Chương 904
“Vậy thật phải đến xem một chút. Nếu như là thật, vậy chúng ta cũng không thể ngồi cùng một chỗ với loại người này, sẽ tốn hại thanh danh chúng ta!”
Một đám cậu ấm Giang Nam bắt đầu ồn ào theo: “Đúng, đi qua xem, lỡ như tên nhóc này đến ăn chùa thì sao?”
“Đi, đi qua xem.”
Mọi người theo sát Y Linh, lần nữa vây quanh Trình Kiêu.
Y Linh đi đến cách Trình Kiêu ba mét, chợt dừng bước, trái tim không có tiền đồ lại bắt đầu đập mạnh.
“Trình Kiêu, cảm ơn cậu!” Mặt Y Linh hồng hồng thấp giọng nói.
Trình Kiêu ngồi ngay ngắn, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Y Linh, giọng điệu bình thản: “Cảm ơn tôi cái gì?”
“Cảm ơn cậu có thể đến!” Y Linh nói.
Trình Kiêu nhịn không được cười lên: “Sinh nhật của cậu, tôi sao có thể không đến?”
“Hôm nay cậu rất đẹp!” Trình Kiêu nhìn Y Linh, trong mắt đều là vẻ tán thưởng, không có chút tình cảm nào khác.
Về phần mấy cậu ấm xung quanh, toàn bộ như không khí, bị Trình Kiêu không màng đến.
Y Linh được khen, cúi đầu, lần nữa cảm ơn: “Cảm ơn!”
Đám người Bạch Thụy Văn và cậu Chu bên cạnh, nhìn đến ghen ghét.
Cố Tu Nhiễm lặng lẽ dò xét nhìn bọn người Bạc Thụy Văn, cảm thấy mọi người cũng nhân nại đủ rồi, cười lạnh một tiếng: “Trình Kiêu, nói lâu như vậy, không nên chỉ khua môi múa mép! Hôm nay là sinh nhật Y Linh, anh chuẩn bị quà sinh nhật gì cho Y Linh đây?”
Cố Tu Nhiêm mở miệng, những cậu ấm Giang Nam sớm đã nhìn Trình Kiêu không vừa mắt lập tức ồn ào theo.
“Đúng vậy, tên kia, cậu chuẩn bị quà gì cho cô Y Linh đấy?”
“Không phải ngay cả tiền mua quà cho cô Y Linh cũng không có chứ!”
“Mừng sinh nhật cô Y Linh, thâm chí ngay cả quà cũng không tặng, anh chính là đến để ăn chùa đi!”
“Ha ha..”
Mọi người khinh bỉ mà cười rộ lên.
Vương Hiểu Hi đánh giá Trình Kiêu, phát hiện Trình Kiêu thế mà tay không, lập tức cả mặt khinh bỉ nói: “Không phải chứ Trình Kiêu, hôm nay là sinh nhật Y Linh, anh thậm chí ngay cả một món quà cũng không chuẩn bị, anh cũng quá keo kiệt rồi đấy!”
Tôn Mạc cũng nhíu mày, vẻ mặt vô cùng Xem thường nhìn Trình Kiêu: “Sinh nhật Y Linh, anh thậm chí cả một món quà cũng không chuẩn bị. Có thể thấy được trong lòng anh căn bản không có Y Linh, tôi tuyệt đối không cho phép anh lừa gạt tình cảm của Y Linh.”
Mọi người vốn chỉ suy đoán, nhưng khi nhìn thấy tay Trình Kiêu trống không, hơn nữa cũng không giải thích. Lập tức, mọi người đều cho rằng Trình Kiêu thật sự không mua quà.
Mà ngay cả Y Linh, cũng tin.
Y Linh vội vàng nói đỡ: “Mọi người có thể đến chúc mừng sinh nhật tôi, tôi đã rất cảm kích, về phần quà cáp gì đó, tôi cũng không để ý!”
“Có lẽ Trình Kiêu đến khá là vội vàng, quên mua mà thôi, mọi người không nên hiểu lam.”
Mặc dù ngoài miệng nói không để ý, nhưng trong lòng Y Linh vẫn có chút thất vọng. Trong lòng cô rất hy vọng Trình Kiêu có thể chuẩn bị cho cô một món quà, tốt nhất là loại độc nhất vô nhị.