Chương 1338
Chúng đệ tử đồng loạt hét lên, đồng thời đánh một quyền về phía đám người Cung Trường Sinh.
Hơi thở trên người bảy người nhất thời tăng vọt, đồng thời đánh về phía Trình Kiêu.
“Thế mà lại có thể hội tụ lực lượng của mọi người lại với nhau!”
“Chỉ tiếc phần lớn lực lượng bị lãng phí, chỉ hội tụ được nhiều nhất một phần mười lực lượng.”
Cung Trường Sinh nhảy mạnh lên, đứng ở trên đầu sáu người còn lại, hét lớn: “Thức cuối cùng của Bắc Đẩu Thất Tinh trận, Thiên Xu Quy Vị!”
Bảy người tạm thời thay đổi chiêu thức, sáu người còn lại vốn đấm một quyền về phía Trình Kiêu, đột nhiên chuyển hướng về phía Cung Trường Sinh đang nhảy lên cao.
Toàn bộ chân khí của sáu người đều rót vào trong cơ thể Cung Trường Sinh Lực lượng của mấy chục đệ tử hội tụ trên người bảy người ở trung tâm, lực lượng của bảy người lại hội tụ lên trên một người cuối cùng.
Dựa theo phương vị của Thất Tỉnh Bắc Đẩu, vị trí của Thiên Khu Tỉnh chính là Cung Trường Sinh.
Tuy rằng rất nhiều lực lượng của những người này đã bị lãng phí, chỉ có một phần mười trong số đó được truyền đến trên người Cung Trường Sinh, nhưng cho dù như vậy, lực lượng này cũng không thể khinh thường.
Cả người Cung Trường Sinh bị một luồng sáng xanh nồng đậm bao phủ, lơ lửng giữa không trung, giống như một vầng mặt trời nhỏ, cả người tỏa ra khí tức dọa người, giống như một vị chiến thần giáng thế.
“Bắc Đẩu Thần Quyền!”
Ông ta hét lớn hướng lên bầu trời, giọng nói trâm thấp du dương, giống như tiếng vang của một cái chuông lớn, đinh tai nhức óc.
Một quyền kia lại phát ra quyền mang màu xanh dài một mét, giống như thực thể.
Trình Kiêu đứng tại chỗ, nhìn Cung Trường Sinh đứng giữa không trung như một vị thần ma, cảm nhận được khí tức mạnh mẽ của ông ta, trong lòng hơi cảm khái: “Không thể không nói, thực lực của Thất Tỉnh Tông rất mạnh.”
“Nếu chỉ tính riêng thực lực của mỗi người mà nói, so với Cừu Thiên Sát thì cao hơn một chút, nhưng nếu như cộng thêm toàn bộ Thất Tỉnh Tông, như vậy thực lực của người này hơn xa Cừu Thiên Sát”
“Cho dù là có hai Cừu Thiên Sát cũng không phải đối thủ của ông Ta!
Cung Trường Sinh đứng ở giữa không trung, hét to một tiếng: “Trình Đại sư, đi chết đi!”
Một quyền kia dường như muốn phá vỡ đất trời, uy thế vô cùng kinh người.
“Đoạn Sơn Thức!”
Trình Kiêu thản nhiên quát khẽ một tiếng, đấm ra một quyền nghênh đón.
Ầm ầm!
Giống như một quả bom nặng hơn trăm cân nổ tung, trên mặt đất xuất hiện một đám mây hình nấm nhỏ, song khí do hai nắm đấm va chạm gào thét thổi qua, quét qua rừng cây xung quanh, vô số cành cây nhỏ bị gió bẻ gãy, rơi vấi khắp nơi trên mặt đất.
Người Thất Tinh Tông mở to hai mắt, tìm kiếm bóng dáng của Trình Kiêu trong khói bụi.
“Lúc này chắc là Trình Đại sư đã chết rồi!”
“Đòn tấn công này cường đại như thế, nếu như anh ta còn chưa chết thì có còn là con người hay không?”
Vẻ mặt của Cung Trường Sinh trở nên nghiêm túc, ánh mắt của ông ta cũng giống như mọi người, chăm chú nhìn chăm chăm chỗ Trình Kiêu vừa đứng, Chờ đến khi khói bụi tan hết, chỗ Trình Kiêu vừa đứng xuất hiện một cái hố lớn rộng năm mét, bóng dáng của Trình Kiêu đã biến mất không thấy đâu nữa.