Chương 1365
“Trình đại sư, cậu không sợ chính phủ Á tộc sao?” Cung Thành Ngọc hét lên.
Trình Kiêu chậm rãi đi về phía ông ta, khuôn mặt bình tĩnh nhìn ông ta với vẻ vô cảm: “Tôi không phải người của giới võ đạo.”
Sau đó, lại chỉ ra một lần nữa.
Cung Thành Ngọc ngay lập tức nối gót Cung Thu Thiện.
Hai kẻ quyền lực của nhà họ Cung lần lượt bị giết, những người còn lại trong nhà họ Cung đều vô cùng sợ hãi.
“Điên rồi, điên rồi, Trình đại sư chính là một tên điên! Mau đẩy tôi lui ra ngoài!” Cung Hạo ngồi trên xe lăn rống to lên.
Tuy nhiên, bởi vì Trình Kiêu đang nhìn về phía anh ta mà những người phía sau anh ta đã sợ hãi bỏ chạy mất tiêu.
Hôm qua Trình Kiêu muốn giết anh ta, nhưng Trình Kiêu lo lắng sẽ làm Điểm Hương và Hoắc Tư Nam sợ hãi nên anh đã tha mạng cho anh ta.
Bây giờ nếu hai thành viên trong nhà họ Cung đã bị giết, Trình Kiêu tự nhiên sẽ không bỏ qua cho anh ta.
Anh lại chỉ ra một phát, linh lực xuyên qua ấn đường của Cung Hạo, Cung Hạo cũng tắt thở ngay lập tức.
Những người còn lại của nhà họ Cung đã bị dọa tới mức nháo nhào chuồn lẹ.
Bây giờ họ mới nhận ra, chỗ dựa của Cung Thu Thiện nực cười đến mức nào.
Cung Thu Thiện chỉ biết về thỏa thuận giữa giới võ đạo và thế tục, nhưng ông ta không biết có một câu gọi là không thể sỉ nhục.
tông sư.
Đám người Hoắc Minh sợ đến tái nhợt mặt mũi, tuy rằng trên tay bọn họ cũng dính vào mấy mạng người nhưng toàn tìm người làm sau lưng. Họ chưa bao giờ thấy một vụ giết người ngay tại chỗ như vậy.
Ngược lại, Hoắc Tư Nam và Điểm Hương không hề sợ hãi như: trong dự đoán của Trình Kiêu. Mặc dù cả hai đều có phần sợ hãi, nhưng khuôn mặt họ chỉ hơi tái nhợt mà thôi.
Hoắc Minh nhìn Trình Kiêu, trong lòng run lên: “Cậu thật sự là Trình đại sư!”
“Chẳng trách cậu ta liên tục nói muốn đoạt lại quyền đại lý nước Sinh mệnh từ tôi!”
“Thật nực cười, không ngờ mình lại cười nhạo cậu ta khoác lác mà không biết ngượng, thậm chí còn cười nhạo cậu ta hoàn toàn chưa từng nghe nói đến nước trường sinh!”
“Trước mặt người sáng tạo ra nước Sinh Mệnh lại nói người ta không biết nước sinh mệnh là gì, ha ha, thật là buồn cười!”
“Nhà họ Cung đã là gì so với cậu ta đâu? Không ngờ mình lại trói cậu ta lại đi chịu tội trước nhà họ Cung!”
Cả người Hoäc Minh run rẩy, ông ta không thể không quỳ xuống trước mặt Trình Kiêu.
Hai anh em Hoắc Kim Bình và Hoắc Kim Yến kêu lên: “Ba, ba làm gì vậy!”
Giọng Hoắc Minh run bần bật: “Trình đại sư, là tôi không có mắt không nhận ra cậu, nếu có chỗ đắc tội cậu, mong cậu hấy bỏ qua cho kẻ hèn này, xin hãy tha thứ cho tôi!”
“Hai người các con còn không mau quỳ xuống!” Hoắc Minh tức giận quát lên, nhìn chm chằm vào Hoắc Kim Bình và Hoắc Kim Nhạn.
Hoắc Kim Bình và Hoắc Kim Yến kinh ngạc và xấu hổ nhìn Trình Kiêu, họ không bao giờ nghĩ rằng Trình Kiêu thực sự là Trình đại sư!
Tối hôm qua bọn họ còn tùy ý sỉ nhục Trình Kiêu, nhưng trong nháy mắt lại bị bắt quỳ xuống nhận lỗi với Trình Kiêu, hai anh em đã quen tự cao tự đại làm sao có thể tiếp nhận nổi?