Ngoài miệng Jerromy không nói gì nhưng trong lòng vẫn thấy kiêu ngạo. Hai đứa vĩ đại và xuất sắc chính là niềm tự hào lớn nhất của anh, anh đã sớm không thèm để ý người mạo hiểm cấp cao nhất, đã không còn để ý đại bậc thầy gì nữa, đã sớm không còn để ý cái danh hiệu “Kẻ Được Chọn” nữa. Hiện giờ anh chỉ là một người ba, đối với một người ba thì không có gì có thể tự hào hơn việc nghe người khác khen ngợi con nhà mình cả.
Jerromy cho ưng của mình ăn chút đồ, bay cả ngày nó đã rất mệt rồi để nó đậu trên cành gỗ nghỉ tạm, mình thì tiếp tục ngồi xem lại luận văn. Trước khi đi Atlantis anh nên về Đức một chuyến, mua một ít dược liệu và đồ tiếp tế, bàn giao cho Simbo một ít nhiệm vụ rồi gửi luận văn ra ngoài.
Anh không biết bên Atlantis đang có cái gì chờ đợi mình, nơi đó là thiên đường của dị tộc và sinh vật pháp thuật, đồng thời cũng là một đại lục bị pháp thuật che dấu. Diện tích của nó gần như có thể so sánh với đại lục Âu Á, thậm chí còn lớn hơn. Trong lịch sử Muggle thì nó được coi là một nền văn minh biến mất, có người còn cho rằng nó là một đại lục bất ngờ được phát hiện như châu Mỹ, cũng không cho rằng nó thực sự tồn tại. Ở đại lục đó, kẻ mạnh là cao nhất, chỉ cần là kẻ mạnh thì có thể được tán thành. Jerromy là một người mạnh nhất trong những người mạnh, Tử Tinh cũng vậy, anh không thể tưởng tượng được chuyện gì khiến Tử Tinh phải xin giúp đỡ? Nếu như nói anh có cái gì mà Tử Tinh không có thì chính là học thức về phương diện độc dược cộng với mối quan hệ thân thiết với dị tộc trí tuệ trên đất Atlantis.
Rốt cuộc thủ hạ của anh ấy bị trọng thương hay là bị dị tộc bắt mất? Jerromy đoán.
Nếu là cái đầu thì bậc thầy độc dược dưới Tử Tinh chắc đủ chứ, nên ước chừng là cái sau rồi? Nếu vậy, cũng không phải lần đầu tiên Jerromy giúp người, anh đã quen công tác hoà giải đến không thể quen hơn. Nhóm dị tộc biết từ trước tới nay Jerromy luôn có thiện ý, chỉ cần Jerromy tới là họ có thể có được khoản bồi thường xa xỉ, mà với người mạo hiểm hay đoàn đội mạo hiểm mà nói thì có thể mời anh làm hoà giải thân phận cũng không thấp, hơn nữa người mạo hiểm hay đoàn đội bình thường sẽ không làm phiền anh. Ai cũng biết dù “Goá Phụ” dễ tính nhưng anh ta rất bận, thường xuyên chiếm hết các nhiệm vụ đơn, cách một thời gian sẽ điên cuồng một chút. Hơn nữa nếu đắc tội anh ta, tốt nhất không nên để ai biết nếu không đừng hòng lăn lộn ở Atlantis, vì đám dị tộc sẽ đuổi theo chơi đùa, dù anh ta không hề nói một câu không tốt nào về bạn với dị tộc cả; còn bi thảm hơn là người mạo hiểm cao nhất sẽ liên tục chơi khăm bạn. Không nói người khác, chỉ riêng Ngân Hồ ở trong bảy người mạo hiểm cấp SSS đã không chịu nổi, anh ta tự xưng là fan cuồng của Goá Phụ, lúc trước anh ta mất rất nhiều thời gian vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ lên cấp, nếu không phải Goá Phụ người mạo hiểm cấp A lúc đó giúp đỡ thì anh ta không thể nào tiến lên cấp SSS nhanh như vậy được. Sau đó nghe nói Goá Phụ đã nhiều lần cứu anh ta thoát hiểm, tuy nói chỉ là đi ngang qua, Ngân Hồ ghi tạc trong lòng, quan trọng hơn là lúc bạn đời của Ngân Hồ hấp hối thì Goá Phụ đã hết lòng giúp anh ta kéo dài thêm một tháng để Ngân Hồ không khiến bạn đời của anh ta tiếc nuối điều gì, khiến Ngân Hồ cực kỳ cảm kích. Đương nhiên còn cả Phố Lang người mạo hiểm khủng bố nhất nữa, nếu để anh ta biết có kẻ nào bất kính với Goá Phụ thì anh ta sẽ đuổi giết tới tận nhà, anh ta là sát tinh bậc nhất, không thể trêu vào. Quan hệ giữa Phố Lang và Goá Phụ rất tốt, nhưng vì anh ta trầm mặc lại còn hung thần ác sát nên không có ai biết anh ta và Goá Phụ đã bắt đầu tình bạn sâu đậm như thế từ khi nào.
Cho tới sau khi anh hoàn thành luận văn thì trời đã tản sáng, anh xoa thắt lưng rồi quyết định ra ngoài hái mấy cây nấm nấu canh tự khao bản thân rồi buổi tối thu thập thêm ít dược liệu là có thể đi rồi.
…
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).