Chương 1291

Mã Ngọc Hoa kinh hoàng hét lên với thê tử: “Che tai lại, giữ vững tâm trí, Sáo thần Già La không phân biệt địch ta, nếu như không ngăn lại được thì thần trí sẽ bị phá hủy, trở thành xác sống!”

Hai tay Mạc Vũ cùng Dư bà bà che tai lại, thấy Trình Kiêu vẫn chắp tay sau lưng, đứng yên bất động, Mạc Vũ lập tức gấp gáp hét lên: “Trình Kiêu, che tai lại, giữ vững thần trí!”

Trình Kiêu không trả lời, chỉ lắng lặng cảm nhận từng đợt sóng chấn động linh hồn của Sáo thần Già La.

Nếu đó là linh hồn của một người học võ bình thường, đại bộ phận sẽ không thể chống đỡ được làn sóng chấn động linh hồn này. Nhưng đường đường là Đại đế Thương Sinh, thần hồn gần như bất diệt, thủ đoạn công kích thần trí tâm thường trong thế giới loài người đối với anh mà nói giống như gãi ngứa vậy.

Hơn nữa cảm giác này rất thoải mái, giống như là có người dùng nước ấm, từng đợt từng đợt dội rửa cơ thể của anh.

Thậm chí Trình Kiêu còn thoải mái nhắm mắt lại, dáng vẻ trông chừng rất hưởng thụ.

“Xong rồi!” Mạc Vũ không khỏi nhắm mắt: “Nhìn dáng vẻ của Trình Kiêu rõ ràng là đã bị âm thanh quỷ mị của Sáo thần Già La mê hoặc rồi, linh hồn rất nhanh sẽ bị đánh hạ.”

Mạc Vũ rất muốn từ bỏ tất cả mà chạy về phía trước để đánh thức Trình Kiêu, nhưng hiện tại cô cũng phải ra sức chống lại âm thanh quỷ quái của Sáo thần Già La, một khi phân tâm, đến cả cô cũng sẽ bị mê hoặc.

Làm sao đây? Phải làm sao đây?

Mạc Vũ lòng như lửa đốt nhưng lại không có cách nào, chỉ có thể hét lên với Thánh Tử Hắc Vu giáo: “Đủ rồi, mau dừng lại đi! Anh ta đã đánh mất bản thân rồi, đừng thổi nữa!”

Đôi mắt Thánh Tử Hắc Vu giáo lộ ra ngoài, lục quang lúc sáng lúc tối, rõ ràng tâm trạng đang ở thời điểm vô cùng kích động.

Mặc dù không nhìn thấy mặt của anh ta, nhưng có thể tưởng tượng được hiện tại khẳng định anh ta đang rất phấn khích.

“Tiểu tử này hại ta mất đi một phân thân Vu quỷ, ta sẽ khiến ngươi trở thành một xác sống dùng để luyện phân thân Vu quỷ mới”

Thánh Tử Hắc Vu giáo tất nhiên sẽ không dễ dàng tha thứ cho Trình Kiêu, Sáo thần Già La của anh ta là lần đầu tiên thi triển, Trình Kiêu không phòng bị cho nên mới bị tấn công, nếu như là lần thứ hai thi triển thì hiệu quả đã giảm đi rất nhiều.

Thực lực của Trình Kiêu mạnh mẽ vượt xa anh ta, cho nên bất luận như thế nào anh ta cũng không bỏ qua cho Trình Kiêu .

Mười phút đã trôi qua, Mã Ngọc Hoa và Mạc Vũ ngồi cạnh nhau trên mặt đất, lúc sắp ngất xỉu, Thánh Tử Hắc Vu giáo mới dừng thổi.

Mà Trình Kiêu đã nhắm mắt từ lâu, cả người giống như đang ngủ, giống như một xác sống mất đi thần trí.

“Ha ha ha…” Thánh Tử Hắc Vu giáo hướng lên trời cười đắc ý: “Tiểu tử, cho dù thực lực của ngươi mạnh hơn ta thì đã sao? Còn không phải đã thành phân thân Vu quỷ của ta sao?”

“Đấu với ta, ngươi còn kém xa!”

Mạc Vũ hơi tỉnh táo một chút, nhìn vào đôi mắt hơi nhắm, Trình Kiêu gương mặt mơ hồ đứng yên ở đó, sắc mặt tái nhợt: “Xong rồi!”

“Trình Kiêu, anh tại sao lại không nghe lời khuyên của tôi mau chóng rời đi? Bây giờ ngay cả tính mạng cũng bị đe doạ, đời này của tôi lương tâm cũng không yên ổn được!”

Mạc Vũ không ngừng tự trách, lệ rơi như mưa.

Dư bà bà phục hồi tỉnh thần khuyên nhủ: “Thánh nữ đừng quá đau lòng, là tên tiểu tử đó quá kiêu ngạo, thánh nữ đã khuyên cậu ta nhiều lần rồi, là bản thân cậu ta thích thể hiện, không nghe lời khuyên của thánh nữ, không thể trách người khác được!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play