Dịch: Sae Krs
***
Trong lòng Triệu Viêm, căn phòng này cũng không mang lại cho hắn cảm giác là “nhà”, vì thời gian hắn sống ở đây cộng lại cũng chưa tới một tháng. Nhưng đối với hắn, những thứ trong căn phòng này giống như một viên con nhộng thời gian, đọng lại vô số ký ức trong cuộc sống dài đằng đẵng.
Ở giữa phòng khách có một bàn trà tròn, hai bên là ba chiếc ghế dài có hình dạng trừu tượng. Nhà bếp bán mở có tông màu kim loại mát mẻ với những dao nhà bếp thủ công của các nghệ nhân Nhật Bản trên giá dao. Ngoại trừ những thứ này có một ít dấu vết sinh hoạt, còn lại tất cả những thứ khác trong phòng càng khiến cho nơi này giống như một cửa hàng tạp hóa kiểu cũ.
Trên giá gỗ bên tường bày đầy đủ các loại vật phẩm, từ quả địa cầu bằng đồng thau đến những cuốn sách đóng chỉ, từ thanh kiếm katana bọc da cá mập đến áo giáp nửa thân kiểu châu u đầy những vết rỗ và vết vá, đồng hồ khảm men mạ vàng đặt ở một bên đã không còn chạy, bức tranh sơn dầu “Tam tiến sĩ đến bái” treo trên tường có tấm kính chống đạn thật dày, phản chiếu ánh sáng xuyên qua khe hở trên rèm cửa sổ.
Căn phòng khách rộng hơn 60 mét vuông được lấp đầy đến mức choáng ngợp, rất xứng đáng với bốn chữ “rực rỡ muôn màu”.
Trong quá trình cải tạo ngôi nhà, hắn đã cố ý tiến hành xử lý bụi khép kín, đồng thời cũng có máy lọc không khí tự động lọc, vì vậy nên không có nhiều bụi trong phòng. Chỉ là rèm cửa sổ vẫn luôn được kéo lại khiến căn phòng hơi tối tăm. Triệu Viêm bật đèn đi đến tủ lạnh, phát hiện bên trong còn để sữa và trứng từ một năm trước.
Sau khi dọn dẹp hết những thức ăn đã hết hạn sử dụng, hắn chậm rãi ngồi xuống chiếc ghế dài ở giữa phòng, ánh mắt đảo qua, không tự chủ được ngẩn người nhìn những đồ vật này. Nhưng hắn đã nhanh chóng phục hồi tinh thần nhờ bức thư pháp viết chữ “Thận Độc” bên cạnh tủ. Triệu Viêm xoa xoa mi tâm, đứng dậy rời khỏi phòng khách, đi vào phòng tắm.
Sau khi cạo râu trước gương, Triệu Viêm lấy ra một bộ kéo chuyên nghiệp cắt đi mái tóc dài. Bởi vì từng làm thợ cắt tóc ở Nam Phi, Hungary và Việt Nam nên hắn rất chuyên nghiệp. Chỉ trong thời gian ngắn, hắn đã tự cắt được một mái tóc ngắn trẻ trung, năng động.
Trên cơ thể để trần của Triệu Viêm, cơ bắp cực kỳ phát triển, mặc dù đường nét không rõ ràng như đi ra từ phòng tập thể hình, nhưng lực bộc phát ra lại mạnh mẽ hơn nhiều.
Hắn đã tham gia hàng trăm trận chiến nhưng trên người lại không có vết sẹo nào, làn da màu đồng khiến cơ thể của hắn khỏe mạnh như tác phẩm điêu khắc của Auguste Rodin. Triệu Viêm cúi đầu nhìn thoáng qua lòng bàn tay, vết thương bị cắt lúc thi pháp buổi sáng đã khép lại hoàn toàn, sau đó hắn chuyển ánh mắt nhìn vào hình xăm xoắn ốc phía bên trong cánh tay trái... Sau khi xuyên qua dị giới thì hình xăm này mới xuất hiện, đến nay Triệu Viêm vẫn không rõ nó đại diện cho cái gì.
Không nghĩ nhiều, Triệu Viêm quét sạch mái tóc vụn, bắt đầu tắm rửa.
Có sẵn quần áo hắn đã mua trước đây trong tủ quần áo trong phòng ngủ. Đêm sau khi vào thu, nhiệt độ giảm xuống rất nhiều, bởi vậy sau khi tắm rửa xong, Triệu Viêm chọn một bộ quần áo màu xanh đậm của Verri từ trong tủ mặc vào, như vậy là đã hoàn toàn tạm biệt với hình tượng luộm thộm trước đó.
Triệu Viêm đặt những đồ vật mang về từ dị giới lên bàn, sau đó nhìn lướt qua kính gió đồng và dao găm, suy nghĩ một chút, hắn nhét dao găm vào trong túi, chọn một cặp kính mắt phẳng từ trong ngăn kéo đeo lên.
Cách ăn mặc này khiến hắn trông giống như một sinh viên đại học chưa tốt nghiệp.
Mở két sắt điện tử ra, Triệu Viêm lấy ra sổ hộ khẩu, trong két còn có bảy tám cuốn sổ tiết kiệm của ngân hàng quốc tế, nhưng lúc này hắn không dùng được, sau đó tiện tay lấy ra một tấm thẻ bạch kim của Ngân hàng Xây dựng Trung Quốc, từ tủ giày ở cửa chọn một đôi giày cỏ ba lá rồi ra khỏi nhà.
Triệu Viêm với mái tóc ngắn thoạt nhìn trẻ hơn hai ba tuổi so với trước kia, bởi vì đeo kính nên khí chất càng thêm ôn hòa nho nhã. Sống hơn một ngàn năm, Triệu Viêm đã sớm quen thuộc với việc giả mạo “thân phận”, vì vậy không có bất kỳ người nào có thể nhìn ra tuổi thật của anh chàng này đã đạt tới bốn con số.
Có tiền cuối cùng cũng dễ làm việc, sổ hộ khẩu trong tay Triệu Viêm đều là thật có thể tra được, cho nên sau khi đến đồn cảnh sát, hắn đã nhanh chóng hoàn thành thủ tục đăng ký lại, ba ngày sau lấy chứng minh thư là được.
Điều này cũng làm cho hắn hiểu một điều: từ đầu đến cuối không có ai báo cáo vụ tai nạn một năm trước đây. Nếu không, chắc chắn hắn sẽ có tên trong danh sách những người mất tích và bị cảnh sát điều tra.
Bây giờ xem ra, tất cả đều phải dựa vào bản thân hắn đi điều tra.
Khi Triệu Viêm ra khỏi đồn cảnh sát đã là bốn giờ chiều, hắn định suy nghĩ làm thế nào để tìm kiếm manh mối của kẻ tấn công, nhưng nghĩ đến tủ lạnh trống rỗng ở nhà, hắn quyết định đi siêu thị mua đồ ăn rồi nói sau... Nhân tiện, cũng nên mua một cái điện thoại di động mới.
Trong lòng vừa nghĩ như vậy, Triệu Viêm đã cất bước đi về phía bên kia đường, nhưng đúng lúc đèn đỏ ở phía đối diện bật lên, nên hắn đành đứng ở trước vạch kẻ đường chờ đợi.
Con đường này có sáu làn xe hai chiều, rất nhiều xe cộ qua lại, vì vậy khoảng cách đèn giao thông cũng tương đối dài. Khu vực Vọng Kinh xem như là khu vực tương đối phát triển của đế đô, hiện nay kinh tế Trung Quốc đã phát triển, chiếc Mercedes-Benz hay BMW trước kia hiếm hoi bây giờ đã sớm trở thành xe đường phố, ở Vọng Kinh này, các loại xe Aston Martin, Maserati chạy qua cũng là chuyện bình thường, không có gì ngạc nhiên. Mà người xứng đôi với những chiếc xe nổi tiếng chính là rất nhiều mỹ nữ... Đúng như lúc này, một phụ nữ công sở dáng người cao gầy xuất hiện trước mặt Triệu Viêm.
Triệu Viêm cũng không phải quỷ đói háu sắc, nhưng sự thưởng thức đối với những thứ tốt đẹp thì vẫn có. Hắn liếc mắt một cái, người phụ nữ đi giày cao gót cao gần bằng hắn nên đôi chân dài có vẻ vô cùng chói mắt. Bắp chân được bọc trong vớ màu đen mảnh khảnh thẳng tắp, đùi khép lại không có khe hở, đồng thời tư thế đứng vô cùng chuẩn xác.
Nếu bạn đứng thẳng, bạn sẽ có khí chất tốt. Nhiều người mông to, tưởng mình là siêu mẫu nhưng thực chất chẳng có chút khí chất nào vì trong lúc vô ý đã lưng còng vai nhún.
Từ bóng lưng của người phụ nữ nghĩ đến khí chất, sau đó liên tưởng đến khái niệm “giữ dáng đứng thẳng”. Triệu Viêm lắc đầu, cuối cùng cảm thấy hắn bị giá trị dị thế trùng kích ảnh hưởng, lúc suy nghĩ lại hơi không tự chủ được.
Hắn không có hứng thú tìm hiểu vẻ ngoài của mỹ nữ này như thế nào. Nghe thấy tiếng động cơ gầm rú từ đằng xa truyền đến, Triệu Viêm có chút thất thần nhớ lại cảnh tượng một năm trước hắn bị đám người kia chặn lại trên đường...
Đèn đỏ trước mắt chuyển thành xanh, Triệu Viêm lấy lại tinh thần, theo gót chân mỹ nữ cất bước về phía trước.
Nhưng vừa mới bước ra ba bước, Triệu Viêm lại đột nhiên cảm giác không đúng... Tiếng động cơ gầm rú dữ dội bên tai không hề có ý dừng lại. Triệu Viêm có nghiên cứu sâu về máy móc và ô tô, có thể phán đoán chính xác đây không phải là âm thanh sau khi cải tiến xe gia đình bình thường, mà là tiếng gầm bén nhọn của động cơ V10 trở lên...
Thông thường, hầu hết các xe sử dụng động cơ này thuộc loại “siêu xe”, vì hiệu suất vượt trội nên trong việc lái xe hàng ngày, thường chỉ cần nhấn ga chưa đến 1/3 là đã đủ để hạ gục các phương tiện khác trong giây lát. Mà bây giờ, âm thanh truyền đến rõ ràng là đạp chân ga đến cùng, vận tốc quay trên 7000 mới có!
Triệu Viêm quay đầu nhìn lại, lập tức phát hiện bên trái dòng xe đang chờ đèn đỏ, một chiếc xe thể thao màu vàng thấp bé lao ra từ làn đường dành cho xe đạp, lao thẳng về phía hắn với tốc độ cao!
Trong trường hợp các phương tiện khác đều đứng yên, chiếc Lamborghini Huracan này giống như một tia chớp màu vàng, phớt lờ đèn đỏ, lao vào dòng người vừa mới cất bước với tốc độ gần 200km/giờ. Mà giây tiếp theo, một chiếc Accord chạy tới không kịp phanh lại, trực tiếp đụng vào mông Lamborghini...
“Rầm...”
Sau khi bị va chạm ở phía sau bên hông, chiếc Lamborghini đang chạy với tốc độ cao lập tức bị lệch hướng, nhưng bởi vì tốc độ quá nhanh, nó hầu như không giảm tốc độ tiếp tục lao về phía trước. Người lái xe cố gắng điều chỉnh phương hướng, nhưng lại đánh giá thấp độ khó cứu xe sau khi tay lái bị mất kiểm soát...
Đầu xe Lamborghini nghiêng mạnh về phía ngược lại, hoàn toàn bị mất khống chế, lấy tư thế “trôi dạt” quét ngang về phía Triệu Viêm!
Mọi chuyện xảy ra trong nháy mắt, Triệu Viêm quay đầu nhìn thấy chiếc xe mất kiểm soát đã thấy không ổn, lập tức định lui lại, nhưng vị mỹ nữ vớ đen đang cất bước phía trước lại nhìn không chớp mắt tiếp tục đi về phía trước... Rõ ràng cô ấy không nhận ra sự nguy hiểm đang gần kề.
Kết quả là, đối phương đang đi trên tuyến đường mà chiếc Lamborghini sắp lao tới.
Triệu Viêm không quan tâm nhiều như vậy, hắn cắn răng mạnh mẽ cất bước về phía trước, một tay nắm lấy eo đối phương, dùng hết toàn lực nhảy về phía sau trong tiếng ma sát chói tai của lốp xe...
“Rầm rầm...”
Chiếc Lamborghini mất kiểm soát và chân của Triệu Viêm gần như sượt qua nhau, hàng chục mét dải phân cách kim loại ngăn cách làn đường dành cho xe đạp trực tiếp bị san bằng, lốp rộng 305mm để lại dấu vết màu đen nổi bật trên mặt đất...
Mà Triệu Viêm thì ôm vị mỹ nữ chân dài đụng phải người đi đường phía sau không né tránh kịp, lập tức té lăn ra đất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT