Buổi tối Kỷ Vu bị hình ảnh Liễu Nhị Long đánh Đại Địa Chi Vương tơi bời làm cho không buồn ngủ nổi, đơn giản canh giữ ở bên ngoài lều của Sử Lai Khắc Thất Quái, nhìn thân ảnh Chu Trúc Thanh in trên lều đã rất thỏa mãn.

Khi trời vừa tờ mờ sáng, dường như Đại Sư đã nghĩ thông suốt gì đó, xoa xoa hai chân đã chết lặng, đi về phía lều Liễu Nhị Long đang ở, ngay cả học viên còn có dũng khí đứng ra tuyên bố người yêu của mình, thân là thầy làm sao có thể bị mắc kẹt trong cái nhìn của thế gian mà chần chừ? Cô phụ chính mình, càng sẽ cô phụ Nhị Long.

Kỷ Vu híp mắt lại, đắc ý cười cười với Phất Lan Đức, cái tên quân sư tình yêu của mình cũng không phải là hư danh! Trên thực tế, Đại Sư có thể nghĩ thông suốt chủ yếu là nhờ một loạt lời nói của Phất Lan Đức, nhưng mà... Mình mặc kệ, mình cũng có góp sức!

Nếu như Mạnh Y Nhiên biết sự tự luyến này của cô, chắc chắn sẽ trợn trắng mắt, là một tên đầu gỗ trăm cay ngàn đắng mới thông suốt được, người ngay cả vì sao con gái người ta giận cũng không biết mà còn tự xưng là quân sư tình yêu, phi, không biết xấu hổ, cũng chỉ là ba phải đánh bậy đánh bạ mà thôi.

Khi sáng sớm ngày hôm sau, lúc mọi người từ trong lúc ngủ mơ tỉnh táo lại chui ra lều, Mã Hồng Tuấn vẫn ngồi tại nơi tối hôm qua như cũ. Kỷ Vu khốn đốn ngáp một cái, hâm mộ nhìn lều trại các giáo viên, có ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, thật tốt.

Lúc Liễu Nhị Long đi ra lều, lệ khí tối hôm qua đã hết biến mất không thấy, thay thế chính là mặt mang hoa đào, e lệ ngượng ngùng, ở bên người nàng, Đại Sư đứng ở một bên nhìn nàng, mặt mày dịu dàng. Kỷ Vu vừa thấy, vui mừng nhẹ nhàng thở ra, xem ra tối hôm qua hai người đã giải khai khúc mắc, về việc có thâm nhập giao lưu hay không cũng không biết hắc hắc.

Chu Trúc Thanh rửa mặt xong lại tự mình sửa sang một chút, cầm bánh bao trong tay tiến đến bên người Kỷ Vu, nhẹ nhàng dựa đầu vào vai cô, cái miệng nhỏ cắn từng miếng nhỏ.

Kỷ Vu dùng khuôn mặt nhẹ nhàng cọ cọ sợi tóc nàng, nhỏ giọng đùa giỡn: "Tối hôm qua không có chị ôm em, ngủ có ngon không?"

Chu Trúc Thanh nuốt đồ ăn trong miệng xuống, nói: "Cũng được. Biết chị canh giữ ở ngoài lều. Nhưng mà chị, tối hôm qua cũng không thể ngủ đúng không?"

Kỷ Vu ngửi thấy mùi thơm từ Chu Trúc Thanh, sung sướng híp mắt, "Chị không mệt." Hơn nữa lần đầu tiên giúp người khác giải quyết vấn đề về tình cảm đã đạt được thành công viên mãn, giờ phút này cả người Kỷ Vu đầy cảm giác tự hào.

Sau nửa canh giờ, đoàn người thu thập thỏa đáng lại lên đường lần nữa. Lần này tâm tình Liễu Nhị Long rất tốt nên không có ra tay, mọi vấn đề gặp phải trên đường đều do Sử Lai Khắc Thất Quái tự giải quyết, toàn bộ hành trình Kỷ Vu nhìn chằm chằm một mình Chu Trúc Thanh, ngẫu nhiên phân ra chút chú ý cho những người khác, nhưng cũng may Đường Tam chỉ huy thích đáng, dọc theo đường đi hữu kinh vô hiểm, Áo Tư Tạp và Ninh Vinh Vinh cũng thành công đạt được Hồn Hoàn thứ tư.

