Đẩy cửa ra ngoài, Harry đóng cửa lại ngăn đi tiếng kêu khóc của cậu bé. Trong trí nhớ của đôi song sinh, Harry không phải là một người nuông chiều vô độ. Harry cung cấp cho chúng những gì tốt nhất, nhưng anh không giấu diếm chúng nguyên nhân, khác hoàn toàn với những vị phụ huynh thích che lấp đi lai lịch của các món đồ. Đương nhiên điều này cũng là bởi Harry và bọn trẻ phải sống nương tựa vào nhau, và cũng tạo nên một thói quen anh luôn thảo luận mọi chuyện với bọn trẻ, để chúng tham dự vào các việc trong nhà. Đôi song sinh rất ngoan, luôn thấu hiểu được nỗi băn khoăn của Harry.


“Xin lỗi chị Andromeda.” Harry hơi áy náy vì làm cháu ngoại cưng nhà người ta phải khóc, rồi lại nghe tiếng động phát ra từ trong bệnh thất, cười khổ nói: “Thằng bé khóc rồi chị lại phải đi an ủi nó.”

Andromeda muốn nói gì đó, Harry lại xoay người đưa tay vào bàn tay Severus mới vươn ra, giống như đã biết trước vậy. Mọi người ở đây đều chỉ nhìn thấy Severus vừa vươn tay ra mà thôi, không hề biết hai người có thể trao đổi hay cảm nhận được suy nghĩ của đối phương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play