CHƯƠNG 387
“Lý Hoành Đồ, cám ơn anh!” ánh mắt Trương Manh ôn hòa.
Đều nói hoạn nạn gặp chân tình, bây giờ cô gặp rủi ro, Lý Hoành Đồ còn chịu hỗ trợ, Trương Manh rất cảm kích.
“Không cần khách khí, anh bây giờ liền gọi điện cho cậu anh.” Trương Manh cám ơn một tiếng, đã câu hồn Lý Hoành Đồ đi, không kịp chờ đợi muốn thể hiện trước mặt Trương Manh.
Thậm chí tưởng tượng, nếu như lần này có thể giúp nhà Trương Manh hóa giải nguy cơ, nói không chừng có thể lấy được trái tim của Trương Manh.
“Manh Manh, tớ gọi điện thoại cho ba, ông ấy trước kia và tập đoàn Thanh Mông từng có qua lại, xem xme có thể giúp đỡ nhà cậu hay không.” Nữ hán tử Lâm Doanh cũng nói.
“Cám ơn cậu Lâm Doanh.”
“Tớ cũng gọi điện cho chú làm tại Sở Lao Động, xem có thể nói với bên trên hay không.”
“Tớ gọi cho cô hai làm ở Cục Bảo Vệ Môi Trường, để cô ấy tra xét vụ xả thải nước ô nhiễm tập đoàn Thanh Mông.”
Các bạn học đều cố gắng nghĩ biện pháp, có những người là thật lòng muốn giúp Trương Manh, cũng có người là muốn nhân cơ hội thể hiện mình, hi vọng lấy được hảo cảm của hoa khôi trường.
Trương Tư Tổ bất đắc dĩ thở dài: “Tôi cũng gọi điện thoại đi cho ông già nhà tôi, xem ông ấy có biện pháp hay không!”
Mấy người Trình Kiêu đều biết, Trương Tư Tổ vì hờn dỗi với người nhà, nên rời nhà trốn đi, hai năm đều không gọi một cú điện thoại về nhà.
Bây giờ vì Trương Manh, thế mà lần đầu tiên gọi điện thoại cho người nhà, đã tính hết lòng quan tâm giúp đỡ .
Trương Manh mặc dù không biết Trương Tư Tổ có thể giúp một tay hay không, nhưng cũng lễ phép nói cám ơn.
Tần Thủ thở dài một tiếng, nói: “Tôi vừa gọi xong điện với Tiểu Nhu, liền gọi cho ông già nhà tôi, ông ấy cũng gọi cho chủ tịch Ngô tập đoàn Thanh Mông, nhưng không ai nhận.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Rõ ràng, tập đoàn Thanh Mông trước giờ không có để ông già nhà tôi vào mắt.”
Gia thế Tần Thủ không tệ, mạnh hơn rất nhiều so với Trương Manh, nhưng lại kém rất nhiều so với tập đoàn Thanh Mông.
Nếu như tập đoàn Thanh Mông quyết tâm muốn diệt Trương gia, ba của Tần Thủ cũng bất lực.
Ngay cả Tảng Đá, cũng đang nghĩ biện pháp: “Thôn chúng tớ có mấy người sinh viên đại học, tớ chuẩn bị gọi điện đi hỏi bọn họ, nhìn xem có thể giúp một tay hay không.”
Đây chính là một phương gặp nạn, bát phương trợ giúp, Trương Manh giờ phút này thật sự rất cảm động bởi mọi người.
“Cám ơn, cám ơn các bạn!”
Lúc này, cửa phòng bỗng nhiên bị mở ra, một nam sinh hơi thấp bé nhanh chân đi đi vào.
“Manh Manh, thế nào? Đã xảy ra chuyện gì!”
Nam sinh này gọi Nghiêm Học Văn, cũng là nhân vật danh tiếng trong trường, gia thế tương đương với nhà Tần Thủ.
Mà người này vẫn luôn đang theo đuổi Trương Manh.
Có điều bởi vì hắn xấu, vóc dáng cũng thấp, thực sự không phải gu của Trương Manh.
Lần này Trương Manh gặp nạn, hắn ta tự nhiên cũng nhận được mời.