CHƯƠNG 451
Bây giờ Bùi đại sư vì đánh vỡ cự thạch lao tù của Minh Ngọc Chân Nhân, đã lộ ra chân diện mục.
Minh Ngọc Chân Nhân một mặt ngưng trọng: “Hôm nay để cho ta lĩnh giáo đồng thi công của Âm Thi Môn một chút!”
Minh Ngọc Chân Nhân nói xong, một đạo ánh sáng vàng bao phủ toàn thân, thân thể của ông ta cũng bắt đầu bành trướng, màu sắc làn da biến thành như màu hòn đá.
Cuối cùng, Minh Ngọc Chân Nhân càng khoa trương hơn, biến thành một cự nhân đá thân cao ba mét.
“Nhìn xem là đồng thi công của Âm Thi Môn các ônglợi hại, hay là thạch thân của ta lợi hại!” Thanh âm Minh Ngọc Chân Nhân vang vọng, làm cho lỗ tai đám người ông ông tác hưởng.
“Tốt!” Bùi đại sư không nói nhảm, vọt thẳng tới.
Tốc độ của ông ta nhanh rất nhiều so với vừa rồi.
Minh Ngọc Chân Nhân lộ ra cồng kềnh, nhưng là khổ người cao to, một quyền đánh xuống, mặt đất đều bị nện ra một cái hố sâu.
Bùi đại sư một quyền đánh xuống, thạch thân Minh Ngọc Chân Nhân trực tiếp bị đánh xuyên, thân thể bị đánh nát, những thứ nhẹ nhàng rớt xuống cũng không phải là đá vụn, mà là thịt tươi tanh.
Nhưng công kích của Minh Ngọc Chân Nhân, căn bản là không thể đánh trúng Bùi đại sư di chuyển với tốc độ cực nhanh.
Bùi đại sư như là một máy cắt, di chuyển quanh thân Minh Ngọc Chân Nhân, thịt tươi bay lả tả trong không, Minh Ngọc Chân Nhân chỉ có thể bị động chịu đánh, xu thế chiến cuộc hiện lên nghiêng về một bên.
Rốt cục, Minh Ngọc Chân Nhân tán đi thuật pháp, trước người triệu ra một tường đất phòng ngự, cả người bị đánh bay ra ngoài.
Minh Ngọc Chân Nhân biến trở về hình người, toàn thân đều là vết thương, nhìn thấy mà giật mình.
“Tôi nhận thua!” Minh Ngọc Chân Nhân sa sút tinh thần.
Bùi đại sư chậm rãi đi qua, một mặt khát máu cười nói: “Vậy liền đi chết đi!”
Nói xong, cánh tay mọc đầy lông xanh, trực tiếp xuyên thấu trái tim Minh Ngọc Chân Nhân.
“Tiên sinh!” Mã Lâm Lâm hoảng sợ kêu to, Minh Ngọc Chân Nhân là đại sư thuật pháp cường đại nhất Nam Đảo, không nghĩ tới vậy mà chết ở chỗ này. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Sau khi trở về, cô ta nên như thế nào nói với sư phụ của Minh Ngọc Chân Nhân?
Có điều bây giờ cô ta tựa hồ cũng không trở về được.
Trương Thế Vinh cười xấu xa đi tới, lửa nóng trong mắt cơ hồ muốn tràn vành mà ra.
“Cô Mã, vừa rồi cô muốn giết tôi?” Có lẽ bị cảnh huyết tanh trước mắt k1ch thích, Trương Thế Vinh biểu lộ hơi dữ tợn.
Mã Lâm Lâm sợ hãi, Minh Ngọc Chân Nhân là chỗ dựa lớn nhất của cô ta, bây giờ đã không còn.
“Mấy người các người lên, giết hắn!” Mã Lâm Lâm lui đến giữa những người vệ sĩ kia, quát to với hơn mười người vệ sĩ.
Những người vệ sĩ kia móc súng lục ra, nhưng không có một ai dám nổ súng, vẻn vẹn là tướng mạo Bùi đại sư, đều đã làm cho đám người bị dọa tới mức hai chân như nhũn ra.
Thân ảnh Bùi đại sư di chuyển, đi thẳng tới bên người một vệ sĩ, vệ sĩ kia tim đau xót, muốn bóp cò, lại phát hiện sức lực bóp cò cũng không có.