Ngoài dự kiến của mọi người chính là, Đường Tam lựa chọn Địa Huyệt Ma Chu, một con hồn thú cấp bậc vạn năm mà cấp 40 không thể thừa nhận, Đại Sư cực lực ngăn cản, làm như vậy hệ số nguy hiểm quá cao, trong mấy người này người duy nhất vượt cấp hấp thu Hồn Hoàn là Kỷ Vu, mở miệng nói: "Chưa chắc không thể, nếu tiểu Tam có suy tính của hắn, không bằng cứ để hắn tự lựa chọn. Có ngoại phụ hồn cốt phụ trợ, hấp thu vượt cấp chưa chắc không có khả năng."

Lời Kỷ Vu nói khiến Đại Sư có chút bị đả động, dưới sự kiên trì của Đường Tam, Đại Sư đồng ý để hắn thử xem, thấy hắn chuẩn bị đi mạo hiểm, Tiểu Vũ không có nhiều lời, tiến lên một bước, cả người gần như dán lên người Đường Tam, môi đỏ ôn nhuận tiến đến bên tai Đường Tam nói gì đó, làm đồng tử hắn tức khắc co rút lại.

Kỷ Vu cau mày, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Đường Tam hấp thu Hồn Hoàn, thiên tiên mãn hồn lực, Võ Hồn song sinh, năng lực dị giới, ngoại phụ hồn cốt, một người được trời ưu ái kỳ ngộ, làm sao sẽ trùng hợp như thế, rốt cuộc hắn là ai? Có phải mình biết cái gì đó hay không, vì sao mình lại cảm thấy đây là đương nhiên, có phải trước khi Diêm Vương đưa mình tới đã xảy ra cái gì rồi hay không?

Huyệt thái dương sưng tấy phát đau, Kỷ Vu che lại đau đầu thở ra, vì sao quen thuộc lại xa lạ? Rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ ký ức của mình đã bị người khác động qua?

Chu Trúc Thanh thấy cô đau đầu run rẩy lung lay sắp đổ, cuống quít đỡ lấy cô, lo lắng nói: "A Vu, chị làm sao vậy?"

"Đau đầu..." Kỷ Vu được đỡ ngồi xuống, đầu dựa vào lòng Chu Trúc Thanh, một đôi tay mềm mại kiều nộn ấn trên huyệt thái dương cô nhẹ nhàng xoa bóp, "Khá hơn chút nào không?"

Kỷ Vu nhắm hai mắt, hưởng thụ dịu dàng cẩn thận của nàng, đau đớn giảm bớt một ít nhưng tinh thần lại càng ngày càng mệt mỏi, "A Thanh, chị muốn ngủ trong chốc lát."

"Ngủ đi." Động tác trên tay cũng không dừng lại, cho đến lúc Kỷ Vu ngủ say, Chu Trúc Thanh mới đưa Mã Hồng Tuấn và Đới Mộc Bạch hỗ trợ ôm cô vào lều. Kỷ Vu an tường nằm trong giường, cảnh giác thường ngày vào giờ phút này dường như biến mất không thấy.

Chu Trúc Thanh mềm nhẹ đặt một dấu hôn lên đầu cô, đi ra lều trại, tuy rằng trong lòng lo lắng nhưng không biết đã xảy ra cái gì nên cũng chỉ có thể lo lắng suông.

"Trúc Thanh, lão Kỷ bị gì vậy? Vừa rồi còn rất tốt mà." Mã Hồng Tuấn thấy Chu Trúc Thanh đi ra gấp không chờ nổi mà đi lên hỏi.

Chu Trúc Thanh thở dài, con ngươi tràn đầy bất an, trả lời: "Em cũng không biết có chuyện gì, A Vu đột nhiên nói đau đầu, xem ra chỉ có chờ chị ấy tỉnh mới có thể biết."

Kỷ Vu mở mắt ra, đầu không đau, trước mặt trống rỗng, đột nhiên một bóng đen xuất hiện ở trước mặt cô, người đó rõ ràng là Diêm Vương đã đưa cô đến.

Mặt Diêm Vương vô cảm, lạnh lùng nói: "Lúc trước thanh trừ ký ức của cô về Đấu La đại lục, cô đã đồng ý. Cho nên, cô chớ có lại tự hỏi lai lịch của những người khác ở thế giới này, liên quan đến quỹ đạo phát triển của thế giới này, cô chạm vào Pháp Tắc trước, lần đau đầu này chỉ là điềm báo trước, nếu tiếp tục điều tra sâu hơn, sẽ rất bất lợi với cô. Tôi không nói nữa, mong cô tự giải quyết cho tốt."

Nói xong không chờ Kỷ Vu phản ứng, Diêm Vương đã biến mất không thấy đâu, không gian trống trải cũng chậm rãi hóa thành hư vô. Lông mi Kỷ Vu khẽ nhúc nhích, trước mắt là đỉnh lều, đã trở lại? Thật đúng là không thích hợp, được rồi, không nghĩ tới là được, nhưng không ngoài dự đoán của mình, quả nhiên Đường Tam không bình thường.

Mới vừa tỉnh lại, đầu còn có chút mơ hồ, nhưng đã nhẹ hơn so với trước khi ngủ. Kỷ Vu thở dài, đỡ đầu thong thả đứng dậy, xốc rèm lều lên, từng bước đi ra ngoài.

Chu Trúc Thanh đang canh giữ ở bên ngoài lều, thấy cô đi ra vội vàng chạy lên đón, trong mắt không che giấu được lo lắng. Kỷ Vu vỗ vỗ tay nàng, an ủi nói: "Chị không sao." Việc sờ đến Pháp Tắc của thế giới vẫn là không nên lộ ra cho thỏa đáng, Kỷ Vu cũng không nói cho nàng nguyên nhân chân thật vì sao đột nhiên đau đầu, chỉ là nói có thể ngày hôm qua không nghỉ ngơi đủ.

Tuy rằng lý do này có chút không thuyết phục, Chu Trúc Thanh lại không có hoài nghi, đối với lời Kỷ Vu nói nàng vẫn luôn tin tưởng không nghi ngờ.

Những người khác hỏi cũng bị Kỷ Vu trả lời qua loa lấy lệ, tâm tư mọi người đặt ở trên người Đường Tam đang vượt cấp hấp thu Hồn Hoàn, đối với lý do thoái thác của cô cũng không miệt mài theo đuổi, nếu bọn họ thật sự quan tâm thì cũng không dễ tống cổ.

Một canh giờ, hai canh giờ, qua bốn canh giờ, Tiểu Vũ đang bị dày vò nước mắt đầy mặt, cuối cùng Đường Tam cũng phát ra một tiếng thét dài, Lam Ngân Thảo sau lưng ngưng kết thành hình dạng ô xòe rơi xuống núi.

Trong nháy mắt nhào vào lòng Đường Tam, Tiểu Vũ liền hôn mê đi, Kỷ Vu cũng không khỏi có chút xúc động, tình cảm thiếu niên xúc động nóng cháy, phấn đấu quên mình.

Sau khi hấp thu Hồn Hoàn thứ tư, thực lực Sử Lai Khắc Thất Quái lại một lần nữa bay vọt.

Tà Mâu Bạch Hổ —— Đới Mộc Bạch, chiến Hồn Tông hệ cường công cấp 44, Hồn Hoàn hai vàng hai tím, tứ đại Hồn Kỹ phân biệt là: Bạch Hổ Hộ Thân Chướng, Bạch Hổ Liệt Quang Ba, Bạch Hổ Kim Cương Tráo, Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ.

Hương Tràng Chuyên Mại —— Áo Tư Tạp, khí Hồn Tông hệ thực vật cấp 41, Hồn Hoàn hai vàng hai tím, tứ đại Hồn Kỹ phân biệt là: Khôi Phục Đại Hương Tràng, Giải Độc Tiểu Tịch Tràng, Phi Hành Cấp Tốc Ma Cô Tràng, Kháng Phấn Phấn Hồng Tràng.

Thiên Thủ Tu La —— Đường Tam, chiến Hồn Tông hệ khống chế cấp 41, Hồn Hoàn hai vàng một tím một đen, tứ đại Hồn Kỹ phân biệt là: Quấn Quanh, Ký Sinh, Chu Lưới Trói Buộc, Lam Ngân Tù Lung.

Tà Hỏa Phượng Hoàng —— Mã Hồng Tuấn, chiến Hồn Tông hệ cường công cấp 41, Hồn Hoàn hai vàng hai tím, tứ đại Hồn Kỹ phân biệt là: Phượng Hoàng Hoả Tuyến, Dục Hỏa Phượng Hoàng, Phượng Dực Thiên Tường, Phượng Hoàng Khiếu Thiên Kích.

Nhu Cốt Mị Thỏ —— Tiểu Vũ, chiến Hồn Tôn hệ cường công cấp 37, Hồn Hoàn hai vàng một tím, tam Hồn Kỹ phân biệt là: Yêu Cung, Mị Hoặc, Thuấn Di.

Thất Bảo Lưu Ly —— Ninh Vinh Vinh, khí Hồn Tông hệ phụ trợ cấp 41, Hồn Hoàn hai vàng hai tím, tứ đại Hồn Kỹ phân biệt là: Tăng Cường Lực Lượng, Tăng Cường Nhanh Nhẹn, Tăng Cường Hồn Lực, Tăng Cường Phòng Ngự.

U Minh Linh Miêu —— Chu Trúc Thanh, chiến Hồn Tông hệ mẫn công cấp 43, Hồn Hoàn hai vàng hai tím, tứ đại Hồn Kỹ phân biệt là: U Minh Đột Thứ, U Minh Bách Trảo, U Minh Trảm, U Minh Ảnh Phân Thân.

Kim Thư Ngôn Linh —— Kỷ Vu, chiến Hồn Đế cấp 64, Hồn Hoàn một vàng ba tím hai đen, Hồn Kỹ phân biệt là: Kết Giới, Trói Buộc, Thao Túng, Trảo Sát, Ảo Ảnh, Thuấn Di.

Đối với một hàng người Học viện Sử Lai Khắc mười hai người mà nói, sau khi tất cả mọi người đã thu hoạch Hồn Hoàn, ngoại trừ Tiểu Vũ, sáu người còn lại toàn bộ đều bước lên ngạch cửa cấp 40.

Trên đường trở về cũng không xuất hiện bất luận tai nạn gì, một hàng mười hai người thuận lợi về tới Học viện Sử Lai Khắc. Lúc này vẫn còn năm ngày nữa trước khi Học viện Hồn Sư tinh anh đại tái cao cấp toàn bộ đại lục bắt đầu.

Đại Sư cho Sử Lai Khắc Thất Quái một ngày nghỉ ngơi, sáng sớm hôm sau, yêu cầu bọn họ tập hợp ở khu rừng sau học viện, tiến hành tập huấn lần cuối cho bọn họ.

Nói là tập huấn, nhưng cũng chỉ là giới thiệu kỹ càng tỉ mỉ quy tắc ở đại tái, sau đó chính là không ngừng thay phiên ra trận với bốn Hồn Sư dự bị, phân tích tổ hợp khác nhau của bảy người có các đặc điểm gì, thuận tiện cho ứng đối những đối thủ khác nhau càng tốt hơn, mà địch quân tác chiến tất nhiên là Kỷ Vu. Dù sao lấy điều kiện của Kỷ Vu, vạn bất đắc dĩ cũng có cơ hội lên sân, cô lên sân không thể nghi ngờ chính là một bàn tay vàng cho Sử Lai Khắc Thất Quái, vì tránh cho Kỷ Vu bị người khác ghen tị đỏ mắt, vẫn là làm một thành viên dự bị cho thỏa đáng.

Sau đó gia nhập thêm bốn người dự bị, tình huống hồn lực mỗi người phân biệt là:

Thái Long —— chiến Hồn Tôn hệ cường công cấp 38, nam, Võ Hồn: Đại Lực Tinh Tinh. Hồn Hoàn: Hai vàng một tím.

Tôn Hoàng Viễn —— chiến Hồn Tôn hệ cường công cấp 35, nam. Võ Hồn: Độc Lang. Hồn Hoàn: Hai vàng một tím.

Tôn Kinh Linh —— chiến Hồn Tôn hệ cường công cấp 35, nam. Võ Hồn: Khôn Lâu. Hồn Hoàn: hai vàng một tím.

Tôn Giáng Châu —— khí Hồn Tôn hệ trị liệu cấp 35, nữ. Võ Hồn: Trị Liệu Quyền Trượng. Hồn Hoàn: Hai vàng một tím.

Sau khi Đại Sư và Phất Lan Đức, Liễu Nhị Long thương lượng đã cho bốn người này gia nhập vào chiến đội, mục đích rất đơn giản, là tiến hành những hoán đổi nhất định đối với Sử Lai Khắc Thất Quái, trong một số trận đấu không quá mạnh mẽ, có thể giảm bớt tiêu hao cho bọn họ, đồng thời có thể bổ sung những thứ cần thiết.

Học viện Hồn Sư tinh anh đại tái cao cấp không chỉ là sự so tài giữa các học viện, thậm chí là sự kiện lớn của toàn bộ giới Hồn Sư, từ Dự tuyển, đến Tấn cấp, lại đến Tổng quyết chiến, trước sau phải trái kéo dài đến ba tháng. Khoảng thời gian kéo dài như vậy, ai có dám chắc trong số Sử Lai Khắc Thất Quái không có người nào bị thương mà không thể tham dự những trận đấu sau này được đây?

Ngày cuối cùng trước khi xuất phát đi đấu vòng loại, mọi người tự thân điều chỉnh trạng thái đến tốt nhất, chuẩn bị khởi hành.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play