Chương 1313
Nhìn người thanh niên ngồi trên sofa trước mặt, Lôi nữ vương không hề bất ngờ, dường như đã sớm đoán được.
“Cậu Vương ép tôi tới đây là muốn làm gì vậy?” Trên mặt Lôi nữ vương có che khăn sa nên không nhìn ra biểu cảm gì Chỉ là hai kim sai bên cạnh bà ta lại có vẻ mặt lãnh đạm, ánh mắt nhìn Vương Trạch đầy vẻ thù địch sâu sắc Vương Trạch nhẹ nhàng xoay ly rượu vang trong chiếc ly đế cao trên tay, nhấp một ngụm rồi nở nụ cười hưởng thụ nói: “Ông Lôi, đây là vật quý giá được gửi tới từ Pháp tộc đấy, mùi vị tuyệt đỉnh, nếu không thử thì đáng tiếc lắm.”
Tuy Lôi nữ vương là nữ nhưng luôn tự xưng với người ngoài là ông Lôi, Vương Trạch biết rõ sở thích của Lôi nữ vương nên chiều theo ý bà ta Lôi nữ vương nói: “Tôi không nhàn hạ thoải mái như cậu Vương, nếu cậu Vương không có việc gì thì tôi đi trước đây.”
“Đương nhiên nếu thân là nhà họ Vương đứng đầu tứ đại gia tộc muốn phá vỡ quy củ của Á tộc thì tôi cũng không có gì để nói.”
“Nhưng sau đó nhà họ Vương sẽ phải chuẩn bị tỉnh thần đối mặt với miệng lưỡi người đời đấy.”
Vương Trạch nhìn chằm chắm ly rượu đang xoay trong tay, trên mặt là nụ cười bốn cợt: “Ông Lôi đang uy hiếp vãn bối sao?”
Lôi nữ vương nói: “Trên chiến trường chỉ có kẻ thù, không có bối phận!”
Vương Trạch đặt ly rượu xuống, vỗ tay: “Tuy ông Lôi là phụ nữ nhưng cách xử sự rất dứt khoát, tính tình thẳng thắn, quả nhiên danh bất hư truyền!”
“Ông Lôi, thật ra lần này dùng thủ đoạn bất đắc dĩ mời ông tới đây cũng không có lý do nào khác, chỉ là tôi đây vô cùng ngưỡng mộ ông, muốn kết bạn với ông, không biết ông Lôi có nể mặt không?”
Lôi nữ vương cười nhẹ: “Cậu Vương nói đùa, chẳng lẽ cậu cảm thấy chúng ta không phải bạn bè ư? Tôi vẫn luôn coi cậu là bạn bè mà”
Vương Trạch nhìn Lôi nữ vương, bật cười ha hả: “Nếu là bạn bè vậy ông Lôi có thể ở lại đây xem cùng tôi một vở kịch không?”
Lôi nữ vương thầm nghĩ: “Thì ra đây là mục đích của Vương Trạch, xem ra nhà họ Cung chính là kẻ đứng sau giật dây xúi giục nhà họ Vương.”
“Nhà họ Cung phụ trách tấn công trực diện, nhà họ Vương phụ trách chặn đường phía sau cho nhà họ Cung, ngăn không cho người tới cứu.”
Nếu Lôi nữ vương đồng ý ở lại ở, không đến Hà Tây ngăn cản nhà họ Cung thì sau này bà ta sẽ là bạn bè thật sự của nhà họ Vương.
Nhưng Trình Kiêu có ơn với Lôi nữ vương, tuy bà ta cũng luôn giúp anh, nhưng còn lâu mới xứng đáng được với ân tình của anh đối với bà.
Mặc dù người ở cấp độ như Lôi nữ vương thông thường đều đặt lợi ích lên đầu, chẳng hạn như Mã Tài, ban đầu ông ta là một trong mười hai người dưới trướng Lôi nữ vương. Nhưng bây giờ lại thần phục Trình Kiêu, làm việc cho Trình Kiêu.
Nhưng Lôi nữ vương không phải Mã Tài, quan hệ của bà ta với Trình Kiêu không phải điều Mã Tài có thể so sánh.
Đối với bà ta, Trình Kiêu là ân nhân, là chỗ dựa phía sau, đồng thời cũng là bạn bè.
“Tôi nhận ý tốt của cậu Vương, nhưng tôi sẽ không bao giờ làm chuyện phản bội bán đứng bạn bè. Nếu cậu Vương không còn chuyện gì khác thì tôi đi còn phải tới Hà Tây nữa, tạm biệt!” Thái độ của Lôi nữ vương rất kiên quyết.
Những lời này của Lôi nữ vương không nghỉ ngờ gì là muốn trở thành kẻ thù với Vương Trạch, nhưng Vương Trạch không giận mà cười bảo: “Ông Lôi đừng vội, nếu tôi nói Trình Kiêu đã chết rồi thì sao? Ông vẫn sẽ không do dự đến Hà Tây sao?”