CHƯƠNG 859

Trình Kiêu lập tức đến địa chỉ mà Ninh Lan gửi.

Tử Vân Các là một cửa hàng đồ cổ rất nổi tiếng ở Hà Tây, đã mở một số chi nhánh ở đây, bán ra rất nhiều đồ tốt, được đa số người yêu đồ cổ ở Hà Tây săn đón.

Khi Trình Kiêu đến nơi thì thấy Tôn Đại Hải đang mặt đỏ tía tai cãi nhau mới một người đàn ông trung niên to béo, xung quanh có rất nhiều người đang hóng hớt.

Ninh Lan và Tôn Mạc đứng bên cạnh Tôn Đại Hải, vẻ mặt họ cũng phẫn nộ.

“Dì Lan, có chuyện gì vậy?” Trình Kiêu bước tới chỗ Ninh Lan rồi hỏi.

“Tiểu Kiêu, cuối cùng con cũng đến!” Ninh Lan vui mừng khôn xiết.

Tôn Mạc cau mày, nhìn Trình Kiêu với vẻ chán ghét.

“Mọi người đang làm gì thế?” Trình Kiêu nghi ngờ hỏi.

Ninh Lan kéo Trình Kiêu sang một bên, kể cho anh nghe mọi chuyện.

Thì ra là Tôn Đại Hải phát hiện ra quyển sách “Ngũ Long Thần Châm” ở đây, cuốn sách châm cứu này là bản lĩnh áp hòm của Hứa Xung Chi, Y vương thời nhà minh.

Ông chủ đảm bảo chắc chắn là hàng thật.

Tôn Đại Hải dành hết toàn bộ tiền tiết kiệm vui mừng mua về.

Nhưng khi Tôn Đại Hải dựa theo cách châm cứu trong Ngũ Long Thần Châm để chữa bệnh cho mọi người thì lại xảy ra tại nạn y học. May mà đưa tới bệnh viện Nhân dân kịp thời, không nguy hiểm đến tính mạng.

Nhưng người nhà bệnh nhân lại làm ầm ĩ lên tại phòng khám của Tôn Đại Hải, đòi ông bồi thường.

Bồi thường không phải vấn đề lớn, nhưng người nhà bệnh nhân luôn miệng gọi mình là lang băm, Tôn Đại Hải không thể chịu nổi điều này.

Vì thế Tôn Đại Hải đã đến Tử Vân Các yêu cầu ông chủ ra mặt giải thích, thừa nhận Ngũ Long Thần Châm ông chủ bán cho mình là hàng giả, đồng thời bồi thường toàn bộ thiệt hại về kinh tế cho Tôn Đại Hải và bệnh nhân kia.

Đương nhiên ông chủ của Tử Vân Các không chịu, đã làm việc xấu còn mách lẻo trước, nói rằng Tôn Đại Hải vu khống, gây sự vô cớ.

Hai bên không ai chịu ai, vì thế cục diện rơi vào bế tắc.

Ninh Lan cũng gọi Tôn Mạc tới, nhưng cô ta cũng không có cách nào. Trừ khi có thể chứng minh quyển Ngũ Long Thần Châm kia là giả, nếu không ông chủ Tử Vân Các không thừa nhận, dù báo cảnh sát cũng vô ích.

Sau khi hiểu chuyện gì đang xảy ra, Trình Kiêu bảo Ninh Lan đưa quyển Ngũ Long Thần Châm đó cho mình xem.

Trình Kiêu nhìn lướt qua đã biết là hàng giả.

Bởi vì đồ cổ đều sẽ có cảm giác cổ kính, cũng chính là sự từng trải qua năm tháng.

Người bình thường không biết, chỉ có thể thông qua máy móc và kiến thức để phân biệt. Nhưng người tu luyện đương nhiên có thể nhìn ra, nếu cuốn Ngũ Long Thần Châm này là đồ của thời nhà Minh thì tự nhiên sẽ có khí tức cổ xưa từ mấy trăm năm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play