“Con đi liên hệ với Vinh gia, chẳng phải Vinh gia cũng bị thiệt hại? Chúng ta nên có đối sách.”
Nhìn cha mình, Kiều Ngọc Nhã lại cảm thấy khó xử.
“Nhưng Vinh Vỹ nói, nếu như không có Kiều Lệ My, hoặc không…làm Kiều Lệ My gặp anh ta, thì sẽ không có bàn bạc.”
“Sao tới giờ con vẫn ngu ngốc như thế hả? Bây giờ là cả hai gia tộc cùng gặp nạn, không phải chuyện Kiều Lệ My hay ai đó.”
Nghe thấy con gái ngu ngốc như vậy, Kiều Phong tức giận muốn thổ huyết.
“Còn có, Kiều Lượng Nguyên kia ngu ngốc cỡ nào, ngọt nhạt vài câu ông ta lại hai tay dâng Kiều Lệ My cho chúng ta, còn sợ gì sao? Huống hồ, họ thì nương tựa vào ai được.”
Kiều Phong đến giờ vẫn rất tự tin về việc Kiều Lượng Nguyên cùng Kiều Lệ My sẽ quay về van xin họ.
Còn thằng nhóc Diệp Đông kia, mẹ nó nữa, làm sao có thể dựa dẫm vào ai chứ.
Hiện tại là phải làm sao để MS không hủy dự án, hoặc chí ít cũng phải biết nguyên nhân mà khắc phục.
“Nhanh đi liên hệ Vinh gia.”
“Vâng.”
Kiều Ngọc Nhã cũng không dám nhiều lời, hiện tại cô ta cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Tại sảnh chính Biệt thự Kiều gia,
“Vinh thiếu, tình hình thì cậu cũng biết rồi, có phải nên tìm cách nào đó hay không? Dù sao Kiều gia cùng Vinh gia cũng là chỗ thân giao…”
Kiều Phong mở lời trước, dù sao Vinh gia vẫn trên Kiều gia. Chưa kể, là ông mời người ta đến nha.
“Kiều thúc, hình như thúc quên rồi. Cháu đây là nể mặt thúc nên mới có mặt ở đây, còn bàn bạc vẫn nên là có Kiều Lệ My.”
Nhìn lão cáo già Kiều Phong trước mắt Vinh Vỹ không hề nhượng bộ. Hắn tốn bao công sức để có được Kiều Lệ My, vậy mà người này vẫn lần lượt, còn gây sóng gió, làm tổn hại thanh danh của hắn.
Chưa tính sổ là may mắn, còn nói đến bàn bạc? Ông ta ngu à?
“Chẳng lẽ Kiều Lệ My còn không quan trọng hơn việc MS bỗng nhiên rút vốn, rút tất cả từ dự án hai nhà? Chúng ta không liên thủ đối sách thì xem như làm mồi cho bọn người kia xâu xé sao?”
Thấy Vinh Vỹ vẫn không nao núng gì, Kiều Phong nhíu mày, nói vào trọng tâm.
“Kiều thúc không biết rồi. Dù MS không đầu tư thì tiềm lực Vinh gia còn đó, chưa kể, trường hợp xấu nhất thì Vinh gia ở thủ đô vẫn là chỗ chống lưng cho cho cháu. Nhưng còn Kiều gia của thúc? Chắc là thúc quên nhỉ?”
Vinh Vỹ không hề nể mặt nói thẳng vấn đề, quả thật hắn cũng lo lắng không kém Kiều Phong, nhưng hắn không thích bị ngươi uy hiếp.
Chưa kể, dù sao Vinh gia chi chính ở thủ đô kia còn đó, hắn có tệ mấy vẫn muối mặt nhờ vả được, có thể không còn vinh quang nhưng đảm bảo không khổ.
Kiều gia kia làm bao chuyện, còn giằng co với Kiều Lệ My, để cô đi với tên chồng vô dụng. Hắn đến tung tích họ ở đâu cũng không có, tức mà không có chỗ xả, lại thêm một Kiều Phong cậy già lên mặt.
Quá mức xem thường người khác.
“Ấy, cháu xem, chẳng phải Kiều gia ta còn có một đứa con gái khác sao? Đâu nhất thiết là Kiều Lệ My. Cháu xem, dù sao hai nhà cũng coi như thân tình, Vinh gia sao có thể nhìn Kiều gia suy sụp?”
“Ai cơ? Thúc là nói Kiều Ngọc Nhã? Chẳng lẽ Kiều thúc không hiểu, người tôi cần là ai?”
“Nhưng…”
“Tôi nói rồi, Kiều Lệ My có thể ở cùng tôi một đoạn, tôi còn suy nghĩ lại xem có nên kéo Kiều gia lên cùng, nếu không…thì thôi vậy.”
“Được, ta đáp ứng, chỉ cần cháu có thể giúp Kiều gia qua cơn đại nạn này, ta sẵn sàng hai tay dâng Kiều Lệ My cho cháu.”
Kiều Phong nóng nảy đáp ứng, dù sao trong lòng ông ta cũng tự tin rằng Kiều Lệ My cũng không thể thoát khỏi Kiều gia.
“Các người đừng nghĩ đến chuyện gây sóng gió để bám lấy Vinh gia, nếu không có Kiều Lệ My tôi cũng lười nói chuyện với các người.”
Vinh Vỹ vểnh mặt không quan tâm lời ông ta nói.
“Chuyện đó…chỉ cần Kiều Lệ My có thể quay về, còn có tự nguyện dâng mình, thì Vinh thiếu sẽ giúp Kiều gia?”
Nhìn vẻ mặt của Vinh Vỹ, Kiều Phong nhanh chóng muốn nhận được câu khẳng định.
“Có thể, nhưng chỉ có thể là Kiều Lệ My.”
Vinh Vỹ khẳng định.
Từ lúc biết Kiều Lệ My, hắn đã say đắm Kiều Lệ My, thật ra nói là say đắm cũng không phải cái gọi là nhất kiến chung tình.
Bản thân hắn gặp Kiều Lệ My là bị sắc đẹp của cô khuất phục, cô lại đối với hắn không ấm không lạnh, làm hắn nổi lên ham muốn chiếm giữ.
Còn về việc nếu có được hắn còn chung tình mình cô hay không thì đó là một chuyện khác, tiếc là Kiều Lệ My lại bị đám người ngu ngốc Kiều gia gả cho kẻ phế vật.
Dù hắn biết hai người chưa có gì nhưng lòng vẫn rất tức giận, hắn luôn muốn chiếm đoạt lấy Kiều Lệ My. Trước giờ những gì hắn thích, hắn muốn đều chưa từng có chuyện không đạt được.
“Được. Tôi sẽ làm Kiều Lệ My tới chỗ Vinh thiếu.”
“Nói được làm được, tôi cho các người ba ngày, nếu không thì dù MS hay công ty nào tôi cũng mặc kệ.”
“Tôi biết.”
Nói xong Vinh thiếu ngang nhiên bỏ đi, Kiều Phong đứng lại đó, vẻ mặt tối sầm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT