiếng, đồng thời hai mắt thống khổ nhắm lại ."Là ta, là ta hại Trương Sở Lăng." Tưởng tượng bộ dạng Trương Sở Lăng đau đớn nằm trong vũng máu , nội tâm Điền Ny lại đau đớn .

"Ngươi cười được rồi sao?" Trương Sở Lăng vẫn đứng tại chỗ không tổn hại gì , trên mặt như hiện lên một tầng sương lạnh, hắn lạnh lùng mà hỏi thăm, Trương Sở Lăng thực sự nổi giận, ngày hôm nay nếu không phải do vận khí tốt, một chân có lẽ đã bị đóng xuống chỗ này .

"Ách..." thanh âm của Lạc Tai Hồ dừng lại, tựa như yết hầu bị tắt , hắn không tin nhìn Trương Sở Lăng, bản thân rõ ràng đã bắn trúng chân của hắn mà , thế nào hắn còn có thể đứng yên ở đó ? Không riêng gì hắn, tất cả mọi người ở đây đều ngẩn người ra , Điền Ny bỗng nhiên nghe được Trương Sở Lăng nói, lại nhìn thấy chân của hắn không có việc gì , thiếu chút nữa vui vẻ nhảy dựng lên.

Đích xác chân Trương Sở Lăng không có việc gì , máu chưa từng đổ một giọt. Là là cái tăng trọng lượng luôn đeo trên người hắn đã chặn đạn , cứu hắn một mạng.

Việc phát sinh trên người Trương Sở Lăng làm mọi người nhất thời chưa kịp phản ứng , Lạc Tai Hồ vì việc này mà cũng ngẩn ra , Trương Sở Lăng cũng không có lợi dụng cơ hội này để mà bắt lấy Lạc Tai Hồ, mà là đột nhiên hỏi, "Bảy tên tội phạm có vũ trang mà ta bắt được ở Thâm Thuỷ chính là đồng bọn của ngươi ?"

Trương Sở Lăng nói ở làm trong lòng Lạc Tai Hồ dâng lên một trận kinh ngạc, hắn vừa rồi bất ngờ bắn về Trương Sở Lăng một phát súng , một mặt là hắn rất sợ thuật bắn súng xuất quỷ nhập thần lần trước , liền nghĩ trước tiên là nên phế Trương Sở Lăng đi ; về phương diện khác cũng là trong lòng muốn trả thù , lần trước Trương Sở Lăng bắt bảy tên cướp , đều là huynh đề đồng sinh cộng tử của hắn nhiều năm , đám người trước mặt kia cũng chỉ là để mượn sức , mục đích là mượn sức những người này để cướp ngục cứu người.

Vốn là kế một đá ném hai chim , lại không nghĩ rằng một súng bắn vào Trương Sở Lăng lại giống như không bắn trúng , Trương Sở Lăng vẫn như cũ đứng thẳng ở đó , ngay cả vẻ mặt thống khổ cũng không có. Mà Trương Sở Lăng đột nhiên hỏi càng làm cho hắn kinh hoàng hơn , tuần cảnh này làm sao có thể biết được thân phận của mình , vậy hành động mà bản thân mình bày ra trong một tháng chẳng phải sẽ thất bại sao ?

Đáng lẽ Trương Sở Lăng cũng không khả năng nhìn ra thân phận của Lạc Tai Hồ, dù sao lần này gặp phải đám người Lạc Tai Hồ hoàn toàn là ngẫu nhiên , chính là ánh mắt của Lạc Tai Hồ nhìn mình đầy hận ý làm cho hắn kì quái , hắn biết mình tuyệt đối không có khả năng đắc tội với người nào , mà "Trương Sở Lăng" trước kia càng không thể có , như vậy, thù hận của Lạc Tai Hồ đối với mình đến từ đâu , hình ảnh hắn bắt 7 tên tội phạm có vũ trang chợt hiện lên , hắn nhịn không được liền hỏi ra nghi vẫn trong lòng.

Sự thay đổi trên khuôn mặt của Lạc Tai Hồ không thoát khỏi con mắt của Trương Sở Lăng , hắn lúc này đã có thể khẳng định thân phận của Lạc Tai Hồ hoàn toàn giống với sự suy đoán của bản thân , không khỏi mở miệng hỏi, "Toàn bộ người của các ngươi ở chỗ này sao?"

Thấy vẻ mặt trầm tư suy nghĩ của Trương Sở Lăng làm cho mọi người cảm thấy kì quái , câu hỏi của hắn hiển nhiên làm cho Lạc Tai Hồ không rõ ràng .

"Những lời này của ngươi có ý gì , lẽ nào ngươi cảm thấy ngươi hai người các ngươi có thể đối phó với mười mấy người của bọn ta sao , chỉ bằng vào hai khẩu súng của các ngươi sao , có thể so sánh được với tay bắn tỉa của chúng ta sao ?" Lạc Tai Hồ lúc này đã bĩnh tĩnh thoát khỏi chấn động do câu hỏi của Trương Sở Lăng gây ra , hắn cảm thấy trên người Trương Sở Lăng khẳng định là có áo chống đạn, tuy rằng kf quái là một tuần cảnh bình thường tuần tra như thế nào lại mang thứ đồ chơi này trên người, nhưng lúc này õ ràng không phải là lúc để làm rõ việc này , "Tất cả người của chúng ta đùng ta ở hết chỗ này , có bản lĩnh ngươi bắt tất cả chúng ta về đi ."

Điền Ny lúc này cũng phát hiện ra Trương Sở Lăng không có thụ thương, mặc dù có điểm hiếu kỳ tại sao hắn có thể đỡ được viên đạn , nhưng những lời của Trướng sở lăng lại càng thấy hiéu kỳ hơn . Vào lúc này , hắn dựa vào cái gì mà vẫn bình tĩnh như vậy , lẽ nào hắn thực sự còn có bản lĩnh xoay ngược tình thế sao ?

Tự nhận là giữ thực lực tuyệt đối Lac tai hồ cười phá lên , hắn kết luận Trương Sở Lăng không dám lộn xộn, chỉ cần Trương Sở Lăng động một chút, hắn sẽ bị bắn thành tổ ong vò vẽ, cho dù Trương Sở Lăng trên người có mặc chống đạn , thì vẫn có một số nơi mà áo chống đạn không có khả năng che chắn.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play