CHƯƠNG 459
“Ao!”
Một tiếng gầm đầy giận dữ trực tiếp vang lên trong đầu của tất cả mọi người!
“Nhân loại hèn mọn, ngươi lại dám làm ta bị thương!”
“Ta phải nghiền nát ngươi!”
Con giao long hai đầu chợt quơ móng vuốt về phía Tô Lượng Tử, Tô Lượng Tử không mảy may sợ hãi, trực tiếp đối kháng,lại tung ra một đấm.
Nhìn thấy Tô Lượng Tử giống như một con kiến hôi vậy mà lại chống cự móng vuốt của giao long hai đầu lớn gấp mấy lần so với cơ thể của bản thân, trong lòng mọi người đều dâng lên cảm giác như kiến giết voi.
Phụt!
Tô Lượng Tử phun ra một ngụm máu.
Có điều, con giao long hai đầu cũng không khá hơn, móng vuốt khổng lồ đã bị một đấm của Tô Lượng Tử đánh nát một nửa.
“Ao!”
Con giao long hai đầu lần nữa phát ra tiếng gầm giận dữ!
Tất cả mọi người nhìn cảnh này đều không dám tin.
“Không phải chứ, ông ta vậy mà lại làm giao long hai đầu bị thương!”
“Người này có thực lực gì? Tông sư sao?”
“Vốn cho là thuật pháp của thanh niên đó đã mạnh đến mức đáng sợ, không ngờ tu vi võ đạo của lão già này vậy mà cũng mạnh mẽ như vậy!” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Con giao long hai đầu bị thương, càng thêm nóng nảy, lại vỗ móng vuốt xuống Tô Lượng Tử.
“Đại Đạo Thập Bát Thức, chiêu thức thứ nhất, Đoạn Sơn thức!”
Một giọng nói nhàn nhạt đột nhiên vang lên, rất nhẹ, giống như đang đọc một bài thơ.
Nhưng lại có thể khiến tất cả mọi người đều nghe thấy rõ ràng, như trực tiếp vang lên trong đầu óc của mọi người.
Trong khi mọi người vẫn đang tìm kiếm nguồn gốc của giọng nóđói, một thân ảnh phiêu dật đột nhiên xuất hiện trước mặt Tô Lượng Tử, đánh một chưởng vào móng vuốt đang rơi xuống của con giao long hai đầu kia.
“Anh này điên rồi sao? Anh ta lại cứng chọi cứng với đòn công kích của giao long hai đầu!”
Mã Lâm Lâm đang trốn đằng sau cây, không dám tin nhìn cảnh này. Minh Ngọc Chân Nhân là thuật pháp đại sư, cô ta biết rằng cơ thể của mỗi một thuật pháp đại sư đều vô cùng yếu ớt.
Thế nhưng Trình Kiêu lại từ bỏ việc sử dụng thuật pháp, thay vào đó là sử dụng thân xác để đối kháng trực diện với con giao long hai đầu.
“Ngu xuẩn!”
Mã Lâm Lâm tức giận mắng chửi, không đếm xỉa đến ơn cứu mạng của Trình Kiêu.
Tô Lượng Tử có chút hổ thẹn lẩm bẩm: “Sư phụ, thực ra tôi vẫn có thể chiến đấu thêm một lần nữa!”
Người đã trốn thoát khỏi giao long hai đầu, nhìn vào bóng dáng gầy yếu của Trình Kiêu, hoàn toàn bị che giấu dưới móng vuốt khổng lồ của giao long hai đầu. Thật giống như chiếc thuyền con trong gió bão trên biển, sắp lật úp trong giây tiếp theo.