“Thiên Giáo thành lập đến nay đã lâu, hơn ba mươi năm rồi, ban đầu là những lưu dân Giang Nam mất tài sản ruộng vườn kêu gọi tập họp ở rừng núi mà thành, chuyên đối nghịch với quan phủ, trên giang hồ xưng là “Đại Đồng Hội”, cũng chưa làm nên thành tựu gì. Cho tới khi Giáo Thủ đặt chân đến đây, cảm hóa bằng đạo học, giảng đạo hơn mười ngày trong núi, người trong hội đều ngỡ là thần tiên hạ phàm, đề cử làm thủ lĩnh. Về sau lão nhân gia đổi tên “Đại Đồng Hội” thành “Thiên Giáo”, nói rằng chúng ta không còn là giặc cướp lưu lạc trong rừng xanh mà thành lập nên giáo phái mới nêu cao song song cả đạo giáo và phật giáo. Một là tránh đi mối hiềm nghi phạm thượng làm loạn, hai là truyền giáo giảng đạo khắp năm sông bốn bể, thêm nhiều tín đồ gia nhập, lập phân đà tại các tỉnh lị, nhỡ các huynh đệ gặp phải chuyện gì, cũng dễ bề chăm sóc chiếu cố.”
Trong thành Thông Châu, Hoàng Tiềm vừa bước vừa chỉ về phía trước, cười.
“Trương đại nhân nhìn xem, phía trước là phân đà Thông Châu, còn xây dựng bên trong đạo quán dựa theo quy tắc cũ mấy chục năm trước. Các huynh đệ đã kính cẩn chờ đợi từ sớm.”
Trương Già ngước mắt lên nhìn, quả nhiên là một đạo quán.
Phía tây thành Thông Châu này tựa vào núi, đó là tấm lá chắn tự nhiên, tuy thế núi không cao, nhưng cũng mang dáng vẻ mấy phần đẹp đẽ.
Trên đó trồng những cây tùng già tươi xanh quanh năm kể cả mùa đông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT