Chương 1472

Tuy nhiên, kêu Hồng Sơn Hà mời Trình Kiêu là điều chắc chắn không thể Hơn nữa, cho dù Hồng Sơn Hà đích thân ra mặt thì cũng chưa chắc có thể mời được Trình Kiêu, trong lòng Hồng Sơn Hà cũng biết rất rõ điều này.

Nhưng chuyện nhà họ Tống lần này vừa hay trở thành một điểm đột phá, khiến Trình Kiêu thành công đảm nhận tư cách là huấn luyện viên võ đạo của đội đặc chủng Thanh Long.

Tuy nhiên, mặc dù Ứng Đông Lai đã biết sức mạnh của Trình Kiêu, nhưng các thành viên khác trong đội thì chưa từng trông thấy.

Ứng Đông Lai chưa bao giờ giới thiệu Trình Kiêu với mọi người, dù Sao sức mạnh cũng không phải là thứ có thể nói bằng lời.

Phải tận mắt chứng kiến thì mới khiến mọi người tâm phục khẩu phục được.

Ứng Đông Lai nghiêm mặt nhìn mọi người, giọng sang sảng nói: “Các đồng chí, sau khi huấn luyện viên Tê có chuyện rời đi, đã hơn một tháng lực lượng đặc chủng Thanh Long của chúng ta không có huấn luyện viên võ đạo rồi.”

“Tuy nhiên, cấp trên cũng không quên chúng ta, họ đã tìm cho chúng ta một huấn luyện viên võ đạo mới.”

Mặc dù trong lòng ba mươi sáu thành viên bộ đội đặc chủng tò mò, nhưng sắc mặt tất cả mọi người đều nghiêm túc, đứng thẳng người, thể hiện giữ kỷ luật rất tốt.

Ứng Đông Lai liếc nhìn thoáng qua mọi người, tiếp tục nói: “Tại đây tôi có thể tiết lộ trước cho mọi người đôi chút, vị huấn luyện viên võ đạo mới này chắc chắn là cao thủ. Hi vọng mọi người có thể nắm bắt cơ hội này để nỗ lực nâng cao tu vi võ đạo của bản thân.”

“Tôi đã nhận được chỉ thị từ cấp trên, vị huấn luyện viên võ đạo mới này sắp đến đây rồi.”

“Mọi người chuẩn bị nghênh đón đi!”

“Giải tán!”

Ứng Đông Lai hét lớn một tiếng, ba mươi sáu thành viên bộ đội đặc chủng đồng thanh hét lên: “Giải tán đi!”

Sau đó, một bụng nghi ngờ nghẹn ứ của mọi người bắt đầu được khơi thông.

ội trưởng, cuối cùng huấn luyện viên cũng đến chỗ chúng ta rồi! Anh nói xem, huấn luyện viên mới này so với huấn luyện viên cũ đã xin nghỉ kia thế nào?” Hầu Phẩm với dáng người tương đối thấp chạy đến trước mặt Ứng Đông Lai, nhìn Ứng Đông Lai tò mò hỏi.

Ứng Đông Lai nở nụ cười thần bí nói: “Không phải tôi vừa mới nói huấn luyện viên mới này là cao thủ sao. Về phần thực lực của anh ta như thế nào so với huấn luyện viên Tê, tôi cũng không biết nói sao.”

“Nếu các cậu muốn biết, vậy thì chờ cậu ta tới rồi các cậu tự hỏi đì ội trưởng, huấn luyện viên mới này bao nhiêu tuổi?” Thành viên đặt câu hỏi là Lưu Tử Đào, thành viên trẻ tuổi nhất của đội đặc chủng Thanh Long.

Ứng Đông Lai nhìn Lưu Tử Đào, cười đáp: “Có lẽ còn trẻ hơn cả “Cái gì!” Một giọng nói đột nhiên vang lớn.

ội trưởng, anh đang đùa giốn với chúng tôi đấy sao? Cậu ta còn nhỏ hơn so với Lưu Tử Đào thì sao có thể làm huấn luyện viên của chúng ta được chứ!”

Đây là một người đàn ông to lớn vạm vỡ tên Trương Học Nho.

Ba anh ta hy vọng sau khi anh ta lớn lên có thể hiểu biết uyên thâm, ôn tồn nho nhã giống như một nhà Nho.

Hơn nữa, trước mười tuổi, Trương Học Nho quả thật cũng trưởng thành theo yêu cầu của ba mình, nhưng thời gian dần dà lại đột nhiên đổ đốn.

Với bộ dạng hiện tại, rõ ràng là Trương Học Võ chứ còn Trương Học Nho gì nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play