Thực ra đám người hoặc ít hoặc nhiều đều chú ý tới Khương Tuyết Ninh, dù sao người này từ lúc ra khỏi thiên lao, đã một mực theo sát bên cạnh Trương Già. Chỉ là y phục của “hắn” tùy tùy tiện tiện, gương mặt cũng đen sì sì vô cùng bẩn, có điều trông dáng người hơi nhỏ bé, ngũ quan thoáng thêm chút thanh tú, những thứ khác trong đêm hôm khuya khoắt này dù cho có chút ánh sáng chiếu vào cũng chỉ mờ mờ ảo ảo, nhìn không rõ ràng được, vả lại còn phải kiêng kị Trương Già ở bên cạnh nữa. Người sáng suốt cho dù nhìn ra được chút manh mối, ngoài miệng cũng sẽ không nói gì.
Chỉ nói thầm trong lòng: Không ngờ trong Thiên Giáo cũng có người như vậy, đã làm quan thì sang trọng lịch sự, vậy mà ra ngoài còn đưa người theo. Cũng không biết đó là cô nương giả trang, hay là tiểu bạch kiểm da mịn thịt mềm trong Tần lâu sở quán nữa.
Người trong miếu thờ đều mang tâm tư riêng, nhưng cũng không ai đi tranh chấp vì một chuyện nho nhỏ này.
Rất nhanh liền có người chủ động dời chủ đề.
Có thể bị triều đình nhốt vào thiên lao thì đều là hạng có năng lực cả, vừa mở miệng như cái máy hát kể những chuyện mình đã trải qua, lại thêm chút mắm muối, cộng thêm chút giấm, liền trở thành truyện cổ có thật, còn đặc sắc hơn cả truyện tiên sinh kể bên chân cầu nữa.
Phu nhân kia đưa bánh hấp xong thì mang giỏ rời đi, đứa trẻ mười mấy tuổi kia lại nghe đến nỗi hai mắt phát sáng, dứt khoát ngồi ở ngưỡng cửa, dáng vẻ như định ở đây nghe kể tới sáng vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT