Tai Trái

Chương 4.8


2 năm

trướctiếp

Trước hôm khai giảng 5 ngày tôi về tới Thượng Hải.
Tôi không nói cho Hứa Dặc biết, thứ nhất là vì điện thoại của anh vẫn tắt máy, thứ hai là tôi cũng muốn làm anh ngạc nhiên.
Tôi về đến Thượng Hải khoảng 3 giờ chiều, nghĩ thời gian còn sớm, nên tôi không về ký túc xá, mà kéo hành lý đi thẳng đến trường của Hứa Dặc. Lúc này chưa khai giảng, bên trong sân trường có vẻ vắng lặng. Hứa Dặc cũng không có ở ký túc xá. Trong lòng tôi bắt đầu có một loại lo lắng khó diễn tả, giống như trong biển người mờ mịt, tôi cứ như vậy mà mất anh. Vì thế tôi quyết định đến công ty máy tính của anh. Lúc này đã gần đến giờ tan ca, cửa công ty đã đóng, nhưng không có khóa, tôi chỉ nhẹ nhàng đẩy ra, cửa đã mở. Do đã đi một đoạn đường dài, nên tôi rất mệt mỏi, cái ba lô như muốn rớt ra khỏi lưng tôi, vì vậy tôi đặt cái ba lô xuống đất, một mình thông qua lối đi hẹp tiến về phía trước, tôi biết Hứa Dặc thường xuyên ngồi ở cái phòng máy nhỏ kia, ở cuối con đường hẹp này.
Lúc tôi đến gần, dường như nghe được tiếng gì đó.
Tôi do dự chậm rãi dừng bước, sau đó không thể kềm chế mà đi về phía trước.
Tôi đứng ở cạnh cửa ra vào, giơ tay lên gõ cửa. Bên trong truyền đến giọng của Hứa Dặc: “Ai đó?”
Tôi không lên tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp