Chương 1377
Một số nam sinh nhàm chán thậm chí còn xếp hạng hoa khôi của hai trường.
Vũ Thi Hàm này là hoa khôi của Học viện Điện ảnh và Truyền hình Vũ Dương nhưng cô ta đã bị Y Linh lấn át.
Và bị lấn áp ròng rã suốt hai năm.
Vì vậy, Vũ Thị Hàm luôn muốn vượt qua Y Linh, đè trên đầu Y Linh, thậm chí còn coi Y Linh là kẻ thù số một của mình.
Những chàng trai nhiều chuyện như Trương Tư Tổ đương nhiên rất rõ những lời đàm tiếu này. Ngay cả Trình Kiêu cũng bị mưa dầm thấm đất, mặc dù Trình Kiêu chưa bao giờ quan tâm đến những điều này, nhưng khi bạn đề cập đến chúng thì anh cũng nghe đến quen tai.
Trương Tư Tổ đột nhiên nói với Y Linh: “Tôi nghĩ Vũ Thi Hàm này muốn nhờ vào sức ảnh hưởng của Triệu Tử Kỳ để áp đảo cậu trong sự nghiệp đấy.”
“Không sai, cậu có thể lôi kéo quan hệ với đàn chị Lâm Hiểu Lộ, đừng để Vũ Thi Hàm xem thường Học viện Điện ảnh và truyền hình Hà Tây của chúng ta.”
Y Linh có hơi khó xử nói: “Như thế hình như không tốt lắm đâu?
Tôi không giỏi làm những chuyện như thế này.”
Trương Tư Tổ đáp: “Ai sinh ra mà giỏi nịnh hót người ta chứ, đây không phải chỉ là bất đắc dĩ thôi sao! Nhanh đi đi, thêm một người bạn là thêm một con đường. Nếu đàn chị không giúp đàn em thì chẳng lẽ đi giúp người của học viện Điện ảnh và Truyền hình Vũ Dương sao!”
Y Linh vẫn còn miễn cưỡng, nhưng Trương Tư Tổ vần không ngừng ở bên cạnh xúi giục cô: “Qua đây rồi qua đây rồi, nhanh đi đi! Chỉ cần chào hỏi thôi cũng được, đừng để đàn chị nói chúng ta không lễ phép, nhìn thấy mặt mà không thèm chào hỏi”
Y Linh không thể không thuận theo Trương Tư Tổ, nhưng những lời của Trương Tư Tổ cũng khá có lý, thật quá vô lễ khi đàn em gặp đàn chị mà không thèm lên tiếng chào hỏi.
Đúng lúc đó, Lâm Hiểu Lộ, Triệu Tử Kỳ và những người khác đang giận dữ bừng bừng ngồi ở hàng ghế đầu.
Y Linh đứng lên, cung kính cúi đầu chào hỏi, giọng nói cô dịu dàng: “Xin chào đàn chị Lâm!”
Lâm Hiểu Lộ đang trong cơn tức giận, quay đầu lại nhìn thấy Y Linh, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Rõ ràng vẻ đẹp của Y Linh khiến cô ta có phần ghen tị.
Lâm Hiểu Lộ lạnh lùng nói: “Cô là ai? Tại sao lại gọi tôi là đàn chị!”
Y Linh đáp: “Em là sinh viên của Học viện Điện ảnh và Truyền hình Hà Tây, từ lâu đã nghe nói đàn chị Lâm đã là ngôi sao hạng ba nên đàn em trong trường đều vô cùng hâm mộ. Không ngờ hôm nay lại có vinh dự gặp được đàn chị Lâm, em quả thật rất vui.
Rất nhiều người cũng sẽ cảm thấy tự hào khi được đàn em khóa dưới tôn sùng, và Lâm Hiểu Lộ cũng không ngoại lệ.
Tuy nhiên, khi Lâm Hiểu Lộ nghe một câu ngôi sao hạng ba kia của Y Linh, cơn tức giận của Lâm Hiểu lộ chưa hoàn toàn lắng xuống lại lập tức bùng phát lần nữa.
Vừa rồi rõ ràng cô ta giành được vị trí ở hàng đầu tiên nhưng lại bị người đuổi dồn về phía sau, còn nói cô ta là ngôi sao hạng ba, không xứng được ngồi ở hàng đầu tiên.
Những người đó hoặc là tên tuổi lớn hàng đầu hoặc là đạo diễn nổi tiếng, Lâm Hiểu Lộ không trêu chọc nổi họ, mà cô ta cũng không dám gây rối ở đây.
Nhưng mà, bây giờ một đàn em cũng lại nói răng mình chỉ là một ngôi sao hạng ba, Lâm Hiểu Lộ kìm nén tức giận đã lâu thì ngay lập tức tìm ra được đối tượng để trút giận.
“Hừ, miệng chó không mọc được ngà voi, ai là đàn chị của cô hả! Đừng lôi kéo làm quen với tôi ở đây, loại người như cô tôi gặp nhiều rồi!”