Chơi bài thì phải có 4 người đúng không các bạn. Và tất nhiên bọn mình cũng thế, thật ra còn 2 bạn nữa cũng trong team "thần bài" của mình và C. Đó là một bạn nam và một bạn nữ đều ngồi trên hai đứa mình. Phải nói là chơi với nhau gần 100 ván bài chứ không ít đâu.
Rồi một hôm bạn nam ngồi trên mình quay xuống, rủ team "thần bài" đi chơi, ăn uống linh tinh. Tất nhiên là đồng ý rồi. Và thế là lần đầu đi chơi cùng C bắt đầu.
Bọn mình thống nhất là: mình và bạn nữ kia sẽ đi một xe còn C và bạn nam(Q) sẽ đi một xe. Nhưng mà ba đứa bọn mình phải đến đón C.
Trên đường đi bất ngờ có chuyện xảy ra, đó là không ai biết nhà C :))).
Muốn đánh thằng Q kia một trận. Đã bảo hai đứa tụi bây tự thống nhất với nhau rồi. Sao bây giờ lại phải đi mò đường như này !! Xong nó còn thả một câu "T tưởng bọn m biết"...rất chi là ngứa đòn.
Chợt mình nhớ ra mình có lưu sdt của C từ ba đời chín kiếp nào, chưa một lần động tới. Nên gọi cho C hỏi đường.
Mọi chuyện chưa dừng lại ở đó, một vấn đề nữa là: hai thằng con trai nói chuyện với nhau mà cứ "Đm" rồi "câm mồm" thì mình đang không hiểu chỉ đường hay đang chửi nhau luôn !!?
Mình lại đành giật điện thoại để nghe.
"Ây, bây giờ t bảo, bọn t đang ở chỗ abc thì đi đằng nào tiếp hở" - mình
"....Ờm...ừm....hafgaukqnvzbnjsgdvsnska..."- C
Ôi.... lạy chúa tôi! Giọng C kiểu dịu dàng kinh khủng luôn các bạn ạ!!?
Khác hoàn toàn lúc nãy nói với Q luôn. Vừa nhẹ nhàng lại dịu dàng. Kiểu ở nhà dỗ cháu quen mồm hay sao, mà mình thấy C như đang nói chuyện với em bé ý....
Và em bé là mình.... :))
Hình như đây là dấu hiệu của bệnh ảo tưởng trong truyền thuyết mọi ngừi ạ ...